
n đưa cho em." Giang Thánh Tu buông lỏng cô ra, từ trong bao
công văn lấy ra một đôi vợ chồng già làm từ gốm sứ, đưa cho cô."Anh nhớ
được em thích cái gì cũng có đôi."
Anh lần đầu tiên nhìn thấy ở
tủ kính thủy tinh trong cửa hàng liền trực tiếp mua, anh nên đưa cô quà
tặng đắt giá hơn, nhưng so với hàng hiệu, anh nghĩ cô sẽ thích loại này
đồ trang sức nhỏ này nhiều hơn chút.
"Oa, thật đáng yêu! A Tu,
cám ơn anh!" Lục Tâm Đồng cực kỳ vui mừng, chồng của cô lại có thể biết
phát hiện cô len lén đổi rất nhiều đồ dùng thành đôi thành cặp, còn biết cô thích, cố gắng mua được để tặng cô, khiến cho cô cảm động đến trào
nước mắt.
Làm thế nào đây, cô thật yêu thật yêu chồng của cô a,
cô thật hy vọng bọn họ có thể giống như một bộ dáng vợ chồng yêu thương ở đây, đến già vẫn ân ái tay nắm tay như thế. . . . . .
"Có gì phải khóc. . . . . ." Giang Thánh Tu tức giận lau lau nước mắt của cô.
"Em là vui mừng mới khóc chứ sao. . . . . ." Lục Tâm Đồng còn cảm động kéo
xuống cổ của anh, hôn lên môi của anh, sau khi hôn, cô mới ý thức tới
mình làm chuyện lớn mật gì, ấp úng ."Này, đây là vì muốn cảm ơn anh cho
em quà. . . . . ."
"Dùng cái hôn này tới cảm ơn anh căn bản không đủ." Con mắt Giang Thánh Tu chuyển màu đậm dày đặc, từ trước đến giờ cô vợ nhỏ hay xấu hổ của anh lại có thể biết chủ động hôn, hôn đến lòng
anh đều ngứa ngáy khó chịu, anh nên đem cô làm sao bây giờ mới phải?
"Này, này lại một lần nữa tốt lắm. . . . . ." Bị anh nóng bỏng nhìn chăm chú như vậy, Lục Tâm Đồng cũng nhanh chóng bị ảnh hưởng như xuân dược
a, cô lấy dũng khí lại hôn anh lần nữa, cố gắng để nụ hôn này sâu hơn,
cho anh biết, anh khiến cô rung động nhiều cỡ nào, cũng bởi vì cô quá
yêu chồng của cô rồi, khi cô dán chặt đôi môi nóng rực của anh thì cô
cảm thấy vị thật tốt, không nhịn được nghĩ ăn anh thêm chút nữa , muốn
ăn lâu một chút. . . . . .
"Tâm Đồng, đủ rồi. . . . . ." Giang
Thánh tu bị cô hôn đến nỗi không thở được, dùng sức đẩy cô ra, anh thật
rất hưởng thụ nụ hôn của cô, nhưng tiếp tục thưởng thức ngon ngọt của cô như vậy nữa, anh sợ là sẽ chịu không nổi mà đem cô áp đảo, anh đã quyết định phải đợi cô chuẩn bị sẵn sàng .
Lục Tâm Đồng hồi hồn lại
liền đỏ bừng cả khuôn mặt, cô, hình như cô vừa cường hôn chồng của cô a? Lòng của cô nhảy bùm bùm, thật kỳ quái, cảm giác hưng phấn hơn nhiều
xấu hổ còn nhiều hơn rất nhiều, nàng thật yêu môi của chồng cô a, cô
cũng thật yêu nhiệt độ của chồng, cô xung động thật là nhớ lại nụ hôn
nghĩ ôm anh một cái, thật là nhớ anh a. . . . . .
Cô, muốn trở thành của anh. . . . . .
"A Tu, để cho chúng ta trở thành vợ chồng chân chính có được hay không? Em nghĩ muốn anh. . . . . ." Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nhanh phiếm hồng,
giống như là dùng tất cả dũng khí hết đời này.
Tim của Giang
Thánh Tu lỡ một nhịp, anh có nghe lầm hay không, điều này sao có thể sẽ
là lời cô dám nói, cô lại hại anh toàn thân máu sôi trào nhiệt choáng
váng , nhưng từ ánh mắt của cô có thể biết cô rất nghiêm túc.
Cô
nguyện ý giao mình cho anh, để cho anh thật ngoài ý muốn lại rất vui
mừng, điều này đại biểu cô đối với anh hoàn toàn tin tưởng, cô nguyện ý
tin tưởng người chồng là anh đây. . . . . .
"Thật chuẩn bị xong?" Anh thận trọng hỏi, cô thật là sẽ ép điên anh, tiểu yêu tinh, để cho anh muốn chạm lại không dám đụng.
Lục Tâm Đồng dùng sức gật đầu, khuôn mặt nóng lên , không dám ngẩng đầu nhìn hắn.
Giang Thánh Tu nhìn cô che kín hai mắt óng ánh, còn có môi cô đỏ thắm, quý
trọng nhìn thật lâu thật lâu, mới nâng lên cằm của cô, hạ xuống nụ hôn
của anh.
Anh thật muốn cuồng nhiệt hôn cô a, nhưng lại sợ hôn quá nồng nhiệt, thật cuồng dã, dục vọng giống như sóng lớn mãnh liệt mà đến sẽ dọa cô, cho nên anh thả chậm tốc độ mút, hôn môi của cô, cảm giác
đau này làm người ta thấy ngọt ngào.
"Tâm Đồng, về sau không cho
phép hoài nghi anh đi ngoại tình nữa biết không? Anh hướng em thề, anh
sẽ làm một người chồng chung thủy, cả đời đối với em chung tình, vĩnh
viễn sẽ không phản bội em, anh cũng vậy chỉ biết như vậy hôn em, sẽ
không đụng người đàn bà khác. . . . . ." Nói xong, anh lần nữa hôn cô,
chưa muốn đủ, thâm nhập vào trong hàm răng cô, cùng với cái lưỡi cô quấn quít.
Lục Tâm Đồng mặc cho anh nhiệt tình hôn, hưởng thụ những gì anh cho , quyền lợi chỉ có dành riêng cho người vợ thôi.
Anh nói anh chỉ có thể hôn cô như vậy, anh sẽ không đụng vào người đàn bà
khác, cô vĩnh viễn sẽ có người đàn ông này, không có người đàn bà nào
giành được anh, anh là của cô, cả đời đều là của cô. . . . . .
Cô thật hạnh phúc!
Một giây kế tiếp, cô
bị ép đến trên giường, cô xấu hổ đón lấy ánh mắt nóng bỏng của Giang
Thánh Tu, nhìn anh cởi từng cúc áo một trước ngực cô, dịu dàng nhìn anh
cởi áo.
"Không sợ sao?" Anh không che giấu chút nào dục vọng mà chăm chú nhìn lên thân người tuyết trăng chỉ mặc áo lót của cô.
"Em biết rõ anh sẽ rất dịu dàng. . . . . ." Cô rất sợ đau, nhưng bởi vì là anh, cô không sợ.
"A Tu. . . . . ." Lục Tâm Đồng cảm giác mình trở nên thật kỳ quái, trước
kia chỉ cần anh dùng đầu ngón t