
ăm đó
không biết là moi được tin tức ở đâu, thế nhưng chạy tới nói muốn chúc mừng
anh, còn giả vờ giả vịt cùng anh chụp hình lưu niệm, thật ra là muốn tìm mẹ anh
vay tiền.” Nghĩ đến gương mặt đáng ghét của ông ta lúc đó, hắn liền nhịn không
được lần nữa cười lạnh.
Ách…Vậy cũng quá không biết xấu hổ đi!
Giang Tâm Hồng nghẹn họng nhìn trân trối, không tin
được trên đời lại có người vô sỉ như vậy. “Bác gái cũng cho mượn?”
“Mẹ anh là người mềm lòng, dù là từng bị tổn thương
nhưng xem lại chút duyên nợ vợ chồng, bà cuối cùng vẫn đem tiền bạc vất vả dành
dụm trong ngân hàng lấy ra đưa cho ông ta.” Nói đến mẹ, hắn có chút bất đắc dĩ
nở nụ cười khổ, sau đó lại nghiêm mặt khinh thường nói. “ Mà ông ta lấy tiền
xong lại mất tích lần nữa!”
“Nói thật, loại cha đẻ này….” Vắt hết óc tìm cách nói
tương đối uyển chuyển, cuối cùng vẫn là tuyên bố bỏ cuộc, đem lời trong lòng
nói thẳng ra. “ Không có cũng được!”
“Em nói không sai, loại cha này không có cũng được!”
Gương mặt đông lạnh rốt cục nở ra nụ cười, sau đó Tu Lập Hành thấp giọng nói :
“ Trong quá trình trưởng thành của anh, cha đẻ vẫn là nhân vật trường kì vắng
mặt, hơn nữa tràn đầy oán hận, căm ghét, căm phẫn…Đủ loại cảm xúc bài xích.” Âm
thanh mang theo chán ghét, hắn cho đến bây giờ vẫn chưa từng có cách nhìn nào
khác đối với người đàn ông kia.
Giang Tâm Hồng hiểu được, lần nữa an ủi vỗ vỗ nam nhân
bên cạnh, chờ đợi hắn nói tiếp.
Vậy mà Tu Lập Hành lại không nói tiếp, ngược lại lại
lôi kéo nàng trầm mặt đi tiếp, hồi lâu sau mới đột nhiên cười lạnh lên tiếng, “
Chưa từng nuôi dạy qua, cũng chưa từng cho anh miếng cơm, thậm chí còn đem nơi
cư trú duy nhất của hai mẹ con bán đi, hại hai mẹ con anh suýt nữa lưu lạc đầu
đường xó chợ, người đàn ông đó lại đợi đến lúc anh lớn lên, tự mình cố gắn gây
dựng được chút thành tựu, đột nhiên xuất hiện nói muốn kiện anh bỏ rơi thân
sinh, em cảm thấy có buồn cười không?”
“Kiện anh bỏ rơi thân sinh?!” Thất thanh sợ hãi kêu
lên, Giang Tâm Hồng đơn giản không thể tin được.
“Không sai!” Hắn lạnh giọng châm biếm. “ Cũng hay cho
ông ta còn có mặt mũi đó!”
Đúng vậy, hắn hôm nay cũng có chút thành tựu nho nhỏ,
cũng có năng lực phụng dưỡng cha mẹ, nhưng mà người đàn ông chưa từng nuôi dạy
hắn lấy tư cách gì muốn hắn phụng dưỡng?
Nếu trong quá trình trưởng thành của hắn, người đàn
ông kia chỉ cần bỏ ra chút xíu nhu tình, may ra hắn còn có thể nói rằng trong
lòng ông ta ít ra cũng có tồn tại đứa con này, như vậy hắn cũng sẽ vì chút tình
phụ tử mà nguyện ý hàng tháng cấp sinh hoạt phí cho ông ta.
Nhưng là…Chưa từng có! Người đàn ông kia cho tới bây
giờ cũng chưa từng có!
Khó trách thái độ của hắn hôm nay có điểm kì lạ, thì
ra là vì nguyên nhân như vậy, cuối cùng cũng hiểu được nguyên nhân hắn cư xử
bất bình thường, Giang Tâm Hồng từ nhỏ đã lớn lên trong gia đình ấm áp vui vẻ,
hoàn toàn không cách nào tưởng tượng nếu như có một ngày ba ba thương yêu của
nàng nói muốn kiện nàng, nàng sẽ có cảm giác gì nữa, lập tức chỉ có thể nắm
chặt bàn tay thon dài của hắn. “ Vậy anh phải làm sao?”
Mắt lộ lo lắng, nàng cảm thấy cha con mà lên tòa án
gặp mặt thì thật là bi ai, lại thật là châm chọc.
Tu Lập Hành cảm thụ bàn tay ấm áp của nàng, trên mặt
lộ ra cười lạnh. “ Coi như ông ta thành tên ăn xin sắp chết đói, anh tình
nguyện đem tiền ném vào trong nước cũng không cho ông ta nửa xu.”
Chuyện cười! Lúc còn trẻ bỏ vợ bỏ con, cho tới bây giờ
chưa từng tận trách nhiệm người làm cha, sao lại có thể sau nhiều năm mất tích
lại xuất hiện đòi tiền nuôi dưỡng?”
Ngay cả không có cách nào phủ nhận quan hệ máu mủ,
nhưng giữa người với người như thế làm sao chỉ bằng quan hệ máu mủ mà có thể áp
đảo tất thảy?
Hắn từ nhỏ lớn lên, trong cuộc sống chưa bao giờ tồn
tại nhân vật mang tên “ cha đẻ” này, sau này cũng không có ý định nhận cha con
gì với ông ta.
Cổ nhân thường nói lấy ân báo oán, vậy lấy cái gì báo
ân? Hắn thừa nhận không tuân theo được!
Hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng là người có tinh
thần bác ái, nếu như người đàn ông kia có thể bỏ vợ bỏ con, không chịu trách
nhiệm nhiều năm như vậy, hôm nay trở về muốn lấy tiền của hắn, sung sung sướng
sướng dưỡng lão, như vậy hắn làm sao báo đáp người mẹ ngậm đắng nuốt cay nuôi
hắn trưởng thành?
Cái gì cha con? Hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng xem
nam nhân kia là cha!
Nói khó nghe một chút, bản thân hắn chẳng qua là năm
đó ông ta sau khi hoan lạc không cẩn thận làm rơi một con tinh trùng mà thôi!
Về sau con tinh trùng kia nổ lực cắm rễ trong cơ thể
mẹ, từ phôi thai nho nhỏ đến thành hình, quá trình đó đó cùng người đàn ông kia
một chút cái rắm quan hệ cũng không có.
Nghĩ đến đây, Tu Lập Hành cười đến càng thêm châm chọc, ý lạnh trong mắt càng
thêm thâm trầm.
“Em có cảnh thấy anh quá máu lạnh không, đối với cha
đẻ của mình cũng vô tình như vậy?” Bỗng dưng hắn trầm trầm nhìn nàng, muốn biết
suy nghĩ của nàng đối với lập trường của hắn.
Giang Tâm Hồng nghe vậy sửng sốt vô cùng, không cách
nào tưởng tượng được tình cảnh ‘ cha không ra cha, con