XtGem Forum catalog
Đâm Lao Phải Gả Theo Lao

Đâm Lao Phải Gả Theo Lao

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323760

Bình chọn: 7.5.00/10/376 lượt.

vai ngạch nương: “Ngạch nương dạy toàn tiểu ngu dốt.”

Sau đó, bị đám tiểu ngu dốt hung hăng trừng mắt.

Nhan Tử La cầm roi trên mặt đất viết chữ “Điểm số”, sau đó hỏi: “Hiểu chưa?”

Đứa nhỏ gật đầu, chỉ nghe đứa nhỏ bị phạt viết chữ bên kia than thở nói: “Lại viết ~~~~ Nhan bá mẫu thực giả phân ~~~ “

“Ngạch nương, tại sao có nhiều tiểu hài nhi vậy?” Rốt cục buổi tối để đám tiểu quỷ kia đối phó sau, Khuynh Thành ôm cánh tay ngạch nương hỏi.

“Còn hỏi? Ai bảo ngươi làm cho hoàng gia gia đắc ý, bọn họ đã lấy bản thân khuê nữ làm chuẩn.” Nhan Tử La nói: “Khuê nữ, xoa xoa bả vai cho

ngạch nương.”

“Ngạch nương, ngài không mệt sao? Bố bố, tiểu tứ cùng tiểu ngũ còn chưa đủ chết người a?” Khuynh Thành than thở.

“Bố Bố cùng tiểu tứ ở trong cung, lâu lâu mới có thể nhìn thấy Bố Bố

bảo bối.” Nhan Tử La nói. Ai, Mẫn Mẫn mất đã nhiều năm, Thành Cổn Trát

Bố đã sắp mười tuổi.

“Ngạch nương, ngài nhớ Mẫn cô cô có phải hay không?” Khuynh Thành ôm

lấy cổ ngạch nương, “Ngạch nương, ngài còn có khuê nữ bảo bối cùng Bố Bố bảo bối mà!”

“Ân, đúng là Bố Bố tốt, Bố Bố bảo bối rất ngoan, cũng không giống như…” Nhan Tử La nghiên con ngươi trừng nhi nữ.

“Hối hận cũng không được, ngạch nương, ai bảo ngài sinh ra làm chi!” Khuynh Thành cười hì hì.

“Hối hận nha, khúc ruột ngạch nương cũng bỏ, ban đầu sinh ra nên trực tiếp tặng cho nhà Trần gia Hàng Châu kia thì thật tốt, cũng không cần

lo lắng, còn tiết kiệm lương thực ~~~~~” Nhan Tử La cười nói.

“Ngạch nương ~~~~~” Khuynh Thành kéo dài giọng.

“Được được, biết là nhà chồng. Nha đầu chết tiệt kia, nói cho biết,

chưa được hai mươi tuổi không được cùng Trần Mục Phong đồng giường cộng

chẩm.” Nhan Tử La chỉ cái trán nhi nữ.

“Tại sao? Ngạch nương?” Khuynh Thành hỏi.

“Ngạch nương không phải đã nói sao, sớm kết hôn không có lợi.” Nhan Tử La

“Nhưng ngạch nương, bọn ta đã thành thân ~~~~” Khuynh Thành nhắc nhở.

“Không tính. Cũng không gặp được sao có thể tính chứ. Vkhông phải nuôi không sao?” Nhan Tử La nói.

“Vậy làm sao bây giờ, ngạch nương?” Khuynh Thành hỏi, trái lại không sao cả.

“Có thể làm sao bây giờ, đợi gia gia xử lý đi.” Nhan Tử La thở dài.

Xa nghĩ năm đó, bản thân sinh hài tử không có quyền chủ động, nhưng

hôm nay cả gả hài tử cũng không có quyền lựa chọn, nếu không phải “Tìm

cái chết” phải đem khuê gả đi, không chừng hài tử phải gả đến cái xứ khỉ ho gì…

Chỗ này ~~ xã hội thật sự là làm cho người ta quá buồn bực ~~~~

“Khuê nữ, cảnh đêm Tần Hoài đẹp không?” Nhan Tử La hỏi.

“Xui quá ngạch nương, căn bản là không thấy được cái loại đại mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành đó.” Khuynh Thành bĩu môi, chỉ nhìn đến quần dong chi tục phấn.

“Đó là đi không đúng thời gian, không đúng địa điểm.” Nhan Tử La cười nói.

“Nhưng mà ngạch nương, bọn ta cũng đi qua thanh lâu, chỉ thấy được

người tạm coi như là xinh đẹp.” Khuynh Thành nói, “Bọn ta còn bắt cóc

nàng mang đi… Ai nha, quên mất, mang đi đâu nhỉ?”

~~~~ bốp ~~~~

“Làm sao vậy, ngạch nương? Sao lại đánh?” Khuynh Thành trợn mắt con ngươi.

“Làm sao? Chuyện như vậy đã làm rồi, sao còn phải nói ra? Xì, nói cho biết, nếu ở đây mà đem chuyện thanh lâu kia ra nói thì đập chết ngươi

rồi treo lên.” Nhan Tử La nói.

“Ngạch nương, bên ngoài rất đen.” Khuynh Thành giọng lành lạnh.

~~~~~ bốp ~~~~

“Vậy cũng không cần thổi phồng.” Nhan Tử La nói”Ngủ ngủ.”

Tức thì trong óc bắt đầu phác thảo hình ảnh Kim Lăng mỹ nhân ~~~~ nước miếng tràn ra ~~~~~

“Rốt cục ngươi coi trọng Trần Mục Phong cái gì? Giống như quả cân!” Nhan Tử La hỏi khuê nữ của mình.

“Không biết!” Khuynh Thành rất sảng khoái đưa ra đáp án: “Ngạch nương, tại sao ngài cho gậy trúc vào phủ?”

“Dù sao cũng phải tìm đường ra a! Không cho vào phủ, hoàng gia gia có thể để cho nàng sống hay không là cả một vấn đề, dù sao cũng là mạng

người, mặc dù phá hỏng tâm tư nhi nữ, nhưng mà tội cũng không đáng chết, cũng không thể bởi vì đắc tội, tranh giành người mà chết! Ngạch nương

vì tích đức đi!” Nhan Tử La nói.

“Ngạch nương, năm đó nàng ta thật sự bò lên trên giường a mã?” Khuynh Thành cười hì hì.

“Hỏi a mã đi! À, vấn đề xấu xa không nên hỏi.” Nhan Tử La nói.

“Ai nha, tính hay! Ngạch nương, buổi tối ngài ghen?” Khuynh Thành cười hỏi.

“Khuynh Thành, muốn bị đánh có phải hay không?” Nhan Tử La nói.

“Ngạch nương, hỏi ngài một vấn đề được không?” Khuynh Thành nói.

“Hỏi đi!” Nhan Tử La đáp án vẻ rất nho nhã.

“Ngạch nương, ngài thích a mã cái gì?” Khuynh Thành hỏi, khẩu khí có ti tí chờ mong cùng ~~ tò mò!

“A?” Khẩu khí Nhan Tử La có chút nghi hoặc, vấn đề này còn chờ nghiêm mật luận chứng, “Đợi ngẫm lại.”

“Được!” Khuynh Thành ngẩng đầu ôm cánh tay ngạch nương.

Qua một lúc, Khuynh Thành sắp ngủ ~~~~

“Khuê nữ, vấn đề này rất khó trả lời.” Nhan Tử La nói

“Tại sao?” Khuynh Thành hỏi.

“Bởi vì còn thực không nghĩ ra được a mã ngươi có chỗ nào làm người

khác thích, đầu tiên là vẻ mặt a mã ngươi không phù hợp, nhắm mắt lại

ngẫm lại, chỉ có thể nghĩ đến bản mặt trắng bệch của a mã ngươi! Hàng

thứ yếu, a mã ngươi nói chuyện~~~ không cần nghĩ cũng biết mà? Sẽ không

dễ nghe,