80s toys - Atari. I still have
Đá Quý Không Nói Dối

Đá Quý Không Nói Dối

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323330

Bình chọn: 8.00/10/333 lượt.

, sau đó cô cùng với cô hầu mặc quần áo truyền thống

bước vào trong phòng.

Thiên Hạ đi theo và ngồi ngoài cửa nói: “Ngôn Thiên Hạ tập đoàn “Cảnh Thụy” có việc muốn bàn bạc cụ thể với ông Lý Ngự Thành.

Trong phòng không có tiếng đáp lại, cô cũng không dám tự tiện đẩy cửa bước

vào, như vậy quá vô lễ, nếu mà làm như vậy chẳng khác nào đạp đổ cơ hội

nói chuyện ngày hôm nay.

Bóng cô ca kỹ đang múa in lên cửa, bên trong tiếng nói cười rôm rả.

Còn cô cứ phải ngồi bên ngoài hành lang lạnh lẽo, hai vai đã cứng đơ vì mỏi, cô ngồi đợi cơ hội được vào bên trong.

Một lát lâu sau có mấy cô gái mang bàn đồ ăn lên, trên đĩa chỉ có mấy món

ăn điểm tâm đơn giản kiểu Nhật Bản. Bọn họ bước qua Thiên Hạ nhưng không thèm đưa mắt nhìn cô một cái, cửa tự động hé ra một nửa để họ đưa thức

ăn vào.

Từ nửa cánh cở hé mở cô nhìn thấy bóng cô ca kỹ lả lướt

múa đi múa lại. Trần Giai Vân ngồi đối diện với hướng nhìn của cô, Giai

Vân lừ mắt cảnh cáo cô không được chọc giận Lý Ngự Thành. Một bên bị cửa che khuất, cô đoán đó là “Lý Ngự Thành” ngồi cùng với một vài cô gái

khác nữa.

Mùi thơm, một mùi thơm nồng nặc, là mùi của nước hoa, mùi hoa tươi, mùi xì gà, mùi rượu vang…..

“Oa” tiếng của một cô gái ngồi góc khuất không nhìn thấy được ở bên cạnh kêu lên: “Chiếc quạt đẹp quá”.

“Đó là viên đá gì thế? Đẹp quá”, tiếng của hai cô gái cùng thốt lên.

Đột nhiên có tiếng cười trầm trầm truyền ra ngoài, tiếng cười vừa tươi lại

vừa có cảm giác khiến người ta sợ hãi, giống như tiếng nước róc rách

trong đêm vừa có cảm giác dữ dội vừa có cảm giác mê li.

Mấy cô hầu mang thức ăn đến đã rời đi, cửa được đóng vào, còn cô ngồi đơ người trên mặt đất, giống như bị người ta niệm chú vậy.

Tim đột nhiên đập dồn dập, hơi thở cũng gấp gáp hơn, Thiên Hạ đứng dậy chầm chập tiến về phía cửa kéo, cô đặt tay lên cánh cửa, trong đầu không

ngừng vang lên tiếng cười đó, đến cửa, cô đi vào từ trường đã khiến tim

cô đập lien hồi…

Vang lên một tiếng, cửa bị đẩy ra.

Trong

căn phòng khép kín, một chàng trai mặc áo sơ mi trắng có hoa văn chìm,

chiếc cavat màu bạc được tháo lỏng lẻo, đang ngồi nghiêng dựa vào tường, áo sơ mi đã bung sẵn hai cúc, anh mặc chiếc quần tây màu đen, bên cạnh

còn có ba cô gái xinh đẹp đang vây quanh. Một tay anh cầm cái quạt, một

tay đang chỉ những cánh quạt bằng lông chim, trên mỗi cái lông chim trên cánh quạt đều gắn mười hai viên đá xanh, ánh sáng cứ lan dần lan dần

nhưng không che giấu được ánh mắt màu xanh biếc của anh đang phản chiếu.

Hóa ra là như thế.

Hèn gì tai mắt của “Cảnh Thụy” cài trong công ty “Lý Ngự Thành” đều bị phát hiện.

Hèn gì “Lý Ngự Thành” đang phát triển ở nước ngoài lại chuyển hướng đến Trung Quốc.

Hèn gì anh ta luôn cần Trần Giai Vân đại diện có mặt ở tất cả các hoạt động.

Hèn gì viên Tổ Mẫu Lục mất tích không để lại dấu vết.

Hèn gì tối qua anh ta ra đi nhẹ nhàng như gió…

Tối qua còn nghĩ ngay cả quan hệ anh em với anh ta cũng không còn tồn tại

nữa rồi, hoàn toàn trở thành hai người xa lạ. Vậy mà hôm nay lại một lần nữa hai người phải đối mặt với nhau, trở thành thù địch của nhau.

“Tôi có nên chúc mừng ông không, Lý Ngự Thành?” Cô rất muốn cười, hóa ra

quanh đi quẩn lại rốt cuộc vẫn rơi vào tay anh ta. Khưu Lạc gấp quạt lại rồi nháy mắt cười. Tất cả mọi người trong phòng đều cảm thấy không khí

vô cùng ngột ngạt, đó đây có tiếng rì rầm.

“Chúc mừng anh đã đạp

đổ được “Cảnh Thụy”, đạp đổ nhà họ Ngôn”. Viên Tổ Mẫu Lục thật, giả đều ở trong tay anh ta, trừ phi anh ta thay đổi ý định, nếu không thì chẳng

có chút cơ hội chiến thắng nào. “Tôi chỉ thắc mắc là tại sao anh phải

làm như thế? Ba năm nay ba tôi đã rút về để cho anh quản lý tất cả. Ba

tôi cũng đã nói tất cả tài sản sau này đều sẽ do anh, tôi, mẹ anh thừa

hưởng. Xem ra, anh còn hứng thú với 1/3 số tài sản của tôi hay sao?”

“Em nghĩ rằng anh vì tiền? Em quá coi thường anh đấy!” Anh cười nhạt.

“Vậy anh tốn công tốn sức như vậy để làm gì?” Cô truy hỏi, mắt cô trợn lên:

“Nếu như không phải vì tiền, tài sản, quyền lực, vậy thì tại sao anh lại quan tâm đến chuyện ba năm qua, tại sao lại bắt bà Lâm Hề Nhị phải ra

đi, tại sao lại khiến danh tiếng “Cảnh Thụy” tan tành, tại sao…” cô nói

một thôi một hồi, ánh sáng trong mắt như muốn vỡ vụn ra, anh ta thực sự

muốn cắt đứt hoàn toàn quan hệ anh em giữa hai người sao?

Vì thế

mà ba năm trước, khi cô hoàn toàn mở rộng trái tim mình và trao nó cho

anh, thì ngày hôm sau anh ta đi Mỹ. Ba năm sau, khi anh ta đã chuẩn bị

mọi thứ và quay về để đạp đổ “Cảnh Thụy” .

“Cảnh Thụy không phải

hoàn toàn do anh đạp đổ”. Anh cười khẩy, tay anh cầm chiếc quạt có viên

đá quý màu xanh, ánh sáng phát ra sắc nhọn: “Cảnh Thụy vốn đã có vấn đề

về tài chính từ lâu rồi, vì vậy Ngôn Khởi Thước mới muốn nhanh chóng gả

em vào nhà họ Châu. Sau này khi em hủy hôn với Cẩn Du, ông ấy chỉ còn

cách mạo hiểm. Mười tám thuyền đá quý ấy vốn không phải chuyển sang Nga. Em nghĩ xem thời gian gấp gáp đến nỗi không kịp mua bảo hiểm hay sao?

Chuyến tàu chở toàn đá quý hiếm và kỳ lạ ấy là muốn chuyển đến A rập

(The United