Đại Phát Từ Bi

Đại Phát Từ Bi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322215

Bình chọn: 9.00/10/221 lượt.

a nàng, lại như hổ thêm cánh, xen lẫn

trong phần đông ca kỹ vũ kỹ, tuyệt không đột ngột, cởi bỏ xuất thân

thanh lâu, mỹ nữ lưu lạc phong trần. Mọi người đều nghĩ nàng là cô nương mới tới Như ý lâu, không chút khả nghi.

Cảnh Tứ Đoan cũng không sáng sủa cho lắm. Hắn xem ra là hưởng thụ

cuộc sống mĩ lạn hoang dâm, mỗi ngày ẩm yến mua vui, để một đám cô nương hầu hạ, chuyện trò vui vẻ, nói chuyện phiếm, vui đến quên cả trời đất.

Người này nếu nói là thanh quan, ngay cả đứa con nít ba tuổi cũng

không tin. Nhìn hắn vừa ra khỏi kinh thành, chính là cái loại đức hạnh

này.

Như ý lâu cô nương cũng không để ý, các nàng yêu chết vị “ kim gia”

này. Bên ngoài ân cần tiếp đón, còn làm nũng oán giận, “ Kim gia cái gì

cũng tốt, chính là không thường đến, muốn giết chúng ta !”

“ Các ngươi vội vàng tiếp đón khách quý, không phải sao ? Hai ngày trước có nghe nói, Triệu lão gia thường đến thăm, còn vung tiền như

rác, các ngươi yêu thảm hắn. Có việc này hay không ?”

“ Kim gia uống dấm chua sao ?” nói mấy câu đã làm các cô nương cười đến run rẩy hết cả người, vui đến bay lên trời.

Nhạn Y Phán ở một bên rót rượu, nghe đến đó nhịn không được ghé mắt nhìn hắn một cái.

Người như Cảnh Tứ Đoan cũng biết ghen tị sao ? Vị Triệu gia kia là thần thánh phương nào ?

“ Ta không thích Triệu gia, người lạnh như băng, rất khó lấy

lòng, vẫn là kim gia hòa khí.” Cô nương trẻ tuổi chu cái miệng nhỏ nhắn

oán giận.

“ Người tới là khách, đừng phê bình người ta.” Một tiền bối giáo

huấn hậu sinh tiểu bối, “ Huống chi Triệu gia ra tay hào phóng, ngươi

xướng tiểu khúc, thưởng đều là một hai bạc.”

“ Đây là đang ám chỉ ta ra tay không hào phóng sao ?” Cảnh Tứ Đoan cười nói, một bàn tay to vung lên, hào khí nói, “ Thúy tú xướng khúc

cho ta nghe một chút, đợi lát nữa ngươi nhất định có thưởng.”

Không nên a. Nhạn Y Phán căm giận nghĩ. Người này nhìn thì tự nhiên,

hào phóng hào sảng, nhưng bên dưới, ngay cả vòng tay trên người nữ tử

đều phải thu, quỷ hẹp hòi !

Tuy rằng cúi đầu đùa nghịch chén rượu, biểu tình không hờn giận nhíu

mày vẫn bị Thúy Tú thấy. Thúy Tú hiểu lầm, lập tức cười trấn an nàng, “

Tiểu Mi, không cần ghen. Triệu gia đặc biệt thích gương mặt trẻ tuổi,

lần khác hắn đến đây, ta an bài ngươi đi hầu hạ một hồi, thế nào ?”

Nhạn Y Phán nghe vậy trong lòng kinh hãi. Nàng cũng không phải là thanh lâu diễm kĩ a !

May mắn nàng có dịch dung, bên ngoài nhìn không ra thất kinh. Chỉ

thấy nàng mỉm cười, ôn nhu trả lời: “ Cám ơn Thúy tú tỉ đề bạt.”

“ Bộ dạng ngươi tuy hơi bình thường, bất quá miệng thực ngọt, học

lại mau. Ăn cơm phải dựa vào hai loại này. Qua một thời gian, nhất định

trở thành hồng bài, rất nhiều cha con cầm bạc tới tìm ngươi, đừng lo

lắng.”

“ Tỷ tỷ nói đúng. Tiểu Mi không lo lắng.” ngoan ngoãn làm tâm ý người ta dễ thoải mái.

Cảnh Tứ Đoan ở bên kia đột nhiên truyền đến tiếng ho khan, hình như

bị sặc, hoặc là nhịn cười, khuôn mặt tuấn tú đỏ lên, đôi mắt lóe ra.

Người này dám cười nàng ? Kiên trì muốn ở kỹ viện, không phải đại lão gia hắn sao ? Nàng cố gắng ‘ dung nhập’ hắn còn cố ý cười nàng ?

Lập tức Nhạn Y Phán vụng trộm lấy đầu ngón tay dính chút tương, tẩm

vào trong rượu. Rượu là rượu tốt, hắn sẽ không biết trong đó có vị tương hay không, hoàn hảo.

“ Kim gia, đến uống chén rượu.” nàng bộ dạng phục tùng, nũng nịu đưa chén rượu trắng lên.

Cảnh Tứ Đoan tiếp nhận chén rượu, không nghi ngờ uống một ngụm, sau

đó bất động thanh sắc, nhướng mày cười nói, “ Rượu này thật tốt. Tiểu

mi, ngươi cũng uống một chút thế nào ?”

“ Không dám…..” Nhạn Y Phán lui từng bước.

“ Khách nhân thưởng rượu, làm sao có thể không uống.” Thúy tú nghiễm nhiên là đại tỷ, vừa cười vừa đẩy nàng về phía trước.

Nhạn Y Phán lảo đảo, ngã ngồi trên đùi Cảnh Tứ Đoan. Hắn thừa cơ đem

chén rượu có vị tương chỉ có hai người biết kia tiến đến trước môi nàng.

“ Uống một ngụm thôi, ta nghĩ ngươi sẽ thích.” Ngữ khí hắn có

bao nhiêu gian trá còn có bấy nhiêu xảo quyệt, trêu đùa cười dài ở bên

tai nàng

Người ngoài nhìn thấy, nghĩ kim gia thật thương hoa tiếc ngọc. Thật

kỳ quái là, kim cùng tiểu Mi hợp ý. Tất cả mọi người hâm mộ nhìn người

bị sủng ái, nào biết có người khổ nói không nên lời ?

Cáo gọi là tự làm bậy phải chịu, ai biết tới nhanh vậy ? Nhạn Y Phán cũng chỉ có thể uống một ngụm rượu, mày liễu đều nhíu.

“ ôi, ngươi xem xem, tửu lượng không tốt như vậy, mới uống có một

ngụm mặt liền trắng bệch, sau này làm sao tiếp đón khách nhân ?” có

người vẫn ghen tị với Nhạn Y Phán cố ý nói, lại rót chén rượu, tiến đến

trước mặt Cảnh Tứ Đoan anh tuấn ân cần bày tỏ, “Gia, Hạ lăng bồi ngài

uống, tửu lượng của ta là số một, có thể bồi gia tận hứng !”

“ Vậy tiểu Mi không cần…..” Nhạn Y Phán chống tay trong bộ ngực nam tính, chuẩn bị chạy trốn.

Không ngờ Cảnh Tứ Đoan lại nắm chặt, đem bàn tay nhỏ bé nắm trong tay, kéo nàng vào trong lòng.

“ Ta muốn xem bộ dáng cô nương say rượu.” hắn thấp giọng cười

nói, khuôn mặt anh tuấn lộ vẻ phong lưu, “ Lại uống giúp ta một chén,

đợi lát nữa có thưởng.”

“ Kim gia thưởng cái gì ? Tiểu Mi thích


pacman, rainbows, and roller s