
nàng chen chúc trên trước tường, nàng ngửi được một cỗ hôi thối đầy mỡ từ
cơ thể hắn, nàng thét chói tai, nhưng hắn mạnh tay che miệng nàng lại, tay kia
thì ở trên người nàng sờ loạn, nàng đau đến nước mắt tràn ra, trừng mắt nhìn
nam nhân trước mắt.
Nàng nhận ra hắn, là tên trạch nam phóng viên vừa bị
nàng nhục nhã!
Gương mặt hắn trướng hồng, biểu tình dữ tợn, một bên
dùng thân thể dơ bẩn không chế nàng, một bên hướng trên người nàng sờ loạn, đối
nàng liên tiếp mắng lời thô tục --
“x, giống loại cấp bậc của tao? Mày là thối x, mày
phục phịch cái rắm, mày lại phục phịch a!” Lại kéo lấy nàng tóc, tát một cái.
Chương Gia Phân đầu ong ong, thực choáng váng, tầm mắt
mơ hồ......
Lưng.
Vì bù lại mấy ngày hôm trước ở khách sạn bỏ lại bạn
gái, Cao Ân Dương mời Lan Nhi ăn cơm trưa. Mời đến nhà hàng đồ Nhật cao cấp,
kết quả...... Lại bởi vì chuyện của Chương Gia Phân, mang tới một chút phiền
toái.
Trương Lan Nhi tức giận.“Luôn luôn là người khác chờ
em, anh đủ bại hoại.”
“Thực xin lỗi, bị công tác làm chậm trễ.”
“Anh ít nhất có thể gọi trước một cuộc điện thoại đi?
Làm cho em ở bên cạnh không chờ, thực mất mặt, anh có biết hay không?”
“Thực xin lỗi, thực xin lỗi, đói quá, chúng ta trước tiên
ăn một chút đã, 2 giờ rưỡi nhà hàng này sẽ nghỉ.” Hắn bày ra khuôn mặt tươi
cười trấn an nàng.
Trương Lan Nhi càng thương tâm, nàng biết Cao Ân Dương
không lo cho nàng là một chuyện.
Trương Lan Nhi nguyên bản là model của công ty “Trăm
hà”, bởi vì ái mộ Cao Ân Dương, hợp đồng một năm vừa kết thúc liền chuyển sang
ăn máng của “Thải Hạc”.(nghe như lợn ăn máng =))~) Nghĩ đến Cao Ân Dương rất
cảm động quyết định của nàng, ai biết kết giao đã hai tháng, có hẹn hò, cũng có
hôn cùng tiếp xúc da thịt, theo lý thuyết xem như là nữ nhân của hắn, nhưng
thái độ của tên này luôn là ám muội tự do, thường thả nàng như bồ câu, cũng
không có hứa hẹn.
Trương Lan Nhi vô cùng ủy khuất nói:“Em là cái gì? Em
cảm thấy ở trong lòng anh không có em.”
“Làm sao vậy? Đừng khóc a?” Cao Ân Dương giúp nàng lau
đi nước mắt.“Khuôn mặt xinh đẹp như vậy, mà khóc thực đáng tiếc.”
“Anh chỉ là có lệ với em, em là vì anh mới đi ăn máng
của Thải Hạc, nhưng là anh lại không cần em.”
“Anh không cần nói vì sao em lại chạy tới đây? Còn có,
nói cho em biết, đừng nói láo là vì anh mới đi ăn máng khác, mọi người đều là
nhân sĩ chuyên nghiệp a, nói như vậy thật không tốt.”
“Như thế nào không tốt? Anh có áp lực sao? Em cảm thấy
anh không thương em.”
“Anh yêu a.” Là thật thích nàng dịu dàng nhất, không
giống cái người lạnh như băng Chương Gia Phân. Nhưng là kết giao cùng cô gái
dịu dàng nhất liền biến thành cô gái tùy hứng, sao lại thế này a?
Trương Lan Nhi nói:“Anh hiện tại đáp ứng em, về sau
trừ bỏ em sẽ không lại kết giao thêm bạn gái khác.”
“Chúng ta gọi món ăn đi.” Cao Ân Dương mỉm cười, mở
thực đơn ra.
“Anh không trả lời em, chẳng lẽ anh còn muốn cùng
người khác yêu đương?”
“Anh kết giao qua rất nhiều bạn gái, nhưng là cũng
không cấp bát cứ nữ nhân nào hứa hẹn, bởi vì anh không biết giây tiếp theo có
hay không có xuất hiện nữ nhân làm cho tâm anh động, đây là lời nói thật, anh
không nghĩ nói dối. Hơn nữa ngay từ đầu em theo anh thổ lộ, anh cũng nói qua
như vậy, em nói không có vấn đề, nhớ rõ sao?”
“Khi đó em không đối với anh có nhiều tình cảm như
vậy, hỗn đản!” Trương Lan Nhi mắng, từng giọt nước mắt to nhào ra.“Anh nói như
vậy không biết là đối với em rất tàn khốc sao?”
“Là em bức tôi đem những lời nói khốc như thế nói ra.”
“Anh rất giỏi, ngủ rồi nên sẽ không hiếm lạ đúng
không?! Quả nhiên, quả nhiên là như thế này, mọi người đều nói anh như vậy, tôi
thật khờ, tôi hận tôi đã không nghe bạn bè khuyên bảo, tôi bị anh lừa.”
“Cho nên? Em chịu thiệt?” Cao Ân Dương thu lại ý
cười.“Trong lúc hẹn hò em mua gì, ăn gì đều là tôi thanh toán, em muốn gì tôi
đều mua cho em, hiện tại lại theo tôi khóc này đó không có. Ai lừa ai? Nếu em
mới mười tám, mười chín tuổi, nói như vậy còn có thể nghe được. Hiện tại em hai
mươi bảy tuổi, là một đại mỹ nhân, không cần đem thân thể của chính mình nói
thành như vậy, thật đáng buồn, tôi lừa em cái gì? Nam nữ hoan ái, là phát triển
thực tự nhiên, tôi không muốn em lấy tự do để đổi, em sao có thể yêu cầu tôi
cam đoan cái gì? Nếu em không vui, tùy thời có thể rời đi. Chúng ta trù tính
hẹn hò, tôi đồng ý giải trừ vô điều kiện. Như thế nào?”
Trương Lan Nhi ngây người, sợ hãi.
Cao Ân Dương không mang theo cảm xúc nói xong, hắn
biểu tình bình tĩnh, nhưng mỗi một câu đều làm người đối diện trọng thương.
Nguyên lai nhìn như ôn nhu, Cao Ân Dương khi kết giao thực sủng nữ nhân, đối
với tình yêu lại cường thế như vậy.
Nàng thua, nàng sợ hắn như vậy.
Trương Lan Nhi nước mắt lưng tròng, lại không dám buồn
bực.“Chúng ta...... Chúng ta ăn cơm.”
“Ok!” Rốt cục có thể ăn cơm, hắn đã sắp chết đói.
Lúc đồ ăn vừa mang ra, di động liền vang lên, Cao Ân
Dương nghe điện thoại mà biểu tình bên ngoài rất quái dị, lại một lần nữa đem
Lan Nhi bỏ lại. Lần này càng quá đáng, ngay cả nói mộ