Old school Easter eggs.
Gặp Phải Tôi, Em Thật Bất Hạnh

Gặp Phải Tôi, Em Thật Bất Hạnh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323023

Bình chọn: 8.5.00/10/302 lượt.

uyện này

ngoài mặt là chúng ta nhờ cậy Lâm Tuyển, nhưng trên thực tế là hiệp nghị giữa cha và Lâm Nham —– Lâm Nham cần có một người của mình ở bên cạnh

Lâm Tuyển, giúp ông ta chú ý nhất cử nhất động của Lâm Tuyển.”

Ôn Nhung cảm thấy mình bị vô tội quấn vào một cái hố đen, mà từ đầu tiên cô có thể liên tưởng đến lúc này chính là “Gián điệp”.

“Cả cái nhà ấy đấu đi đấu lại không thấy mệt ạ.” Ôn Nhung không nhịn được nói.

“Con thì biết cái gì, cái tên Lâm Tuyển ấy…” Cha Ôn hệt như đang đóng phim, nhìn quanh thư phòng một lúc mới nhỏ giọng nói với Ôn Nhung, “Cậu ta là con riêng của nhà họ Lâm, vốn không phải là con vợ cả, Lâm Nham

mới là người thừa kế chính thức.”

Nghe thấy tin tức nội bộ kinh dị như vậy, Ôn Nhung không khỏi ngây

ngốc. Lâm Tuyển là con riêng? Chẳng trách hôm đó cô nhìn thấy hai anh em nhà này là lạ, cảm giác như bằng mặt mà không bằng lòng vậy.

“Lâm Nham vì không muốn để cho Lâm Tuyển sinh lòng khả nghi, cố ý nói là cho Lâm Tuyển chọn vợ, thuận tiện giúp bạn cũ là cha đây, để cho Lâm Tuyển coi đây là một cuộc hôn nhân mua bán. Hai năm qua mặc dù Lâm

Tuyển đã rất cúi đầu, ngoài mặt chuyện gì cũng nghe lời anh cả, chỉ mặc

bản thân mình sống phóng túng, như dù sao cậu ta cũng từng là một nhân

vật oai phong một cõi, Lâm Nham bây giờ còn phải cho cậu ta ba phần mặt

mũi, một ngày cậu ta còn chưa kết hôn với con, Lâm Nham cũng không có

cách nào chuyển tiền qua được, Lâm Nham muốn ngồi vững trên vị trí hiện

tại bây giờ, không thể không đề phòng cậu ta. Vốn là bọn ta cũng nghĩ

Tiểu Tuyết tương đối thông minh, cũng phù hợp với khẩu vị của Lâm Tuyển, không ngờ tới… khụ khụ, cậu ta lại coi trọng con, Nhung Nhung, con

không thích Lâm Tuyển trái lại càng là chuyện tốt, con chỉ cần giả bộ

đồng ý đính hôn với cậu ta, chuyển đến nhà cậu ta, giúp chúng ta chú ý

xem cậu ta hay qua lại với ai là đủ rồi. Thời gian cũng không dài lắm,

chỉ cần Lâm Nham túm được nhược điểm của Lâm Tuyển, đến lúc đó viện cớ

ly hôn, con yên tâm, cha và chú Lâm Nham cũng sẽ không bạc đãi con.”

Cha Ôn nói ra một đống khiến Ôn Nhung khó có thể tiêu hóa nổi, Ôn

Nhung càng nghe càng cảm thấy kỳ quái, nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc quá

mức của cha cô, cô cũng chỉ đành chỉnh trang thái độ, miễn cưỡng nói:

“Như vậy không tốt lắm…”

“Tiểu Nhung,” Cha Ôn nắm lấy cổ tay Ôn Nhung, có chút dùng sức, “Việc này liên quan đến hạnh phúc của cả hai nhà, Lâm Tuyển không phải hạng

tốt đẹp gì, cha cũng biết gả con đi thật sự là để con chịu thiệt thòi.

Nhưng dưới tình huống trước mặt, đây là biện pháp duy nhất.”

“Cha, mọi người xác định là Lâm Tuyển không hề biết gì về chuyện này sao?”

“Con người của cậu ta quá tự tin, quá tự cho là đúng, luôn cho rằng

người khác kém hơn mình, chuyện này cậu ta không hề nghi ngờ. Quả thật,

tuổi cậu ta cũng không nhỏ, anh trai cậu ta tìm vợ cho cậu ta cũng không có sai.”

Ôn Nhung tự nhận là dung lượng não có hạn, nhiệm vụ yêu cầu cao độ

nhường này, cô làm không nổi: “Chuyện này, con vẫn không thể tiếp nhận.”

Cha Ôn rất biết thế nào là vừa đấm vừa xoa, ông ta mềm giọng nói:

“Cha thấy Lâm Tuyển kia thực sự thích con, con biết không, lần này Lâm

Nham cố ý bố trí, chú ấy để cho hiệu trưởng khai trừ con, chính là muốn

thử dò xét Lâm Tuyển một chút, không ngờ Lâm Tuyển thật sự ra mặt giúp

con. Con đừng có áp lực quá, trước thử nhìn một chút, có chú Lâm Nham

che chở cho, sợ cái gì. Cha cũng không phải là ép con, nhưng mà Tiểu

Nhung à, con lớn rồi cũng nên biết giúp cha mẹ phân ưu giải nạn.”

Bất kể cha Ôn có nói dễ nghe đến đâu, suy cho cùng cũng vẫn là lợi

dụng. Cha Ôn nói xong điểm mấu chốt xong cũng không một mực ép cô, cá

tính của con gái lớn không sắc sảo như con gái út, tính tình của con bé

là nước ấm, phải từ từ nấu, từ từ thôi.

Ôn Nhung được cha Ôn tiễn tới cửa, cha Ôn đưa cho cô một túi lễ vật:

“Lát nữa đi thăm Lâm Tuyển đi, cho dù người ta làm cái gì, con cũng

không thể khiến người ta ngã thành tàn phế luôn được.”

Ôn Nhung bất đắc dĩ đón lấy, đối với kế hoạch tỷ lệ thành công cực

thấp kia của cha cô cô thực sự không dám gật bừa, cô vốn định cân nhắc

nói từ chối thế nào cho dễ nghe một chút, nhưng em gái nnhaf cô đột

nhiên lại đánh giết ra ngoài. “Chị bị khai trừ là chị tự mình làm việc

thất trách, sao lại kéo cả Phó Tô vào, chị rắp tâm gì hả?”

Ôn Nhung thở dài: “Tiểu Tuyết, chị và Phó Tô vẫn là bạn bè, em không

đến nỗi muốn chị và anh ấy sau này cả đời cũng không qua lại với nhau

chứ.”

“Chính là muốn cả đời đừng qua lại với nhau.” Ôn Tuyết dậm chận,

giống như cực kỳ hận mà nói, “Tại sao đàn ông đều thích chị chứ, chị có

cái gì tốt, chị rốt cuộc dùng cách gì để dụ dỗ đàn ông hả, tại sao ai

cũng giúp chị ra mặt!”

Đoạn Như Bích nói rất đúng, Ôn Tuyết càng ngày càng điên rồi, Ôn

Nhung lười phải để ý đến con bé này, lướt qua nó đi ra ngoài, Ôn Tuyết

nhất quyết không tha kéo cô: “Tôi muốn chị thề không giành Phó Tô với

tôi.”

“…”

Ôn Nhung gạt tay con bé ra, nhìn cũng không thèm nhìn, trực tiếp đón xe taxi.

Ôn Tuyết giận đến nghiến răng: “Ôn Nhung, chị đứng lại đó cho t