Polaroid
Độc Nữ Pk Thầy Giáo Lưu Manh

Độc Nữ Pk Thầy Giáo Lưu Manh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324591

Bình chọn: 10.00/10/459 lượt.

ấy được hắn giống như thấy người ngoài hành tinh,trợn mắt há hốc mồm, ngũ quan vặn vẹo. Khoa trương nhất chính là hai người làm vườn nữ ngồi ở mặt cỏ nói chuyện phiếm, dùng khóe mắt liếc trộm hắn, cười to,sau đó đối hắn chỉ trỏ,còn ghé tai cười to.

Quái.

Mấy học sinh đang đi đến, thấy hắn rất vui vẻ nhiệt tình muốn chào

hỏi,không hiểu sao lập tức biến sắc làm bộ không biết hắn, cúi đầu cực

nhanh đi khỏi .

Mấy nam sinh vừa đánh bóng rổ trở về vui đùa ầm ĩ đi tới, thấy hắn

lập tức không hề đùa giỡn, còn giống như thấy Bin Laden, theo quy củ ôm

bóng đi qua hắn, sau đó cười ha ha.

Không tốt!Trong lòng Dịch Thừa “hồi hộp” một chút, trực giác phản ứng chính là — Cổ Dĩ Tiêu nhất định làm chuyện xấu gì với hắn. Ví như học

theo hắn để lại hôn ngân ở trên cổ? Không có khả năng,Cổ Dĩ Tiêu không

chạm qua cổ hắn;Ví như ở trên mặt hắn để lại dấu son môi? Không có khả

năng,Cổ Dĩ Tiêu không dùng son môi, son môi cô đều là trong suốt nhưng

lại có mùi mật đào, hắn không biết nếm qua bao nhiêu lần làm sao không

biết? Hôm nay môi của cô trơn mềm mại,lại không bôi son môi…… Ông trời,

Dịch Thừa không được nghĩ chuyện lung tung như vậy !Ví như đem quần lót

giắt trên người hắn? Không thể nào, trên người hắn nhiều hơn một món,hắn chẳng lẽ cảm giác không được; Lại ví như…… Dịch Thừa vừa đi vừa nhìn,

đại não trống rỗng chỉ thấy khóa kéo quần hắn rộng mở,còn lộ ra một đoạn áo sơmi.

Lại một trận cười càn rỡ truyền đến,Dịch Thừa đưa tay dùng áo khoác

ngăn lại thứ dọa người kia,cúi đầu đi nhanh về phía xe mình,kéo cửa xe

ra ngồi vào,“Roẹt” một tiếng kéo lại khóa quần mình,gục trên tay lái rốt cuộc nâng không nổi mặt lên. Hắn đáng lý nên phát hỏa nhưng mà làm sao

cũng không thất tức giận,chỉ cảm thấy buồn cười.

Cùng Cổ Dĩ Tiêu đấu kết cục rất bi thảm nha, lần nào cũng không có một lần có thể toàn thân trở ra .

Cô không chỉ là yêu nữ, còn là phần tử khủng bố.

Có câu hỏi thế gian tình là gì, thì ra là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.

……………..

Một tuần lễ trước Tạ Hướng Đông và Dịch Thừa cùng với những giáo sư

khác đồng thời đem nộp luận văn lên,lần này ngành học hội nghị chủ yếu

thảo luận đem luận văn của ai lên tỉnh xét duyệt. Tạ Hướng Đông trong

tay có ảnh chụp “vấn đề tác phong” của Dịch Thừa bởi vậy tràn đầy lòng

tin.Nếu luận văn của Dịch Thừa được chọn, hắn sẽ lén cùng Dịch Thừa

“Thương lượng” một chút. Hắn đã từng gặp riêng qua cố vấn luật sư, giáo

sư đại học và học sinh có quan hệ không rõ ràng,nhẹ một chút chính là

“vấn đề tác phong”, nặng hơn chính là thân bại danh liệt, có thể liên

quan đến vấn đề pháp luật, chuyên nghiệp một chút chính là “hối lộ”. Lần này xét duyệt luận văn đối với bọn họ là một cơ hội,hầu như có thể đem

địa vị của người đó lên cao, cho nên chỉ khi cần thiếtTạ Hướng Đông

quyết không nương tay.

Kết quả sau khi họp ai nấy đều vui mừng, luận văn của Tạ Hướng Đông

và Dịch Thừa đều được chọn,vẻ mặt Dịch Thừa không có gì biểu hiện vui

mừng,ngược lại Tạ Hướng Đông thì thở phào một cái. Xem ra đòn sát thủ

này vẫn để sau này dùng.

“Dịch giáo sư, chúc mừng .” Một nữ giáo sư vỗ lên vai Dịch Thừa,“Nghe nói hôm nay là sinh nhật thầy,thật sự là song hỷ lâm môn, chúc thầy

sinh nhật vui vẻ!”

“Gì, hôm nay là sinh nhật của cậu?” Tạ Hướng Đông nở nụ cười dối trá trên mặt,“Sinh nhật vui vẻ!”

“Cám ơn.” Dịch Thừa cười gật đầu, nhìn lên đồng hồ thấy cũng sắp tới

thời gian hẹn với Cổ Dĩ Tiêu. Hắn tạm biệt các giáo sư lớn tuổi trong

phòng, vội vàng chạy tới chổ hẹn,Cổ Dĩ Tiêu đã ở nơi đó chờ hắn .

“Đó là cái gì? Tặng quà cho anh sao?” Dịch Thừa chỉ vào cái túi to trong tay cô.

“Đúng vậy.” Cổ Dĩ Tiêu cười quỷ dị ngồi vào trong xe.

Phía sau Tạ Hướng Đông lộ ra thân người,lập tức gọi điện thoại nhanh

cho thám tử tư,“A, là tôi. Hiện tại bọn họ đã xuất phát hãy giúp tôi

chụp thêm vài tấm ảnh, tốt nhất có động tác thân mật. Ừm, tốt.”

Lúc Dịch Thừa lái xe,Cổ Dĩ Tiêu theo thường lệ cất cao giọng hát,CD

trên xe có mấy cái là do cô mua, giống như thành một loại thói quen cuộc sống và hành vi cửa cô đang dần dần xâm lấn cuộc sống Dịch Thừa, đây là một tín hiệu rất nguy hiểm chẳng qua là Cổ Dĩ Tiêu không có phát hiện

mà thôi. Cô theo thói quen dựa vào cửa kính xe , nhớ tới mấy ngày hôm

trước cô và mẹ mình nói chuyện –

Ngày đó,Cổ Dĩ Tiêu đang ăn tổ yến đường phèn,mẹ Cổ cũng múc thêm một

chén ngồi ở đối diện cô còn cố ý nói cho cô biết, tổ yến là dì Bạch bảo Bạch Thiểu Hiên đem tới. Cổ Dĩ Tiêu làm bộ trì độn, đáp một tiếng không tỏ ý gì.Cô trước kia quả thật thầm mến Bạch Thiếu Hiên,nhưng mà qua lâu như vậy cảm tình kia sớm đã phai nhạt. Nhưng mà cô hiện tại cũng không

có gì lý do cự tuyệt ý tốt của cha mẹ hai nhà, vấn đề là Bạch Thiểu Hiên cũng không có cự tuyệt làm cho quan hệ bọn họ có chút mập mờ.

“Nghe nói Thiểu Hiên lần trước đưa con đi ra ngoài ăn cơm?” Mẹ Cổ nhiệt tâm hỏi.

“Đúng vậy.” Cổ Dĩ Tiêu trả lời.

Mẹ Cổ cho là cô ngượng ngùng,“Thiểu Hiên với con nói chuyện gì? Nó ở Mĩ Quốc có bạn gái hay không?”

“Anh ấy giới thiệu người bạn nam từ Mĩ về cho con biết,người ấy đến

Trung Quốc du