
với anh, không biết
được học trưởng sẽ phản ứng như thế nào. . . . . .
Nhàm chán! Tại sao lại một người nữa tới? Tình huống này hắn đã gặp phải nhiều lần lắm rồi.
Hắn lạnh lùng thốt: "Đáng tiếc, tôi không thích cô." Từ trước đến giờ hắn
chính là không chút lưu tình cự tuyệt, một chút cũng mặc kệ người ta sẽ
có đau lòng thế nào.
Nói xong, hắn cũng không quản họ có phản ứng gì, lập tức cất bước rời đi. Chợt hắn nhìn thấy Lạc Nghiên Vũ, đáy mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
"Sao lại đến đây?" Hắn bình tĩnh đi tới chỗ Lạc Nghiên Vũ hỏi.
"Tới xem cậu cự tuyệt con gái như thế nào a!" Lạc Nghiên Vũ bày ra trò đùa
trêu chọc hắn."Cậu xem đi, cô gái kia bởi vì bị cậu cự tuyệt mà bộ dạng
giống như chuẩn bị khóc rồi kìa."
Cô nhìn về phía sau cách hắn không xa là hai nữ sinh đó, mà họ nhìn lại bên này một cái, sau đó liền đau lòng bước đi thẳng.
"Chuyện này không liên quan tới tôi!" Nhạc Quân Lỗi nhàn nhạt nói.
Lạc Nghiên Vũ không đồng ý trừng mắt nhìn hắn, "Cậu thật vô tình! Dù sao
người ta cũng là vì cậu nha!" Thật không đáng thay cho cô gái kia! Không cảm kích coi như xong, còn nói lời như thế!
Nhạc Quân Lỗi đối với lời nói của cô không cho là đúng, chỉ nói: "Cô vẫn chưa trả lời vấn đề của tôi."
"Hôm nay tôi được lĩnh tiền lương, tới mời cậu đi ăn bữa tối." Quay trở lại ý định, Lạc Nghiên Vũ cười nói ra ý nghĩ.
"Hả?" Nhạc Quân Lỗi nhíu mày hỏi.
"Cũng không có gì a! Cậu cũng biết tôi làm gia sư cho cậu làm thật sự rất
thoải mái, còn lĩnh nhiều tiền lương như vậy, tôi tính đi tính lại, liền muốn hồi báo cậu một chút a!"
"Thế nào? Lương tâm trỗi dậy sao?"
"Tôi luôn luôn không có lương tâm hay sao?" Cô bất mãn nói.
"A, thật sao?" Giọng hoài nghi.
"Nhạc Quân Lỗi, có đi hay không thì tùy cậu, đừng ở đó mà nói nhảm nữa!" Lạc Nghiên Vũ nổi giận xoay người đi.
Thật là! Nhạc Quân Lỗi này có hiểu kính trọng là gì hay không? Luôn muốn chọc giận cô.
Khóe môi Nhạc Quân Lỗi cong lên một chút cười như không cười, lặng lẽ đi theo.
Nửa giờ sau, bọn họ đi vào một nhà hàng thịt bò bít tết giá cả phải chăng.
"Cô mời tôi ăn cái này?" Nhạc Quân Lỗi hỏi.
Lạc Nghiên Vũ buồn bực hỏi ngược lại: "Đúng a! Ăn thịt bò bít tết không tốt sao?" Cô chính là nhịn đau mới hạ quyết định này.
"Tôi cho là cô sẽ mời tôi ăn một bữa đại tiệc cơ đấy."
"Đối với tôi mà nói, thịt bò bít tết chính là bữa đại tiệc rồi a!"
Nghe được cô trả lời đương nhiên, Nhạc Quân Lỗi không khỏi bật cười nói: "Nhưng mà, tôi không muốn ăn thịt bò bít tết."
"Vậy cậu muốn ăn cái gì?" Không nên quá đắt, thì cô có thể chấp nhận.
"Có một nhà hàng Pháp ăn cũng không tệ lắm." Ngụ ý, hắn muốn đi đến nhà hàng kia ăn.
Nhà hàng Pháp? Vừa nghe đã biết nhất định là nhà hàng cao cấp, khẳng định
bữa ăn sẽ rất tốn kém, cô mới không có nhiều tiền để tiêu xài phung phí
thế đâu!
"Đừng a! Ăn thịt bò bít tết thì tốt rồi, vừa rẻ lại vừa
ăn ngon! Tuy rằng món ăn của nhà hàng Pháp kia rất tinh xảo, nhưng là ăn không đủ no lại rất đắt, thực lãng phí nha." Lạc Nghiên Vũ cố gắng
thuyết phục hắn.
"Cô đã ăn qua món ăn ở nhà hàng Pháp đó rồi sao? Làm sao biết sẽ ăn không đủ no?" Nhạc Quân Lỗi phản bác lời của cô."Vả
lại, thịt bò bít tết cũng là có phân cấp bậc."
Lạc Nghiên Vũ hiểu ý tứ của hắn, nhưng cô thật sự mời không nổi nha!
"Mặc kệ, tôi chính là muốn ăn thịt bò bít tết, cậu nghe tôi là được."
Nhạc Quân Lỗi buồn cười nhìn cô muốn đổ thừa, trong lòng không khỏi hoài
nghi cô thật sự là sinh viên đại học năm thứ ba sao? Thế nào lại giống
như đứa trẻ? Khó trách, hắn luôn cảm giác mình lớn hơn cô!
"Nếu là cô muốn mời tôi ăn cơm, ăn cái gì nên là tôi làm chủ chứ?"
"Ách. . . . . ." Hình như là đúng như vậy! Chỉ là ──"Mặc kệ, tôi lớn tuổi hơn cậu, cậu nghe tôi là được rồi." Rốt cuộc cô chơi xấu. Nếu hắn nói thêm
một câu nữa, cô liền trực tiếp kéo hắn đi vào, xem hắn có thể làm gì!
Nhạc Quân Lỗi lắc đầu một cái, không thể làm gì khác hơn là thuận ý của cô, tranh cãi thêm nữa, chắc cái gì cũng không được ăn.
Chỉ là, hắn cũng hiểu được cô là không nỡ tiêu tiền. Thường ngày ở chung,
cũng không khó phát hiện ra cô là người chi tiêu tiết kiệm, mà thỉnh
thoảng cô cũng sẽ nhắc tới gia cảnh của cô, cũng đã nói qua phần lớn
tiền cô kiếm được đều là gửi về nhà làm chi phí sinh hoạt trong nhà.
Thật ra thì, hắn có thể cự tuyệt cô mời khách; nhưng mà hắn biết cô nhất định sẽ tức giận. Cho nên, hắn chỉ có thể tùy ý cô đi.
Rốt cuộc, Lạc Nghiên Vũ thật vui vẻ kéo Nhạc Quân Lỗi đi ăn thịt bò bít tết.
*************
Vừa hết giờ học, Diêu Ngọc Tiệp vội vàng cất dọn đồ rồi chạy đến tìm Lạc Nghiên Vũ.
"Nghiên Vũ, cậu phải giúp đỡ mình nha!"
"Chuyện gì? Xem cậu khẩn trương như vậy." Lạc Nghiên Vũ đang thong thả ung dung đem sách và vở ghi chép cất vào trong túi.
"Tuần sau chính là thi giữa kỳ rồi, cậu cho mình mượn vở ghi chép và đề tài khảo cổ để copy được không?"
Lạc Nghiên Vũ liếc xéo cô ấy một cái."Biết khẩn trương?"
Diêu Ngọc Tiệp đáng thương nhìn bạn tốt.
"Ai bảo cậu thời gian này lười biếng như vậy, giờ lên lớp cũng không tới học."
"Thời tiết nóng quá, không muốn ra k