Đen Trắng

Đen Trắng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326811

Bình chọn: 9.00/10/681 lượt.

c vào thế lực của Lương gia, cũng là nơi duy nhất có thể lưu trữ hàng của Lương gia……. Em cũng nhớ rất rõ ràng, ngày Lương gia bị giết

hại diệt khẩu đó, đúng là ngày giỗ của mẹ anh.”

Cô giương mắt nhìn anh:“Tuy rằng em không có chứng cớ, nhưng ……”

“…… Em biết đó là anh, Đường Dịch, tuyệt đối là anh,” Trong giọng nói của cô có mười hai vạn phần khẳng định:“…… Chỉ trong một đêm có thể

diệt trừ toàn bộ Lương gia, trừ anh ra, không ai có thể có thủ đoạn và

bạo lực như thế.”

Giản Tiệp đứng thẳng lên, đối diện với anh.

“…… Nguyên tắc của anh là, trong ngày giỗ mẹ không muốn thấy máu. Tuy nhiên vì một Kỉ Dĩ Ninh, anh lại làm một chuyện mình không bao giờ làm. Tại sao…… Kỉ Dĩ Ninh đáng giá để anh làm vậy sao?”

Đường Dịch buông cô ra, đứng thẳng dậy, không chút để ý mỉm cười.

“Bí mật.”

Giản Tiệp cắn răng, giữa môi bật ra năm chữ:“Anh quả thực điên rồi –!”

Nghe vậy, Đường Dịch bỗng nhiên nghiêng người về phía trước. Anh đem

cô vòng chết trong phạm vi khống chế của mình, hai tay chống bên cạnh

người cô, nhìn thẳng vào cô. Biểu tình trên mặt anh trong phút chốc khêu gợi đến tận xương, giống như tán tỉnh, mà cũng giống như đang uy hiếp.

Cô chỉ thấy có âm u trong mắt anh, sâu không thấy đáy.

“Là bọn chúng đáng chết……”

Anh chậm rãi mở miệng, lời nói nhỏ nhẹ xem thường, giọng điệu rất ôn

nhu, nhưng từ nào nói ra cũng chứa đầy bạo lực:“…… Thiếu chút nữa thôi,

Dĩ Ninh quan trọng nhất của tôi, đã bị hủy trên tay bọn chúng. Cho nên,

những tên dám đụng đến cô ấy đó, một tên tôi cũng không muốn lưu……”

Ngày hôm sau, Kỉ Dĩ Ninh thức dậy từ rất sớm.

Sáng sớm, chưa tới năm giờ, còn chưa đến bình minh, cô đã mặc quần áo rời khỏi giường. Gần đây cô ngủ không nhiều, đặc biệt là đêm qua, nửa

mê nửa tỉnh, cô hoảng hốt cả đêm, còn không kịp ngủ say mà trời đã sáng

rồi.

Cầm lấy quần áo ở bên cạnh cẩn thận mặc vào, khi đóng các cúc áo, Kỉ

Dĩ Ninh không nhịn được nhìn sang chỗ bên cạnh. Trống rỗng, quả nhiên

anh còn chưa trở về. Kỉ Dĩ Ninh lặng lẽ cúi đầu, một động tác rất nhỏ,

cũng thể hiện được sự mất mát của cô.

Không biết tại sao cô lại nhớ tới nhiều kỷ niệm đã qua trong cuộc

sống này, có bộ dáng Đường Dịch ôm cô vào sáng sớm. Plato [1'> nói, tình

yêu của đàn ông đối với phụ nữ không phải là những biểu hiện trong quá

trình làm tình, mà là sau khi dục vọng đấy nở rộ. Vì vậy mỗi sáng sớm

khi cô tỉnh lại, trông thấy anh cả đêm khom người ôm cô không cho rời

đi, đáy lòng Kỉ Dĩ Ninh lại có quyến luyến nói không nên lời.

[1'> Plato: triết gia Hy Lạp (chú thích ở chương 26)

Đường Dịch rất thích lẳng lặng nhìn cô lúc cô ngủ say, vì vậy mỗi sáng

sớm khi cô tỉnh lại, mở to mắt liền nhìn thấy một đôi mắt đẹp, như hoa

đào muốn nở mà không được nở ra, trong nháy mắt có một tình cảm nào đó

ùn ùn kéo tới, khó nắm khó giữ.

Có khi anh cứ nhìn cô như vậy, có khi anh sẽ trực tiếp chụp lên môi

cô, không nói gì, chỉ cần khơi mào bằng một âm cuối, một ngón tay bắt

đầu quyến rũ xâm nhập vào áo ngủ của cô. Cô chưa tỉnh táo cũng sẽ ở dưới người anh rên rỉ một câu: ‘Em vừa mới tỉnh mà. . . ” anh sẽ cười một

chút, dùng âm mưu chính là giọng nói ngọt ngào nói cho cô: ‘Vừa tỉnh mới tốt, bây giờ Magic Hour mới là của chúng ta. . .’

Thời gian luân chuyển giữa danh giới của ngày và đêm, Đường Dịch luôn dùng cách triền miên suốt hai năm nay, làm cho cô hoàn toàn yêu cái

Magic Hour mà anh đã cho mình này.

Không hiểu cái đó có tính là đắm mình không, nhưng thật sự là anh đã thành công rồi, làm cho cô cam tâm tình nguyện rơi vào.

Kỉ Dĩ Ninh gấp chăn, quan sát vị trí vắng vẻ bởi vì một đêm anh không trở về, thở dài, tự an ủi mình trong chốc lát, sau đó đi vào phòng tắm

tắm rửa.

Tắm xong cô đi xuống tầng, Kỉ Dĩ Ninh đi vào phòng bếp, hướng về phía quản gia đang bận rộn làm bữa sáng và những người khác nói một câu chúc buổi sáng tốt lành.

“Chào buổi sáng mọi người.”

Trông thấy thân ảnh cô, mọi người trong phòng bếp đều có chút kinh ngạc: “Thiếu phu nhân, dậy sớm vậy sao?”

“Ừm, dù sao tỉnh rồi nên cũng đứng dậy luôn.” Kỉ Dĩ Ninh nở nụ cười, đi đến chỗ bọn họ cùng bắt tay vào làm việc.

Quản gia hỏi một câu ý tứ sâu xa: “. . . Tối hôm qua Dịch thiếu gia không về nhà nên mất ngủ?”

“. . .”

Kỉ Dĩ Ninh không nhịn được hơi đỏ mặt, “Không phải. . .”

Đoán là cô không biết nói dối, Đường Dịch lại không ở đây, nên tất cả mọi người dù bận nhưng vẫn ung dung nhìn cô, dùng ánh mắt tiến hành một cuộc tra hỏi cô.

Sự thật chứng minh ánh mắt quần chúng quả nhiên rất sáng suốt, dưới

sự tấn công của đội du kích người này một câu người kia một câu đó, Kỉ

Dĩ Ninh chỉ có thể gật đầu một cái thừa nhận: “Có một chút. . .”

Nghe vậy, mọi người đồng loạt bật lên tiếng cười thiện ý.

Ô. . .

Đường Dịch không ở đây, cô đã bị biến thành đối tượng giải trí cho người khác. . .

“Ai dà Dĩ Ninh không cần ngại đâu.” Lão quản gia cười tủm tỉm nhìn

cô: “Vợ chồng phải như vậy mới đúng mà, cô ngàn vạn lần không được học

theo Tô tiểu thư nhà Kính thiếu gia nhé, có thể ra ngoài một hai tháng

cũng không về nhà, khiến cho Kính thiếu gia tâm hỏa tràn đầy đến


XtGem Forum catalog