
liên minh, cướp đi Thủy Dạng
Hề, điều này nói như thế nào nghe cũng không thông. Chẳng lẽ, bên trong chuyện
này vẫn còn có người khác nữa? Thủy Dạng Hề chính hí mắt ngưng thần nghĩ.
Lúc này, vừa lúc Thủy Mộc
Vân nhận được thông báo nên vội vàng từ trong phủ chạy ra. Nhị phu nhân Lưu Yên
Nhiên vừa thấy Thủy Dạng Tình đang đứng ở trung tâm của trận đánh, mỗi bên đều
muốn đoạt nàng, mắt thấy Thủy Dạng Tình sắp bị cướp đi liền bất chấp mọi chuyện
nhào ra ngoài, cũng may có người kịp thời ngăn cản nàng.
Thủy Dạng Hề thấy vậy,
càng thêm không hiểu. Điều này nói rõ, nhị phu nhân cùng người đến cướp tân
nương không có quan hệ gì, nếu không nàng ta cũng sẽ không khẩn trương như vậy.
Có lẽ, là do nàng suy đoán sai lầm, đánh giá quá cao hành động của nhị phu
nhân. Tuy có bất mãn, nhưng lại không phát triển đến trình độ phản kháng. Như
vậy, chuyện Thịnh Hạ quốc thái tử muốn cướp đi tân nương, nhất định là không
đơn giản .
Ai, thật phức tạp quá,
như thế nào lại trở thành vụ án không có đầu mối nữa rồi.
Nam Cung Ngự Cảnh thấy
Thủy Dạng Hề mới nói có một nửa, thì không nói tiếp, nên liền hỏi: "Hề
Nhi, làm sao vậy?"
"Không, là ta suy
đoán sai lầm rồi." một câu đơn giản qua loa tắc trách giải thích cho xong.
Vì nàng cũng không muôn đem chuyện đêm đó bị ám sát nói ra, làm thế không may
sẽ bị một phen quản thúc nữa.
Thủy Mộc Vân vừa thấy đối
phương rất muốn đoạt đi Thủy Dạng Tình, mặc dù không biết mục đích là gì,
nhưng việc này trăm ngàn lần cũng phải ngăn cản. Nên quay qua những người đang
đứng ờ bên cạnh quát: "Sao lại thế này, còn không mau đi hỗ trợ?"
Mọi người vừa nghe thấy,
thì không ngừng chen chúc đi lên. Nhưng cao thủ so chiêu, làm sao mà những tiểu
lâu la này có thể thấu hiểu được, chỉ thấy không quá nhất thời nửa khắc, liền
bị cái roi kia đánh cho hoa rơi nước chảy, bỏ chạy tán loạn, kêu la ầm ĩ.
Thủy Giác Hiên hướng Thủy
Dạng Hề nhìn một cái để hỏi ý. Thủy Dạng Hề chỉ đối với hắn lắc lắc đầu. Quan
sát thêm một hồi đã.
Thủy Dạng Hề quả thật là
ôm tâm lý xem trận đánh nhau này. Người ta ở trên kia đánh nhau liều sống liều
chết, còn nàng lúc này lại nhàn nhã, không có biện pháp, tính lạnh bạc là trời
cho, cùng nàng không quan hệ, nên cho tới bây giờ chỉ đứng xem rồi thôi. Nàng
cho tới bây giờ cũng chỉ nghĩ đến lợi hại cho chính mình mà thôi.
Nàng biết, hôn lễ của
Thủy Dạng Tình liên quan đến kế hoạch của hoàng đế Nam Cung Liệt, nhưng mà
Thịnh Hạ quốc thái tử cùng công chúa trực tiếp đến chọn phò mã, không cần nghĩ
cũng biết là có lòng muốn phá hỏng kế hoạch. Lúc này Thủy Dạng Hề tâm tình rất
tốt. Một tay chống hàm dưới, bộ dáng như đang xem kịch vui.
Nàng cùng Thịnh Hạ quốc
thái tử còn có một đoạn ân oán chưa xong, không bằng nương theo lần này để biết
rõ. Xem đến tột cùng hắn sử dụng hoa
chiêu gì đây.
Nghĩ vậy nàng không khỏi
nhìn Nam Cung Ngự Cảnh, nói: "Có thích trò chơi mèo vờn chuột hay
không?"
Nam Cung Ngự Cảnh hai mắt
chợt lóe một chút, lúc này cười như hiểu rõ : "Hề Nhi quả thực tinh
quái."
Chợt nghe Thủy Mộc Vân
nói: "Hiên nhi, sao ngươi không đi hỗ trợ? Tốt xấu gì cũng là nhị tỷ của
ngươi." Hắn chưa bao giờ cảm thấy mệt đến vậy, thật đúng là muốn điều một
đội ám vệ ra, trực tiếp đem hai người kia giải quyết cho xong. Chẳng qua, nhìn
thấy ở nơi này đầu người, nên đành từ bỏ.
Không đợi Thủy Giác Hiên
trả lời, Thủy Dạng Hề đã cất cao giọng nói: "Phu quân, hay là ngươi đi đi.
Tốt xấu gì, nàng cũng là nhị muội của ta." Nói xong, còn giảo hoạt cười.
Vì Thủy Dạng Hề nhìn qua
mấy người đang đánh nhau, biết nhạc sĩ kia sắp bại trận, chỉ khoản mấy chiêu
nữa thôi. Nên Thủy Dạng Hề cố ý nói lớn tiếng lên, kì thực là cảnh cáo mấy
người đang đánh nhau kia. Quả nhiên,
trong nháy mắt, liền thấy thái tử Thịnh Hạ quốc tung ra chiêu thức ngoan tuyệt
sắc bén không ít, càng thêm tốc chiến tốc thắng.
Liên tục tung ra ba cái
kiếm quyết, hướng tới trán, trái tim, thiên trung của nhạc sĩ đâm tới, mà nhạc
sĩ thì không địch lại, chỉ phải hướng ra sau tránh đi. Mà Thịnh Hạ quốc công
chúa thấy thế, vung roi một cái, liền đem Thủy Dạng Tình cuốn lấy. Trong chớp
mắt, hai người đã biến mất ở trong tầm mắt của mọi người.
Nam Cung Ngự Cảnh vào lúc
này, cũng phi thân đuổi theo.
Thủy Dạng Hề nhìn thân
ảnh của hắn, nhíu nhíu mày, hắn đang sử dụng khinh công mèo ba chân, có thể
đuổi theo kịp mới là lạ .
"Tỷ tỷ chớ lo lắng.
Võ nghệ của Tam hoàng tử, không có mấy người biết." Thủy Giác Hiên không
biết khi nào thì xuất hiện ở bên người của Thủy Dạng Hề, hắn căn bản không biết
chuyện Thủy Dạng Hề biết võ công, chẳng qua, hắn nhìn thấy nàng cau mày, cho là
nàng bất mãn đối với việc Nam Cung Ngự Cảnh vừa mới thi triển khinh công, nên
nghĩ, cần phải giải thích một chút.
Thủy Dạng Hề vừa nghe
thấy, lúc này mới lĩnh ngộ lại đây. Nguyên lai, không có bao nhiêu người nhìn
thấy võ công thật sự của Nam Cung Ngự Cảnh. Hắn giấu diếm cũng thật giỏi.
Thủy Dạng Hề cười cười,
đối với Thủy Mộc Vân nói: "Phụ thân yên tâm, nói vậy phu quân nhất định là
có thể đuổi kịp" Nàng c