Disneyland 1972 Love the old s
Điều Bí Mật

Điều Bí Mật

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323594

Bình chọn: 7.00/10/359 lượt.

sống cho vào rổ, đặt lên bàn rồi thoăn

thoắt mang ra bàn cho vị khách vừa tới.

Mọi động tác của anh đều vô cùng nhanh nhẹn và chuyên nghiệp. Đó là kết quả của gần mười năm anh cùng mẹ mình mở quán kiếm kế sinh nhai ở cái ngõ này.

Anh vừa

trở về chỗ của mình thì một người khách lại bước vào. Người khách này

vừa tới đã làm không ít người ngẩng đầu lên nhìn. Đó là một thanh niên

rất đẹp trai, mặc áo sơ mi trắng sọc xanh, bộ vest đen càng khiến anh ta thêm phần lịch sự. Dáng vẻ cao lớn, sang trọng của anh ta hình như hơi

lạc lõng so với cái quán bé nhỏ xập xệ này. Anh ngẩng đầu nhìn mấy hàng

chữ trên biển hiệu để chắc là mình không tới nhầm chỗ, sau đó lại đưa

mắt về phía Kiên – thanh niên chủ quán. Lúc này Kiên đang cau mày nhìn

vị khách, không biết người này tới ăn hay tới để làm gì.

- Cho hỏi…

- Anh hỏi ai?

Hai người đồng thời cùng lên tiếng, giọng người khách có vẻ nghi ngờ, còn

giọng Kiên lại cao vút và lạnh lùng. Anh đã nhận ra anh ta.



Tuấn Cường, con trai của ông chủ tập đoàn Hoàn Mỹ, một tập đoàn kinh

doanh đa ngành nghề. Người này hiện tại đang điều hành một nhà hàng rất

lớn trong thành phố. Kiên nhận ra anh ta bởi đã từng trông thấy anh ta

mấy lần trước đây, chỉ là anh ta không nhận ra anh mà thôi.

Sau khi hai người cùng lên tiếng và cùng im lặng một lúc, Cường mới lại nói tiếp:

- Tôi tới tìm Linh? Cô ấy ở đây phải không?

Mặc dù vẻ bề ngoài giàu sang nhưng người này lại không tỏ vẻ cao ngạo khi

nói chuyện, điều này làm Kiên có chút ngạc nhiên. Anh biết con người của vị giám đốc trẻ này không đơn giản như thế, cũng có thể anh ta giữ thái độ lịch sự nhã nhặn với anh là vì Linh chăng?

- Đi rồi.

Kiên cúi xuống giả vờ tập trung thái miếng thịt trên thớt. Thật ra, anh có

chút ngượng ngùng về bộ dạng của mình so với vẻ nam tính và hấp dẫn của

người đàn ông đối diện kia. Sự xấu hổ vì yếu thế trước tình địch làm anh không thể thẳng thắn nhìn vào người đó được.

Phải, đó chính là

người đã cướp đi người mà anh thầm yêu bấy lâu nay. Anh ghen, nhưng

không hận, vì anh biết Linh xứng đáng với người đó hơn anh.

- Đi rồi? – Cường sửng sốt hỏi lại – Cô ấy cho tôi địa chỉ của anh, nói là sẽ ở nhờ ở nhà anh mà.

- Phải, nhưng đi được mấy hôm rồi – Kiên cố giữ giọng lạnh lùng đáp.

- Anh biết cô ấy đi đâu không?

Kiên nghĩ tới Linh, nghĩ tới nơi mà cô đang làm việc, câu trả lời định nói ra cuối cùng lại nuốt trở lại, anh lắc đầu:

- Không.

- Thật sao? Hay cô ấy về quê?

- Không biết.

- Vậy tôi không làm phiền anh nữa. Nếu cô ấy quay lại đây thì anh làm ơn

nhắn dùm, có người tên Cường tới tìm cô ấy, mong cô ấy hãy gọi điện lại

cho tôi.

- Ừm…

- Cảm ơn anh!

Cường quay người

bước đi. Kiên ngẩng đầu nhìn theo dáng anh ta cho tới khi anh ta hoàn

toàn đi mất. Không nói gì, anh lẳng lặng quay trở lại với công việc của

mình.

***

Cường vừa lái xe vừa nhìn điện thoại để xem giờ.

Anh đã tìm Linh khắp nơi ngay sau khi về nước, nhưng cô đã biến mất, hoàn

toàn biến mất. Anh không biết cô ở đâu, địa chỉ cuối cùng mà anh nghĩ có thể tìm được cô chính là quán ăn ở con phố nhỏ ấy. Anh biết người thanh niên bán quán kia còn có gì đó giấu anh, nhưng anh không muốn gặng hỏi. Nếu người này không phải người rất thân quen của Linh thì cô đã không ở đây với họ một thời gian. Và anh không muốn làm những người thân quen

của cô có ác cảm với mình. Anh tôn trọng cô, và anh tôn trọng cả những

người quen của cô.

Linh đang ở đâu trong cái thành phố mấy triệu dân này? Tại sao cô lại một mực trốn tránh anh? Là tình cảm của anh

không rõ ràng hay vì anh đã không toàn tâm toàn ý yêu cô? Có phải là do

cô đã biết mục đích tiếp cận cô lúc ban đầu của anh, và giờ cô chạy trốn điều đó? Chẳng lẽ sau bao nhiêu ngày tháng quen anh như vậy, cô lại

không hiểu anh chút nào sao? Chẳng lẽ cô không biết chính cô đã đập tan

mọi tính toán thực dụng trước đây của anh? Chẳng lẽ cô không biết được

từ đầu tới cuối là anh rất thật lòng với cô? Anh đã hoàn toàn từ bỏ ý

định lợi dụng cô để đánh gục một đối thủ khác trong làm ăn từ khi anh

nhận ra anh rất yêu cô.

Có lẽ tất cả đều đã quá muộn!

Vì anh chưa bao giờ nói, anh chưa bao giờ giải thích, ngay cả khi cô nghe

được những chuyện mà Hằng nói ra, rằng anh đã có vợ chưa cưới, rằng anh

chỉ lợi dụng cô, coi cô như một quân cờ để hạ gục đối thủ trong làm ăn.

Anh đã rất giận Hằng, nhưng anh còn giận mình hơn, vì ngay từ đầu đã

không nói thật. Hằng ghen, còn Linh thì sao? Cô có ghen hay không? Cô bỏ đi vì biết anh đã có vợ chưa cưới, hay vì biết chuyện anh đã tính toán

lợi dụng cô?

Cho tới tận bây giờ, hình như anh chưa hề lợi dụng

cô. Mọi thứ đều mãi chỉ là tính toán, và mọi tính toán đều sai từ khi

trái tim anh lỗi nhịp trước cô.

“Dù có phải lục tung cả thành phố này, anh cũng phải tìm ra em”, Cường nắm chặt tay vào vô lăng, miệng lẩm bẩm. - Này, tôi nói là tôi không ăn hành cơ mà? Tại sao lại cho hành vào bát của tôi?

Minh vừa nhìn vào bát phở trước mặt đã cau mày quát tháo. Từ sau hôm bị Linh xộc vào phòng kéo dậy, sáng nào khi Linh gõ cửa thì Minh cũng đã thức