
ộn rã
bên ngoài. Cho dù không có Dịch Thừa tham dự, kỳ thật mọi người cũng có
thể chơi rất vui, vậy tại sao phải gọi Dịch Thừa đi cùng? Nếu Dịch Thừa
thật sự đứng đắn nói chuyện yêu đương với các cô, chỉ sợ các cô cũng sẽ
lập tức đáp ứng ? Cột lại dây lưng phía sau,Cổ Dĩ Tiêu kiểm tra nhiều
lần, còn nói là cái gì Bikini bảo thủ, thiên tài tin tưởng là Bikini sẽ
không bảo thủ nha! Những sợi vải này không biết có thể tự nhiên bị đứt
hay tự tách ra không.
Cô đẩy cửa ra lập tức nhìn thấy Dịch Thừa tựa vào thân cây dừa.
Hắn đưa lưng về phía bãi biển, làm càn cởi kính râm nhét vào túi,nhìn bên trái bên phải xem có người đi đến hay không, sau đó đi đến trước
mặt Cổ Dĩ Tiêu, trên mặt treo nụ cười như có như không, dụng ý cũng rất
rõ ràng.
Cổ Dĩ Tiêu liếc mắt mặc hắn“Thầy lại muốn hôn em?”
“Không ai thấy, thuận tiện.” Dịch Thừa nhún vai,đưa tay ôm Cổ Dĩ Tiêu vào trong ngực.
Dịch Thừa và Cổ Dĩ Tiêu ở một nơi bí mật ôm hôn,Dịch Thừa dễ dàng rút quần áo cô cầm trong tay ra, tùy ý ném ở một bên, sau đó ngay tại trên
người cô vừa hôn vừa vuốt ve, thậm chí nghĩ muốn kéo dây lưng của cô ra. Cổ Dĩ Tiêu bỗng nhiên ngăn cản tay hắn,kéo ra bên ngoài.
“Đủ rồi nha Dịch giáo sư.” Cổ Dĩ Tiêu sờ sờ môi dưới chính mình,sắc
nam nhân này thật sự điên cuồng, cho hắn chút ánh mặt trời sáng lạn,
hắn lại dám vào ổ trộm trứng.
“Dĩ Tiêu……” Dịch Thừa ôm lấy cô, dùng giọng khàn khàn khẽ gọi .
“Gì chứ?” Cổ Dĩ Tiêu quay đầu sang một bên ….
Dịch Thừa nheo lại mắt“Em thích anh?”
“Dịch Thừa……”
“Sao?”
“Anh ít tự kỷ đi.” Lời hắn nói cô hoàn trả lại tất cả.
Dịch Thừa cười rộ lên, đây là lần đầu tiên Cổ Dĩ Tiêu thấy hắn cười
tự nhiên và vui vẻ như thế. Ở trước mặt cô, hắn tốt nhất không cần giả
đứng đắn, bởi vì không ai có thể ở trước mặt cô diễn trò mà không bị
vạch trần. Cổ Dĩ Tiêu ngoài cười nhưng trong không cười nhìn hắn, hắn
vẫn là đừng giả nghiêm túc là tốt nhất, bởi vì lúc hắn cười thật sự rất
đẹp.
“Tại sao để cho anh hôn?” Dịch Thừa nâng cằm của cô lên,cô cũng không có né tránh, lớn mật nhìn người đối diện. Điểm này làm cho hắn vô cùng
yêu thích, cô không có giống các cô gái bình thường giả bộ rụt rè và
thẹn thùng, tất cả đều là thẳng thắn như vậy,lúc nhìn thẳng làm cho
người ta cảm thấy tuyệt không dối trá, trong con ngươi trong suốt chớp
động linh khí, bất quá quá mức tà khí giống như hồ ly hoang dại bất cứ
lúc nào cũng có thể cắn người, sẽ không dễ dàng bị bất luận kẻ nào chinh phục nhất là đàn ông.
Cổ Dĩ Tiêu nhướng lên khóe môi, hiện lên một đạo nếp nhăn trên mặt khi cười“Em rất thích loại cảm giác này.”
Lông mày của Dịch Thừa nhướng lên“Cảm giác gì?”
Cổ Dĩ Tiêu đưa tay, ngón trỏ cùng ngón giữa khẽ vuốt lên cánh môi
mỏng của hắn,cảm nhận được mặt trên hơi nóng“Anh là người mà ai cũng
muốn đoạt được mà không có cơ hội, em chính là đi trước nhưng mà không
ai biết sự tồn tại của em. Em ở chỗ cao quan sát ánh mắt ngưỡng mộ của
các cô ấy– cảm giác như thế rất tốt,em có được thứ người khác hy vọng.”
“Cho dù em không thích hắn.” Dịch Thừa tiếp câu.
Cổ Dĩ Tiêu gật đầu, môi nhẹ nhàng hôn một chút lên môi hắn, sau đó ở khóe môi hắn cúi đầu cười.
“Em là cô gái mặt ngoài vô hại nhưng bên trong lại có ý niệm tà ác……” Cô tâm cao khí ngạo thái quá, bên ngoài đè nén chính mình kỳ thật cũng
là một cây thuốc phiện, dễ dàng cho ngươi đụng tới,lại cho ngươi vô lực
phản kháng mê đắm cô. Dịch Thừa rốt cục hiểu về cô thêm một chút, lời
này nhắc nhở hắn,thỏa mãn cô đồng thời cũng thỏa mãn chính mình nhưng
ngàn vạn lần không thể sa vào.
“Buổi tối cùng nhau ăn cua nướng sao?” Cổ Dĩ Tiêu nghiêng đầu, khờ dại giương mắt nhìn hắn“Len lén .”
“Một lời đã định.” Lời hứa Quân tử đáng giá ngàn vàng,Dịch Thừa đáp
ứng đồng thời chẳng khác nào đáp ứng quan hệ bí mật của hai người, không phải người yêu , không phải bạn bè, cũng không phải quan hệ người xa
lạ.
☆★
Sắc trời tối dần,các học sinh quay quần thành một vòng mở lửa trại.
Mấy nam sinh tìm dây dẫn điện làm thành một dàn Karaoke, để hai mươi
tham gia chơi rút thăm theo thứ tự, mỗi người hát một ca khúc. Dịch Thừa lại rút được thăm đầu tiên.
Dịch Thừa đẩy mắt kính của mình lên, bình tĩnh nói câu “Thầy không hát”,rồi nghiêm mặt ngồi ở một bên.
“Không được –” Mấy nam sinh đã uống vài lon bia lớn gan hét lớn, rất
ồn ào“Giáo sư không ca hát thì phải trả lời câu hỏi của các bạn nữ, vấn
đề gì đều phải trả lời!”“Đúng vậy đúng vậy, giáo sư thầy hãy thỏa mãn
các cô ấy đi!”
“Được, cho các cô hỏi ba câu.” Học theo Cổ Dĩ Tiêu hắn dùng con số để quy định,không để chính mình vĩnh viễn không lâm vào phiền toái.
“Tôi!” Hoa Tri Chi lập tức nhấc tay, đứng lên lớn tiếng hỏi:“Dịch giáo sư có bạn gái hay không?”
“Không có.” Dịch Thừa dùng ngữ khí cứng nhắc trả lời, dường như ngay cả suy nghĩ cũng không có.
Chúng nữ sinh phía sau hét lên muốn hỏi thêm??? Hỏi thiệt nhiều vấn
đề, Dịch Thừa lẳng lặng ngồi ở chỗ kia, chờ đợi một người thay các cô
đặt câu hỏi xuất hiện. Lúc này trưởng lớp phát huy tác dụng, cùng các
bạn ghé tai nhau nói ra một ít vấn đề, sau đó nói:“Thầy thích d