Đã Lâu Không Gặp

Đã Lâu Không Gặp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325751

Bình chọn: 8.00/10/575 lượt.

h của cô, tôi giao cho cô kịch bản, để cô có thể dựa vào

kịch bản tìm được chút cảm giác, cuối cùng quyết định cô có muốn vai

diễn này không.” William nói liên tục, không chút lo lắng.

“Được, nếu tổng giám đốc Mục và quản lý của tôi có thể sắp xếp thời gian, tôi nhất định sẽ tòa lực phối hợp.” Cô đồng ý.

“Rất mong chúng ta có thể hợp tác vui vẻ.” William chạm ly với cô. “Có điều

cô nhận quay bộ phim này sẽ phải rất vất vả, bởi vì liên quan đến đề

tài, tôi sẽ quay ở rất nhiều nơi, cả tổ làm phim luôn phải di chuyển.”

“Không sao.” Cô lắc đầu. “Hoàn cảnh không phải là vấn đề, tôi có thể vượt qua.”

Bởi vì thái độ khiêm tốn của cô, ấn tượng ban đầu của William càng thêm tán thưởng sâu sắc, đáy mắt dưới tròng kình càng thêm khẳng định. Nói

chuyện với William một lúc nữa, cô nhìn đồng hồ đeo tay, đã gần mười một giờ rưỡi, cô vừa định gửi một tin nhắn cho Mục Hi nói mình về trước,

chỉ thấy Mục Hi đi vào từ sảnh trước, quần áo trên người coi như đầy đủ, chỉ là lúc đến gần sẽ thấy có dấu móng tay không sâu không cạn trên cằm anh, nhìn qua… hết sức buồn cười. Trong lòng cô lặng lẽ tán thưởng giác quan thứ sáu của Kevin, giữa Mục Hi và người phụ nữ Trịnh Vận Chi đó…

nhất định có quan hệ.

“Tôi có chuyện cần phải xử lý, cô về trước

đi.” Mục Hi gật đầu với William, mặt lạnh nói với cô. “Khách sạn William ở cách chỗ cô không xa, tôi để cậu ấy đưa cô về.”

“A, được.” Cô nghĩ tới Tư Không Cảnh đã đến nhà mình, nên rất nóng lòng muốn về, một lời đáp ứng, xoay người muốn rời đi.

“Chờ chút.” Mục Hi buông lỏng cà vạt một chút, ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía cô, giọng nói thấp mấy phần. “Vừa rồi tôi nhận được một tin, tôi cho

rằng, chuyện này cô có quyền được biết.”

“Hả? Tin gì?” Cô hỏi.

“Tư Không Cảnh vừa gửi cho tôi một ít tài liệu,” Anh ta vén tay áo lên, mặt không chút thay đổi. “Khoảng mười phút trước, anh ta nói với tôi, hợp

đồng của anh ta đã hết hạn, anh ta sẽ không tiếp tục kí hợp đồng với

Live, mà tất nhiên, quyết định này, anh ta đã chuẩn bị rất lâu, những

tài liệu anh ta vừa đưa cho tôi rất đầy đủ, thậm chí một phần hồ sơ sớm

nhất, là cách đây ba tháng.”

Ba tháng trước… là thời điểm hai

người đang quay ‘Hồng Trần’. Trong cô ‘lộp bộp’ một tiếng, ngón tay mạnh mẽ đâm vào lòng bàn ta.

“Xe đến.” Mục Hi nói xong, không tiếp

tục nhiều lời nữa, ý bảo tài xế đưa hai người ra ngoài, xoay người rời

đi. Vẻ mặt cô có chút hoảng hốt, đợi tài xế kêu vài tiếng, mời chậm rãi

rời đi đại sảnh.

**

Dọc theo đường đi, cô không nói lời

nào, ngược lại hình như William uống rượu, có chút cao hứng, luyên

thuyên nói chuyện trên trời dưới đất với cô, cô theo lễ phép, vẫn miễn

cưỡng gật đầu một cái.

Xe tới trước cửa nhà cô, cô tạm biệt với

William, ra khỏi xe, ai ngờ cô chưa đi được mấy bước, sau lưng William

liền gọi tên cô, đi về phía cô.

“Túi xách của cô, quên cầm.” William đưa túi xách trong tay cho cô.

“Cảm ơn.” Cô đưa tay tiếp nhận, có chút ngượng ngùng cười cười, vén sợi tóc rơi xuống bên má ra sau tai.

Một động tác này của cô, thái độ của William lại thay đổi một lần nữa, cô

không có quan tâm, cầm túi liền muốn xoay người, đột nhiên bị anh ta nắm tay lại.

“Wait.” William mở miệng nói tiếng Anh lưu loát, chỉ

thấy ánh mắt anh rơi trên mặt cô lâu hơn mấy giây, đột nhiên cúi đầu,

hôn lên mu bàn tay cô. “My feminine lead.”

Phong Hạ bị hành động này của anh làm cho khiếp sợ tại chỗ, không nhúc nhích.

William hôn hết mu bàn tay cô, mới hạ tay cô xuống. “Vừa nãy sau khi nhìn thấy

cô vén tóc ra sau tai, lộ ra gò má xinh đẹp, giống như đúc người nữ

chính trong tưởng tượng của tôi.”

“Không cần phải thay đổi, như

vậy rất tự nhiên.” Vẻ mặt William có chút say mê, con mắt mừng rỡ nhìn

cô. “Tôi gần như hoàn toàn xác định, mời cô đảm nhiệm vai nữ chính trong bộ phim mới của tôi.”

Thấy vẻ mặt cô còn có chút kinh ngạc, anh vội vã giải thích. “Vô cùng xin lỗi, vừa rồi có phải đã dọa cô sợ rồi không?”

“A… không có việc gì.” Cô rốt cuộc cũng khôi phục lại tinh thần. “Cảm ơn

anh, vậy… tôi lên trước, chuyện này đến công ty chúng ta bàn lại.”

Dùng chìa khóa mở cửa, cô mới phát hiện đèn trong phòng sáng, bên cạnh cửa

trước là giày của anh, trong lòng cô giật mình, vội vàng thay giày, đi

vào trong phòng khách.

Đèn phòng khách mở sáng ngời, một người đứng bên cạnh cửa sổ đưa lưng về phía cô. Cửa sổ mở, gió lạnh từng đợt à vào nhà.

“Anh đến bao lâu rồi?” Cô đặt túi xuống, thấy túi hành lý của anh còn để một bên, đi đến bên anh. Đợi cô đi tới bên cạnh thì anh vẫn chưa trả lời

cô, cô cảm thấy có chút kỳ quái, liền ngẩng đầu lên nhìn gò má anh.

“Người vừa rồi đưa em về là ai?” Giọng nói anh lạnh lùng.

“Là bạn của Mục Hi, một đạo diễn nổi tiếng người Mĩ.” Cô đưa tay đóng cửa

sổ, trả lời rất tường tận. “Buổi tối em tham gia party từ thiện do Live

tổ chức, Mục Hi nhờ em làm bạn gái anh ta, sau đó em muốn về sớm, Mục Hi liền nhờ bạn của anh ta đưa em về.”

Anh vẫn không nhúc nhích

như cũ. “Em chưa từng nói với anh tối nay sẽ tham gia một party từ

thiện.” Trong giọng nói của anh không có bất kỳ tia tình c


Insane