Old school Swatch Watches
Địa Ngục Sâu Thẳm

Địa Ngục Sâu Thẳm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323114

Bình chọn: 8.5.00/10/311 lượt.

t cả mọi người?

“Ta thấy có một số việc nói hay không nói thực ra cũng đã không còn

quan trọng gì cả. Sự thật đã rất rõ ràng rồi, không phải sao?” Thích

Nghiêm Phong trầm giọng nói.

“Nhân chứng vật chứng đều đủ cả, chỉ sợ giờ ta có nói cái gì cũng vô

dụng hết, không phải sao?” Ta lạnh nhạt vừa cười vừa nói: “Các vị đều là tiền bối có ảnh hưởng lớn của võ lâm, cũng đều là trưởng bối của gia

huynh cùng Tử Nhi, bây giờ chắc hẳn các vị đều đã có kết luận rồi, giờ

là đang đợi ca ca tỉnh lại để nghe chính miệng huynh ấy nhận tội hết!”

“Tử Nhi, chớ nên nói sớm như vậy!” Nghê đại phu kêu lớn tiếng ngăn ta

lại, nói: “Chuyện Nhan minh chủ bị thương lần này, nhờ Thích trang chủ,

Trí Không phương trượng và Kim lão gia đồng thời tạo áp lực, mới giấu

được mà không bị lộ ra, nếu không như vậy, đã sớm làm dư luận xôn xao

rồi, chỉ riêng Mộ Dung gia đã xác định là khó chịu để yên!”

“A di đà phật, lão nạp cùng Nhan lão thí chủ quen nhau vài chục năm, coi như là đã nhìn Nhan thí chủ lớn lên, lão nạp cho rằng, với tính tình

của Nhan thí chủ, nhất định sẽ không làm chuyện bất nhân bất nghĩa ấy,

chưa cần thử cũng có thể biết được trong việc này chắc hẳn là có nội

tình rồi!” Trí Không phương trượng chậm rãi nói.

“Ha ha, nói đúng đó, ta cũng không tin Ngạo Hành có thể vì cái đồ bỏ đó

mà làm ra đến chuyện như vậy, đợi hắn tỉnh lại để nghe qua hắn chính mồm nói chân tướng chuyện đã xảy ra đi!” Kim lão gia cười nói: “Nhan tiểu

thư, có câu nói không dễ nghe, quan hệ của cháu cùng U Minh Ám phủ chỉ e là cũng không đơn giản như vậy chứ? Trong đó có chút phức tạp, cháu nói cũng được, không nói cũng được, sau cùng hiển nhiên chân tướng có thể

rõ như ban ngày, chỉ sợ đến lúc đó chuyện liền ~~~~~~ ”

“Kim lão gia ngài hiểu lầm rồi, Tử Sa muội muội cùng Minh Ám chẳng qua

là bằng hữu bình thường, tình cờ gặp nhau mà thôi, nàng cùng việc này

nhất định không có vấn đề gì !” Thích Thiểu Thương ngắt lời Kim lão gia

xong, đã che tới trước người ta: “Thiểu Thương nguyện đem tính mạng cam

đoan!”

Ta kinh ngạc ngẩng đầu, đúng lúc cùng Thích Thiểu Thương đang quay đầu

lại, bốn mắt nhìn nhau, hắn gật đầu với ta, cho ta một ánh mắt khích lệ, dường như muốn nói cho ta biết không cần lo lắng.

“Thế chất, lời này của cháu là có ý tứ gì?” Kim lão gia nhìn Thích Thiểu Thương với sự hứng thú, nheo nheo mắt, chậm rãi nói.

“Thích đại ca, huynh không cần lo lắng cho muội.” Ta khẽ lôi kéo góc áo

của hắn, đứng tới đằng trước hắn, rồi nói: “Ám quả thực là bằng hữu của

cháu, Kim lão gia nghi ngờ cháu cũng phải, chẳng qua là ~~~~ ” Ta thản

nhiên nhìn Kim lão gia tử, nói gằn từng chữ: “ Cháu họ Nhan, là con gái

của phụ thân cháu – Nhan Vô Địch, cháu không thể có khả năng đi giúp đỡ

người ngoài hại ca ca ruột của mình!”

Trong phòng bỗng trở nên yên tĩnh, ta nắm chặt hết nắm tay, không ngừng

đứng thẳng ở nơi đó! Ba, ba, ba, bất thình lình vang lên tiếng vỗ tay.

“Không hổ là đại tiểu thư của Vô Địch sơn trang, có khí thế như vậy thì

những cô gái bình thường không đáng sánh bằng a!” Là người vẫn đang đứng ở bên cửa sổ ấy, hắn đang vỗ tay.

“Lời của Nhan tiểu thư nói, xem ra không giống như là giả!” Hắn vừa nói, vừa vòng vo lại đây.

“A!” Ta ngạc nhiên nhìn khuôn mặt quen thuộc đang tới gần hiện ra rõ dần: “ Thanh! Thế nào là huynh?”

Người nọ nhíu mày: “ Thanh? Sao, nàng biết hắn?”

Ta tập trung nhìn kỹ hết một lượt, khuôn mặt diện mạo gần như giống nhau như đúc, nhưng mà phong cách lại hoàn toàn khác nhau! Thanh tựa như gió mát ở trong sơn cốc, trong cái lười biếng lại mang theo cái hứng thú ẩn giấu đùa giỡn; còn người này lại mang theo khí thế bức người, có loại

dáng dấp không giận mà uy này, đã chứng minh hắn nhất định không phải

người thường!

“Ngươi là ai?” Ta không khỏi hỏi thăm.

“Ta?” Môi người nọ hơi nhếch lên, chậm rãi đi về phía ta, đứng trước mặt ta, nhìn chằm chằm vào cặp mắt ta, dù bận vẫn ung dung nói: “Nếu như ta nói, ta là chồng chưa cưới của nàng thì sao?”

“Chồng chưa cưới?!” Ta kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mặt, mở to hai mắt.

“Tĩnh vương!” Thích Thiểu Thương đang đứng bên cạnh đột nhiên lên tiếng hỏi: “Ngài đây là có ý tứ gì?”

“Sao? Thích công tử tỏ vẻ nghi ngờ đối với lời bản vương nói sao?” Người nọ bắt đầu ngắm nghía chiếc quạt giấy trong tay, giống như vô ý liếc

mắt lướt qua hắn, ánh mắt chămchú lại lập tức về tới trên người ta.

“Tĩnh vương? Ngươi rốt cuộc là ai?” Ta khó hiểu mà nhìn hắn, thấp giọng hỏi.

“Vũ Văn huyên, đấy là tên của ta.” Hắn nở nụ cười tao nhã, chiếc quạt

giấy trong tay nhẹ nâng hàm dưới của ta lên, đôi mắt không bỏ lỡ bất cứ

phản ứng nào của ta: “Ta vừa mới nói, ta là chồng chưa cưới của nàng.

Khi nàng còn chưa ra đời, liền đã được hứa gả cho ta rồi! Thế nào, phụ

thân nàng chưa từng đề cập qua với nàng sao?”

Vẻ mặt hắn đột nhiên có vẻ tỉnh ngộ : “Đúng rồi, nghe nói lệnh tôn qua

đời rất đột ngột, có lẽ còn chưa kịp nói cho nàng chuyện này nữa! Cũng

khó trách rồi! Nhưng mà không có vấn đề gì, dù sao nàng cũng đã ở dây

rồi, sau này còn muốn mời Nhan tiểu thư chỉ giáo nhiều hơ