
nói cho rõ!!!!!!!!_ Candy dường như
chẳng biết sợ là gì nữa!! Bởi vì bây giờ, cô còn gì nữa đâu? Còn gì nữa
khi cô chẳng thể chính tay báo thù!!!!!??_! Tại sao lại làm
thế!!!!!?????!!!! Con khổ sở thế này chỉ vì đợi đến ngày hôm
nay!!!!!!!!!!! Vậy mà tại sao ông lại phá hỏng tất
cả!!!!!!????????!!!!!!!!!!! Nói đi!!!!!!!! ông đã làm đến đâu
rồi????!!!!!! Làm đến đâu rồi!!!!!!???!!!_ Candy gào lên, cô gần như
điên loạn.
_ tất cả đã xong!!!! Đã sạch sẽ không còn chút dấu vết
_ Không!!!!!!!!!!Không thể nào!!!!! Không thể nào !!!!!!!!!!!
_ Đó là sự thật!_ Ông khẽ lắc đầu!_ ta nói rồi, con thôi đi!!!!!!! Hãy
dừng lại!!!! Đừng ôm lấy mối thù mà phá hỏng cả cuộc đời như thế!!!!!!
_ Không!!Không cần!!!!!!!!!!! Thù của con phải do con trả!!!!!!!!!
Không thể như thế này được!!!!!!_ Candy không ngừng lẩm bẩm trong miệng, đôi mắt cô trống rỗng vô hồn....... bây giờ cô phải làm sao đây?
_ Hôn lễ của con cũng sắp được cử hành rồi! Ta mong con bỏ qua chuyện cũ mà sống vui vẻ hạnh phúc cùng Katsuki!
_ Không! Không!!!!!!!! Con phải đi!!! Không........ Con phải đi Mỹ.....
phải đi Mỹ.... phải tận mắt chứng kiến...... tôi phải đi.....phải đi!_
Candy mất hết lí trí, cô quay người, định rời khỏi nơi đây... cô muốn
chính mắt mình nhìn thấy sự thật!!!! Cô muốn kiểm chứng sự thật!!!!!!
_ là con ép ta phải ra tay!!_ Ông lạnh lùng nói!_ Ông nhấc máy điện
thoại, ấn số khẩn cấp! Vào đi!!_Ngay lập tức, vị thư ký già mở cửa bước
vào, theo sau ông là 5,6 vệ sĩ mặc áo vest đen. Người thư ký cúi đầu,
nói:
_ Tôi xin lỗi! Thưa tiểu thư!
Candy chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì người ông đã nói tiếp:
_ Mấy anh, giữ chặt tiểu thư lại!
Candy hốt hoảng, không tin vào tai mình!!!!! Ngay lập tức, cả 2 cánh
tay cô bị tóm chặt, cô vùng vẫy cố gắng thoát ra nhưng không thể
được!!!!!!
_ Bỏ tôi ra!!!!!! Buông tay tôi ra ngay!!!!!!!!!!!!!!!!_ Candy hét lên,
ánh mắt sắc lạnh mang chút bi thương nhưng đáng sợ của loài thú dữ!!!_
Tôi nói bỏ tôi ra!!!!!!!! Ai cho các người làm thế này!!!!!! Thả tôi ra
ngay!!!!!!!!!
_ Là tại con không chịu nghe lời! Đừng trách ta! sắp đến ngày làm lễ, ta không thể để đám cưới vắng mặt cô dâu được!!!!!!
_ Không!!!! Thả tôi ra ngay!!!!! Tôi không kết hôn!!!!!!!!!! Nhất định
không kết hôn!!!!!!!!!_ Candy dùng hết sức lực cố gắng thoát ra, nhưng
chỉ là vô vọng!
_ Vậy thì đừng trách ta độc ác!!!!_ Ông nghiêm nghị nói, rồi quay sang
ra lệnh cho vị thư ký_ Đưa tiểu thư về nhà giùm tôi! Tuyệt đối không
được để tiểu thư bước ra khỏi nhà!!!
_ Vâng, tôi hiểu rồi, thưa ngài._ vị thư ký gật đầu, rồi nói với mấy người vệ sĩ_ đưa tiểu thư đi!
_ Không... Không....... Thả tôi ra!!!!! thả tôi ra!!!!!!!!!!_ Cái gì cơ?_ Salasa không tin nổi vào tai mình_ Hanachi! Cậu đùa thôi phải không?
_ Không! Hoàn toàn là sự thật!
_ Không thể nào! Tại sao lại có chuyện như thế được?!_ Salasa kinh hoàng mở to mắt.
_ Bởi vì sao ư?_ Hanachi hỏi lại,
trong câu nói có chút giễu cợt mỉa mai_ Nếu chẳng phải chính cậu tiết lộ sự thật về mối thù của Candy cho Chủ tịch Tập đoàn AKT, thì bây giờ sự
việc cũng không biến chuyển theo cái hướng không ngờ tới thế này rồi!
_ Candy bị nhốt ư? Chuyện này tuyệt
đối không thể nào xảy ra! Không thể nào!_ Salasa lắc lắc đầu, dường như
cô thật sự không thể tin được.
_ Không tin thì cứ tự đi mà điều tra! _ Hanachi đáp lại_ giờ cậu định giải quyết thế nào đây?
_ Tại sao Candy lại bị giam lỏng?_ Salasa nhíu mày.
_ cô ấy chắc chắn không thể chấp nhận việc bị cướp tay trên chuyện báo thù như vậy! thể nào cũng đòi đi Mỹ
xác nhận sự thật! và tất nhiên......
_ Ông ấy sẽ không cho Candy rời khỏi Nhật! vì chỉ còn hơn 1 tuần nữa, là đến ngày cử hành hôn lễ?
_ Đúng vậy_ Hanachi gật đầu.
_ Báo thù có gì vui đâu?
_ cái đó thì cậu nên hỏi Candy.
_ Được người khác báo thù giùm, chẳng phải quá tốt ư?
_ Lí luận đó của cậu, e là khó chấp nhận.
_ Vì sao chứ?
_ cái này là sự cố chấp của người đời, nếu như cậu có mối thù hằn sâu sắc nào đó, ắt sẽ hiểu được cảm giác của Candy.
_ Thật à?
_ Đừng có thử. Không vui vẻ gì đâu.
_ Ừm, tớ biết mà. Nhưng....tớ phải làm gì bây giờ đây?
_ Không làm gì. _ Hanachi nói, có chút tuyệt vọng.
_Tại sao chứ?
_ Cậu không được làm gì hết! Đúng hơn là không thể làm gì cả!
_ Lí do?
_ Bởi vì, tất cả đã vượt ngoài tầm kiểm soát của cậu rồi._ Hanachi lắc đầu.
_ Nhưng.....
_ Bây giờ, người có thể làm thay đổi mọi việc, chỉ có 1 người thôi!
_ ai? _ Salasa nghi hoặc_ anh chàng đó?
_ Không.
_ Vậy thì là...?
_ Candy.
1 tuần sau.
Candy nằm lặng im trong căn phòng
của mình, không nhúc nhích dẫu chỉ 1 ngón tay. Cả cơ thể cô nặng nề mệt
mỏi. Cô đã không bước chân ra khỏi căn phòng này kể từ ngày bị giam
lỏng. Nỗ lực hết sức, cố gắng chạy thoát, thế nhưng vẫn chẳng thể nào
được. Và Candy buông xuôi. 1 mình cô trong căn phòng này, thật sự cảm
thấy vô cùng lạnh lẽo….
… đã bao lâu … cô cũng không biết nữa…
… chỉ thấy mặt trời cứ mọc lên rồi
lặn xuống biết bao nhiêu lần…. ngay bây giờ… ánh mắt trời cũng đang
chiếu vào qua khung cửa kính trong suốt... Ánh mặt trờ