
t ăn tối, Tôn Đình Đình uống rất nhiều rượu, lúc hai
người từ phòng ăn đi ra, Tôn Đình Đình đã say chuếnh choáng, Chu Tự Hàn
chỉ có thể ôm lấy cô, đi tới phòng khách bên kia.
Cả người Tôn
Đình Đình như chim nhỏ nép vào trong ngực của Chu Tự Hàn, thỉnh thoảng
lại gần bên tai Chu Tự Hàn, tương đối thân mật, hiển nhiên Tôn Đình Đình có mấy phòng bao cố định ở chỗ này, Chu Tự Hàn tìm thẻ mở cửa phòng
trong túi xách của cô ta, vừa mới quét ra vào cửa, liền bị Tôn Đình
Đình ôm lấy cổ bắt đầu hôn. . . . . .
Người phụ nữ Tôn Đình Đình này nhìn qua làm việc rất nhiều kinh ngiệm, cũng đủ phóng đãng, nếu
không, cũng không thể duy trì quan hệ nhiều năm với Chu Tự Hàn như vậy,
Chu Tự Hàn lại hơi nghiêng đầu tránh được, anh không thể nào thích hôn
môi với phụ nữ, hơn nữa, anh vừa nhìn thấy son môi đỏ tươi ngoài miệng
của Tôn Đình Đình cùng với mùi rượu phả ra, cũng có chút mâu thuẫn nhíu
mày một cái, ít có thể khống chế nhớ lại Sở Dĩnh.
Ở nhà bình
thường Sở Dĩnh căn bản không trang điểm, đồ trang sức trang nhã cũng
không dùng, chứ đừng nói tới son môi, môi của cô ấy lộ ra cái loại màu
sắc hồng phấn đó, hôn lên vừa đầy đặn lại co dãn, hơn nữa, có loại tư vị rất sạch sẽ, mát mẻ lạnh, ăn tương đối tốt. . . . .
Một chân của Tôn Đình Đình đã cuốn trên ngang hông của Chu Tự Hàn, thân thể uốn éo,
yêu, cọ xát trên dưới hỗn loạn, bộ ngực tuyết, bạch nhũ, áp sát vào trên người của Chu Tự Hàn, trong miệng yêu kiều, thở hổn hển mấy tiếng, một
cái tay vòng ở trên cổ Chu Tử Hàn , một cái tay khác đi xuống. . . . . .
Đáng tiếc còn chưa có sờ tới chỗ yếu, đột nhiên bị Chu Tự Hàn đẩy ra, Tôn
Đình Đình tràn đầy dục vọng, lửa nóng bị động tác của Chu Tự Hàn dập
tắt, có chút ngạc nhiên nhìn anh.
Chu Tự Hàn cũng không muốn đẩy
cô ta ra vào lúc này, thật là nhịn không được, khuôn mặt nhỏ nhắn của Sở Dĩnh không ngừng lắc lư ở trước mắt anh, giống như trúng bùa chú một
dạng, mặc dù mới vừa rồi bị gợi dục vọng lên, lửa nóng, nhưng có Tôn
Đình Đình ở đây, không biết sao, liền cạn sạch sức lực rồi, trong lòng
có loại cảm giác kì lạ mà bứt rứt quỷ dị.
Chu Tự Hàn sửa sang
xong quần áo của mình, thản nhiên nói: "Không còn sớm, cô nghỉ ngơi đi!
Ngày mai tôi còn có chuyện nên về trước." Không đợi Tôn Đình Đình nói
cái gì nữa, mở cửa ra đi ra. Tôn Đình Đình sửng sốt thật lâu, mới lộ vẻ
tức giận đi vào phòng tắm tắm rửa, mặc dù bất mãn, nhưng cũng biết tính
khí của Chu Tự Hàn.
Chu Tự Hàn trở về phòng của mình, còn buồn
bực hơn so với Tôn Đình Đình, đây cũng chuyện gì a, mình thật đúng là
thành Liễu Hạ Huệ rồi, mặc dù có chút buồn bực, nhưng còn có một loại
cảm giác nhẹ nhõm, nghĩ đến tối nay còn có thể toàn thân mà lui ở trước
mặt Tôn Đình Đình, chính anh cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi,
sức quyến rũ của đại bảo bối nhà anh thật sự không nhỏ.
Nghĩ tới
Sở Dĩnh, anh cầm điện thoại gọi tới, điện thoại di động vang lên vài
tiếng, mới có người nhận, bên kia truyền đến thanh âm có chút mơ hồ của
Sở Dĩnh: " Chu Tự Hàn, anh có bệnh hả! Hơn nửa đêm anh không ngủ, gọi
điện thoại tới làm gì?"
Chu Tự Hàn đâu để ý mấy giờ, vội vàng
tranh công thú tội: "Bảo bối, đây là anh muốn để cho em yên tâm, em xem, nửa đêm anh gọi điện thoại cho em, nói rõ người đnà ông của em không có làm chuyện xấu khác."
Sở Dĩnh hà hơi một cái, mắt trợn trắng: "
Chu Tự Hàn không phải là anh muốn phụ nữ nên không ngủ được, không cần
gọi điện thoại cho tôi xin phép, trực tiếp đi tìm thì mới đúng, tôi còn
ước gì đấy." Nói xong, trực tiếp chặt đứt điện thoại, Chu Tự Hàn gọi
lại, tắt máy.
Chu Tự Hàn cầm điện thoại di động cắn răng nghiến
lợi nửa ngày, chính mình không khỏi cười vui vẻ một tiếng, đây mới là
tính tình của đại bảo bối nhà anh, nếu là cô đặc biệt dịu dàng, hình thể đặc biệt dán tới đôi câu, xem chừng Chu Tự Hàn mình cũng không thích
ứng kịp rồi, nhưng mà lại muốn anh đi tìm người phụ nữ khác, lời này rất chói tay, trở về phải giáo dục thật tốt, cái gì mới được a, luôn muốn
đấu với anh, không có cửa đâu.
Chính mình đều vì cô trở thành
Liễu Hạ Huệ rồi, cô ấy là cái thái độ gì, Chu Tự Hàn này thề mỗi ngày
muốn trở về giáo dục Sở Dĩnh, đáng tiếc anh còn chưa có trở về đâu rồi,
ngày thứ hai đã bị hình lan truyền trên mạng làm cho tức giận, cả người
giận sôi lên, người phụ nữ này thật can đảm, trắng trợn đi quyến rũ đàn
ông, thật sự coi Chu Tự Hàn anh chết rồi sao . Trợ lí Từ cũng thấy được hình Chu Tự Hàn lan truyền trên web, thật ra
thì mặc dù Sở Dĩnh nổi tiếng nhanh, nhưng bởi vì tần suất ra ánh sáng
thấp, danh tiếng vẫn còn kém hơn so với người mới gây sốt của công ty,
rất nhiều người chỉ biết vẻn vẹn mỗi quảng cáo Âu Phỉ của Sở Dĩnh, mặc
dù khi đoạn quảng cáo trang sức của Âu Phỉ tuyên truyền ra, dù sao thì
Âu Phỉ độc quyền thị trường cao cấp, độ chú ý của khách hàng đều có sự
hạn chế nhất định, ấn tượng đại chúng đối với Sở Dĩnh cũng lớn nhưng
cũng chỉ dừng lại ở sự xinh đẹp, mức độ khá quen, cho dù bởi vì Chu Tự
Hàn lén lút can thiệp vào giới truyền thông, tuy tin tức của Sở Dĩnh
cũng lớn nhưng cũng lựa