Insane
Đánh Bại Lính Đặc Chủng

Đánh Bại Lính Đặc Chủng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326524

Bình chọn: 9.5.00/10/652 lượt.

phải là đồ tốt lành gì. Hình như có người nào đó đang

nghi ngờ Tần Mặc Nhiên.

Tô Ca phủi phủi tay, không biết thần xui

quỷ khiến như thế nào mà coi như là mình đã giúp anh một tay, không phải lúc nào cũng núp sau lưng anh nhờ anh che chỡ. Thật đúng là một cảm

giác vô cùng thành tựu. Thở phào một cái, cô nghe có tiếng gõ cửa vang

lên, nhất định là Tưởng Quang đã đến.

Tô Ca đứng sát cửa, cẩn thận hỏi: "Ai đó?"

"Tiểu Bạch Luyện, là chị". Giọng nói của Tưởng Quang luôn mang lại cho người ta một cảm giác tràn đầy sức sống.

Tô Ca vừa mới mở cửa ra thì Tưởng Quang nhào tới ôm cô thật chặt, sau đó ngước đầu cười hi hi ha ha nói:

"Hai ngày nay sinh hoạt như thế nào? Bên Diễm Hồng có nhiều trai đẹp đặc sắc, có làm em chóa mắt không?"

Nói xong, cô nhéo mặt của Tô Ca. Trai đẹp đặc sắc? Cái từ này dùng thật

đúng nha. Tô Ca nghĩ tới bộ dạng kiều diễm giống như hoa hồng của Minh

Hà, rồi nghĩ tới lại nghĩ tới dáng vẻ bình thản mang theo chút ưu tư

lạnh nhạt của Trăn Mạc, còn có một Trăn Sanh đẹp như viên ngọc trắng

tuyết. Ừ, còn có một đầu tóc bạch kim hết sức mê người, Tân Trạch. Ai

ya, trai đẹp thì có nhiều, nhưng lại chỉ có thể nhìn mà không thể đụng,

đều là GAY hết, thật là lãng phí tài nguyên. Chẳng lẽ thời đại của phụ

nữ sẽ kết thúc tại đây?

Cảm thấy Tô Ca có vẻ thất thần, Tưởng Quang nghiêm mặt, dùng sức nhéo mặt Tô Ca một cái rồi nói:

"Mặc dù có nhiều trai đẹp, nhưng chỉ cho phép Tiểu Bạch Luyện cô nhìn một

chút thôi, không được thay lòng đổi dạ vứt bỏ tiểu Mặc Mặc nhà chúng tôi à nha!"

Tiểu Mặc Mặc? Gương mặt góc cạnh cùng đường nét kiên

nghị của Tần Mặc Nhiên bất ngờ hiện lên trước mắt Tô Ca. Còn có vẻ mặt

lúc nào cũng xa cách kia khiến cô đột nhiên cảm thấy lạnh đến nổi buồn

nôn, nghĩ làm sao cũng không thấy cái nickname như vậy thích hợp với

anh! Toát mồ hôi, có lẽ chỉ có Tưởng Quang mới dám gọi như vậy. Cô nghĩ

không ra chuyện gì sẽ xảy ra nếu mình gọi anh ấy như vậy, có thể bị ánh

mắt của anh làm cho chết rét hay không?

Được rồi, hoàn hồn lại đi! Hôm nay tiểu Mặc Mặc nhờ chị giúp em thay đổi cách ăn mặc cho thật xinh đẹp!"

Hả? Giúp cô thay đổi cách ăn mặc cho đẹp? Như vậy là có ý gì? Tô Ca còn

chưa hiểu rõ ràng thì đã bị Trần Lê (mình nghĩ là tác giả viết lộn tên

rồi) kéo thẳng ra ngoài. Lên xe ngồi, bảy rẻ tám quẹo sau thì dừng lại

trước một khu buôn bán phồn hoa. Sau đó, Tưởng Quang đi thẳng vào vấn

đề, kéo Tô Ca đi hết tiệm thời trang sang trọng này cho đến tiệm thời

trang xa hoa khác. Đa số quần áo lựa ra là do Tưởng Quang chọn rồi căn

dặn Tô Ca đi thử, vừa lòng thì lập tức cà thẻ tính tiền. Tô Ca nhìn năm

con số trên những bộ y phục kia mà líu cả lưỡi, nhiều lần mở miệng muốn

từ chối thì bị Tưởng Quang chặn lại.

Chỉ thấy Tưởng Quang nhướng mày nói:

"Đây không phải là thẻ của chị. Tiểu Mặc Mặc đưa cho chị để cho em mặc sức mà cà!"

Hả? Là Tần Mặc Nhiên? Anh làm như vậy là có ý gì, quà chia tay trước khi

trở về hay sao? Cho đến khi nằm ở trong bồn tắm, hưởng thụ hương dầu tắm hơi cao cấp nhất, Tô Ca không còn muốn tìm hiểu cho rõ ràng nữa. Hơn

nữa phần lớn quần áo mà Tưởng Quang mua lại là dạ phục. Không lẽ anh

muốn mang cô đi dự tiệc sao?

Sau khi làm đẹp bằng

cách tắm với tinh dầu hương hoa cỏ, Tô Ca lại bị mang đi sửa móng tay

cùng làm mềm da, ngay cả lông mày vốn rất đẹp cũng được chỉnh sửa, sau

đó đến tóc. Sau khi làm xong mọi thứ, thay vào bộ lễ phục bó sát người

màu trắng đã được chuẩn bị trước, cả người Tô Ca ngây dại, không dám

tin vào mắt mình.

Dáng người trong gương có lồi có lõm, tóc rũ

xuống mềm mại, một đoạn tóc ngắn làm lộ ra phần gáy duyên dáng cùng

xương quai xanh tinh xảo. Ánh mắt khẽ di chuyển, vừa là một cô gái trẻ

trung, lại mang hương vị của người phụ nữ mềm mại đáng yêu, tự dưng sẽ

khiến con mắt của mọi người dán chặt vào, mĩ nhân này, thật sự là mình

sao?

Tô Ca không được tự nhiên vặn vẹo người, lại thấy Tưởng

Quang ngó đầu nhìn, con mắt hiện lên sự kinh ngạc. Sau đó véo má Tô Ca

một cái, nói:

"Bộ dáng ‘Thiên kiều bá mị’ này thật là đẹp lắm, quả nhiên ánh mắt của Tần Mặc Nhiên thật tinh tường!"

( “Thiên kiều bá mị”: đoạn này mình thật sự không biết dịch ra sao  nên

mình cứ để như vậy, theo mình hiểu thì có nghĩa là vẻ đẹp trong hàng

ngàn người trong thiên hạ)

Tô ca cúi đầu ngượng ngùng, tuy cô

biết dáng dấp mình thật sự không tệ, nhưng được mỹ nữ như Tưởng Quang

khen ngợi, có chút không tiêu hóa được. Yên lặng đứng trước gương thưởng thức một lúc thì cô bị Tưởng Quang kéo đi Vô Trúc Cư ăn cơm. Thức ăn

rất ngon, nhưng Tô Ca lại có chút cảm giác ăn không tiêu, vì cô đột

nhiên cảm thấy mình không thể biết được Tần Mặc Nhiên đang nghĩ cái gì..

Cô đã có lúc suy nghĩ, cái ngày Tóc Vàng bắt cô đến Côn Minh, Tần Mặc

Nhiên rõ ràng có thể lén thả cô đi. Nhưng tại sao lại để cô bị giữ lại

ba ngày? Tại sao bắt cô đóng giả đàn ông để vào Thiên Diễm? Coi như là

vì an toàn của cô, nhưng vì sao bây giờ lại muốn cô trở về làm con gái,

còn trang điểm cho cô đẹp như vậy?"

Tô Ca nghi hoặc, trước kia

thật sự không nghĩ tới cái