The Soda Pop
Diễm Tình Tam Quốc

Diễm Tình Tam Quốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322023

Bình chọn: 8.5.00/10/202 lượt.

được phản đồ lợi dụng lúc này để tuyên bố sự tồn tại của Phồn Hoa

lệnh, đồng thời trước mặt mọi người cũng sẽ xác định ai là người đang

giữ Phồn Hoa lệnh.

Sau đó, có thể tiến thêm một bước, bức Ngự Hoa cung thừa nhận người

giữ lệnh bài, sau đó người giữ lệnh bài sẽ đưa ra hiệu lệnh, làm cho

toàn bộ người của Ngự Hoa cung phải nghe lệnh làm việc.

Việc này nhất định phải ngăn cản!

Mặc dù Quản Tam Quốc còn không biết nên ngăn cản như thế nào, nhưng

hắn biết, việc này hắn nhất định phải nghĩ cách giải quyết mới được.

Tuy rằng Ngự Hoa cung hiện tại cao thấp chỉ còn vài người, nhưng nếu

người giữ Phồn Hoa lệnh đưa ra nhiệm vụ ác độc gì thì mấy người kia cũng có thể tạo thành thảm trạng khó nói hết.

Huống chi, người đứng đầu lại là người hắn yêu thương nhất, hắn làm

sao có thể để cho nàng hai tay nhuốm máu, đoạt đi tính mạng của người vô tội.

Chỉ là…hiện tại bốn người bị tình nghi đều vì có việc, có đầy đủ lý do để không có mặt nơi này.

Hai người đang đi áp tiêu, dọc đường đi cũng không có hành động gì khác thường.

Một người nữa thì xin nghỉ phép hai tháng về quê chịu tang, hắn cũng

đã phái người đi điều tra, quả thật hắn đang ở quê cách đây ba trăm dặm

tiến hành tổ chức tang sự.

Người còn lại nửa tháng trước vì luyện công mà bị thương, đến nay vẫn còn đang điều dưỡng, muốn đến đây tham gia quỷ kế thì khả năng cũng rất thấp.

Cho nên trong bốn người này, cuối cùng ai là kẻ phản bội, cho tới bây giờ hắn cũng không xác định được.

Quản Tam Quốc tâm sự rối bời, nhưng trên gương mặt trẻ con vẫn không

để lộ ra sơ hở, vẫn chuyện trò vui vẻ với mọi người như trước, đi khắp

nơi chào hỏi rồi mới theo tiểu đồng đi đến chỗ ngồi đã dành sẵn cho hắn.

Chỗ bên cạnh hắn đã có người ngồi, thân hình yểu điệu trong bộ bạch

y, trên đầu có đội mũ sa mỏng che lấp khuôn mặt nhưng Quản Tam Quốc biết đó là ai.

Dung nhan tuyệt thế bên trong tấm sa che mặt kia, cho dù hắn nhắm hai mắt lại cũng có thể miêu tả rõ ràng, đó là người duy nhất hắn muốn cưới làm thê tử, là người hắn yêu nhất.

“Quản thiếu hiệp, nơi này, bằng hữu của người đã đợi”, tiểu đồng cung kính nói.

Mỉm cười, Quản Tam Quốc hướng tiểu đồng gật đầu ý bảo đã biết, đợi cho tiểu đồng rời đi, mới thực tự nhiên mà nắm tay người nọ…

“Thật có lỗi, nhiều người quá, chỉ có thể để ngươi tự đến”, Quản Tam Quốc nói nhỏ

“Không có việc gì”, ngữ khí lãnh đạm, bàn tay trắng nõn theo trực giác nắm lại tay hắn.

Hai người đều biết, muốn nàng theo sát bên người hắn cùng nhau hàn

huyên, lại có người đối với quan hệ của cả hai mà hỏi đông hỏi tây, hắn

có thể nhẫn nại nhưng nàng thì không.

Huống chi, cho dù là hắn cực kỳ nguyện ý công khai tồn tại của nàng

với bên ngoài, không cần thiết nàng có nhiệt tình giống vậy, nàng cho

tới giờ không phải là người có cá tính giao tiếp thân thiện bề ngoại,

muốn nàng phối hợp hắn sẽ rất ủy khuất cho nàng.

Cho nên ngay từ đầu hai người đã thương lượng chia làm hai ngả, tự đi đến đây để tránh mọi việc thêm phức tạp…Nhưng trên thực tế, nếu không

phải nàng kiên trì, hắn cũng không muốn nàng tham dự.

“Đại hội võ lâm thực nhàm chán, ngươi hiện tại muốn bỏ đi vẫn còn

kịp”, Quản Tam Quốc nói nhỏ, bổ sung thêm “ngươi có biết, Thượng San nói phải giúp chúng ta chuyện thành thân, nàng trong đầu toàn là ý tưởng

quái gở, nếu ngươi không lên tiếng, ta nghĩ nàng sẽ làm cho mọi thứ rất

quái dị”

“Có Doãn Thủy Hử giám sát, không có việc gì”, Diễm Quan Nhân lơ đễnh

nói “ huống hồ, ta muốn biết người trộm lệnh bài muốn làm cái gì”

Đây mới là nguyên nhân chính là cho Quản Tam Quốc trong lòng lo lắng.

Hắn sợ……

“Quan Nhân, nếu kẻ kia muốn đưa ra hiệu lệnh…”, đang nói lại ngập ngừng, Quản Tam Quốc không dám tưởng tượng tới hậu quả.

“Không có việc gì, hết thảy có ta.”

Dung nhan tinh tế như phấn điêu ngọc mài sau tấm sa mỏng làm người ta không thấy biểu tình của nàng, nhưng thanh âm ngạo mạn, chắc chắn, hồn

nhiên không biết hắn lo lắng là vấn đề lớn lao thế nào.

Phong thái vương giả như vậy cũng không làm cho Quản Tam Quốc thấy yên tâm.

Hắn hiểu nàng, biết rất rõ dưới vẻ lạnh lùng, cao ngạo kia là cá tính ngây thơ, thuần khiết. Cho nên hắn không thể cũng lạc quan như thế.

Hắn sợ, sợ nàng bởi vì Phồn Hoa lệnh mà làm chuyện không đúng với bản tính của nàng, thậm chí còn làm tổn hại đến tình cảm của bọn họ, làm

cho bọn họ không thể ở bên nhau.

Tưởng tượng đến những chuyện như vậy làm cho Quản Tam Quốc cảm thấy

khủng hoảng, bàn tay đang nắm tay nàng không khỏi tăng thêm lực đạo.

Cách cái khăn che mặt nhưng Quản Tam Quốc biết nàng đang nhìn hắn, đôi mắt xinh đẹp chắc là nhiễm một chút hoang mang.

“Ngươi đã nói, muốn cùng ta cùng một chỗ cả đời.” Không biết Phồn Hoa lệnh sẽ mang tới chuyện gì, Quản Tam Quốc nắm chặt tay nàng, nhịn không được nhắc lại hứa hẹn của nàng “ ngươi bây giờ có muốn đổi ý cũng không kịp nữa rồi”

Cho dù là không nhìn thấy bộ dáng nhíu mày của nàng, nhưng nghe âm

thanh của nàng, Quản Tam Quốc cũng có thể tưởng tượng ra vẻ mặt kia, làm cho tâm hắn mềm đi.

Như thế nào cũng không có cách lý giải vì sao nàng lại đáng y