Polly po-cket
Dạy Dỗ Vợ Yêu

Dạy Dỗ Vợ Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322642

Bình chọn: 8.5.00/10/264 lượt.

iền phiền chết

rồi, huống chi là đối mặt những người ngành khác, nhất định không thiếu

bị chọc cười.

Nghe thấy cô nói không muốn, Giang Thánh Tu cố ý làm mặt lạnh nói: "Anh có kém cỏi như vậy đến nỗi không thể công khai sao?"

"Không phải. . . . . ." Hỏng bét, cô đều không có nghĩ tới anh. . . . . .

Đúng, có!"Anh không thành thật, làm sao anh không nói chuyện thư ký Diệp cởi hết quần áo nằm ở trên giường chờ anh!"

"Làm sao em biết?" Giang Thánh Tu thật bất ngờ, anh là bởi vì sợ cô suy nghĩ lung tung mới không nói.

"Là thư ký Diệp chính miệng nói cho em biết, em thật sự rất giật mình, mà

sao chuyện quan trọng như vậy anh cư nhiên không có nói cho em biết. . . . . ." Cô trở thành người vợ oán hận của anh.

"Cũng đúng, cô ta

đều cởi quần áo hết rồi, nhưng anh không có phản ứng sinh lý còn lập tức rời đi căn phòng, nên nói cho em biết." Giang Thánh Tu cười thầm nói,

cô thắng được một lần. "Tâm Đồng, cho anh một phần thưởng đi, một cái

hôn là tốt rồi."

"Này không có gì hay để tưởng thưởng!" Cô không

phục. "Coi như anh không có phản ứng sinh lý, cũng nhất định sẽ nhìn

người ta trần truồng rồi, ngay cả bản thân em cũng thích xem người đẹp

mà. . . . . ."

"Anh không có nhìn cô ấy." Giang Thánh Tu nói rất nghiêm chỉnh.

"Em không thể ở chỗ này hôn anh được." Lục Tâm Đồng thẹn thùng nở nụ cười.

"Anh có muốn em hiện tại hôn anh sao? Em quên ở trong công ty là công tư phải rõ ràng sao?"

Anh hiển nhiên là đang đùa cô, Lục Tâm Đồng thật là ngượng chết rồi. "Không có việc gì nữa thì em về phòng á!"

"Uống xong đi đã."

Lục Tâm Đồng sững sờ nhìn ly trà sữa trân châu anh đưa tới -- cô không có

nhìn lầm đi, đây là trà sữa trân châu? Giang Thánh Tu nhìn vẻ mặt vô

cùng nghi hoặc của cô, có điểm khó nói: “Không phải là em thích uống

loại đồ uống này sao? Lần trước anh thấy em ở nhà trưởng phòng Lưu

uống cái này thật vui vẻ." Anh cũng không thừa nhận dù uống loại đồ

uống này không hữu ích khỏe mạnh, nhưng nếu ở trên đường trở về công ty

thấy cửa hàng bán đồ uống lạnh, liền thuận tiện mua.

Anh vì cô mà đặc biệt mua? Lục Tâm Đồng đỏ mặt uống trà sữa, mặc dù không có uống

ngon như lúc mua ở nhà trưởng phòng, có chút quá ngọt rồi, lại ngọt ngấy ngán đến khiến lòng của cô nóng lên.

"Tay của em lạnh quá." Giang Thánh Tu đem thức uống đưa cho cô thì đụng phải đầu ngón tay lạnh lẽo khác thường của cô.

"Tay chân của em lúc thời tiết chuyển lạnh rất dễ dàng trở nên lạnh lẽo, vừa lúc mấy ngày nay lại có không khí lạnh."

"Vậy không được uống nước đá nữa!" Anh một tay lấy đồ uống trên tay cô đi, thả xa xa.

"Đừng á, em muốn uống. . . . . . " Cô muốn cướp trở lại, lại bị anh nắm đôi tay, hà hơi sưởi ấm .

Lòng của cô trở nên mềm mại dìu dịu rồi, chồng của cô thật rất thương cô a,

hơn nữa từ sau khi trở thành vợ chồng chân chính, anh càng giống như một cây kẹo cao su to lớn cứ dính lấy cô, càng ngạc nhiên hơn chính là,

hiện tại anh hết bận sẽ theo cô ra ngoài đi dạo một chút, muốn đưa cô đi xem phim điện ảnh.

Ở bên ngoài thì anh còn dắt tay của cô đi,

giống như là sợ cô sẽ đi lạc; gặp phải có người con gái xinh đẹp đến gần thì anh cũng sẽ lạnh lùng nói anh đã kết hôn rồi, không nhìn đối phương một cái.

Anh quả thật để cô tại trên lòng bàn tay còn sợ cô đau, cô dường như là con gái nhỏ của anh vậy . . . . .

Giang Thánh Tu phát hiện mặc kệ anh giúp cô sưởi ấm thế nào, tay của cô vẫn là đồng dạng lạnh lẽo, liền nhíu lại chân mày. Anh vậy mà đến bây giờ mới biết được cô có thể chất lạnh lẽo, xem ra anh còn không hiểu biết về cô rất nhiều.

Tối nay lại gọi điện thoại cho mẹ đi, hỏi bà một chút làm sao cải thiện

tình huống tay chân lạnh lẽo, anh cũng không hy vọng mùa đông vừa đến,

toàn thân cô lúc nào cũng lạnh lẽo.

"Thức uống phải đợi sau khi xả đá mới có thể uống." Anh dặn dò nói, đem ly tr à sữa đưa cho cô.

"Vâng." Lục Tâm Đồng biết cô ở đây quá lâu rồi, cũng nên đi.

"Chủ nhật này nghỉ ngơi chúng ta cùng nhau về nhà đi, ba mẹ rất nhớ em." Anh sửa soạn lại mặt bàn, không ngẩng đầu nhìn nàng, nhưng ánh mắt lại cất

giấu dịu dàng mà chính anh cũng không biết .

"Vâng." Cô ngọt

ngào mỉm cười nói, lui ra khỏi phòng làm việc, một tay cầm ly tr à sữa,

một tay ôm giấy quảng cáo, khóe môi không che giấu được vui vẻ đi qua có một chút ngọt ngào nho nhỏ trong lòng.

Cô vốn là rất oán, oán

anh không mở miệng nói yêu cô, nhưng khi nhìn đến anh đặc biệt vì cô mua trà sữa trân châu, lại còn vì cô rét run hai tay anh liền hà hơi khí

nóng để cho cô ấm lên, cô đột nhiên nghĩ thông suốt, cách anh đối xử với cô cùng thương cô cũng không có cái gì bất đồng, cô không cần phiền não như vậy .

Mặc dù anh không đem lời yêu nói ra miệng, nhưng anh

lấy hành động thực tế chứng minh đối với cô có thương yêu, huống chi bọn họ kết hôn chỉ là mới hơn bốn tháng, cô cần gì phải quá cưỡng cầu đây?

Về sau thời gian vẫn còn rất dài, bọn họ có một thời gian cả đời có thể

bồi dưỡng tình cảm, coi như bây giờ tình cảm của anh đối với cô không có sâu đậm như cô, nhưng, chỉ cần cô thương anh thật nhiều, một ngày nào

đó, cô nhất định có thể