Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Giấc Mộng Của Anh, Chính Là Em

Giấc Mộng Của Anh, Chính Là Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322220

Bình chọn: 9.00/10/222 lượt.

Mùa hè, nắng có chút độc,

tốp ba tốp bốn người vì tránh nắng mà đi có chút khó khăn. Đôi lúc lại có một

ngọn gió thổi qua, dường như đưa tới một làn sóng nhiệt khiến người ta khó thở.

Lôi Ti Ti đẩy mũ che nắng, mặc áo thun trắng, đi dép lào, xách thêm một cái túi

da rắn, còn đôi mắt thì nhìn chằm chằm màn hình lớn giữa quảng trường đến ngẩn

người.

1121 Lô B ở đâu vậy?!

Cô muốn điên rồi!

Lôi Ti Ti đang học đại học T ở thành phố B, nghỉ hè vừa về trường đã bị đại

nhân quản lý phòng lâm hạnh... Không, là triệu kiến, triệu kiến o(╯□╰)o

“220B, Lôi Ti Ti?”

“Dạ dạ” Lôi Ti Ti gật đầu như bằm tỏi, trong lòng cực kỳ đen tối. Cô cũng không

ngờ đã là một sinh viên năm 3 rồi, còn có thể may mắn được dọn đến ký túc xá

mới, vừa nghĩ tới mùa đông không cần đi ngang qua trường mới tới nhà tắm, Lôi

Ti Ti trong lòng liền thích nha ~

“Quay về trường trễ vậy?”

“Dạ, em đi thực tập, thực tập.” Kỳ thật, cô chỉ thực tập hai loại ăn và ngủ –#

“Kia ngại thật, giường ngủ của em.” QQ của quản lý phòng vang lên, cô không coi

ai ra gì hôn gió với camera.

“A?!” Lôi Ti Ti từ trên ghế nhảy dựng lên. “Cái gì gọi là không có giường cho

em?!”

“Bạn học Lôi, em muốn làm gì vậy?”

“Em ngồi lâu mông hơi tê hơi tê ~ hắc hắc hắc.” Quản lý đầu hắc tuyến rồi, Lôi

Ti Ti 囧 rồi, hai người tương đối không nói gì nữa...

Một lúc sau, Lôi Ti Ti sụp xuống, đáng thương nói: “Kia... Em chỉ có thể quay

lại dãy lầu cũ sao?”

“Khụ, dãy lầu cũ... Cũng không còn chỗ.” Quản lý phòng cuối cùng cũng thể hiện

chút áy náy “Ai kêu khóa mới có một nhóm du học sinh tới từ Hongkong, bạn học

Lôi em muốn trách thì trách...”

Sinh viên Hongkong là sinh viên, cô thổ địa lớn của đại học T thì không phải

sao?!

Lôi Ti Ti không nhịn được nói: “Mẹ nó, nhục nước mất chủ quyền, sùng ngoài!”

Quản lý phòng hào hùng nói: “Bạn học Lôi, xin nhớ kỹ: Hongkong vĩnh viễn là

lãnh thổ của Trung Quốc, đó cũng là một khu vực!”

“Hả?”

Lôi Ti Ti nổi giận!

Lôi Ti Ti chảy nước mắt!

Lôi Ti Ti vẫn phải chuyển đi ><

Lôi Ti Ti trốn trong toilet, hữu khí vô lực gọi điện cho Lôi mẹ.

“Không có giường cho con, con phải ở bên ngoài!”

“Mẹ, thuê phòng rất mắc!”

“Thuê phòng? Ai muốn thuê phòng?!”

“Chẳng lẽ... mẹ muốn mua nhà?!” Lôi Ti Ti nổi lòng nghi ngờ.

“Ba mẹ con thế nào chẳng lẽ con không biết! Con là đứa phá gia mà~

Phốc một tiếng, hi vọng tan vỡ.

“Kia... Mẹ, mẹ chẳng lẽ muốn con ăn ngủ trên đường sao?” Lôi Ti Ti rung rung.

“Cục cưng, nhân duyên trời định nha... Hai ngày trước dì Ngụy có nói Ngụy Dịch

mua căn nhà bên cạnh trường con. Bây giờ con không có chỗ ở, sau đó sau đó...”

Một trận gió lạnh thổi qua, trong đầu Lôi Ti Ti đột nhiên nổi lên một linh cảm

xấu: “Mẹ!”

“Con qua ở chung với Ngụy Dịch đi. Vào phòng cậu ấy, vào người cậu ấy, vào tim

cậu ta luôn, khụ, tiểu Ti Ti cố lên! Aza aza fight ing~”

Lôi Ti Ti hết hồn với người mẹ ở nhà luôn, tay mất thăng bằng, di động rớt

xuống bồn cầu, trôi xuống ống thoát nước, chết.

Lôi mẹ bên kia điện thoại hô to: “Đúng rồi, Ti Ti đừng quên đem phí ăn ở về

nha!”

Trả lời bà chỉ có tiếng phốc phốc của bọt nước.

Hiện tại, Lôi Ti Ti đáng thương đang trên đường tìm tới Ngụy Dịch để nương tựa.

Lôi Ti Ti đối với Ngụy Dịch không có bất kỳ hảo cảm nào. Tuy rằng Ngụy Dịch đã

sắp tốt nghiệp nhưng ở trường vẫn rất nổi tiếng, nhưng điều này Lôi Ti Ti không

thể chấp nhận. Đối với một người cùng nhau chơi bùn cùng nhau đoạt lấy

Ultraman(1), cùng chơi đánh trận ngựa tre, cô nằm mơ cũng không thể sinh ra

sùng bái với anh ta.

Huống chi Ngụy Dịch luôn xem cô không vừa mắt, răng lưỡi luôn nói lời độc địa,

lần nào cũng đem trái tim khỏe mạnh của Lôi Ti Ti đả kích đến tan vỡ.

Vốn tưởng tốt nghiệp, cô cuối cùng cũng có thể thoát khỏi ma trảo. Nào biết tên

đáng ghét này bỏ qua cơ hội xuất ngoại, dứt khoát kiên quyết ngốc trong thành

phố B. Hơn nữa vận may của cô luôn luôn không tốt...

Xem chừng, cô và Ngụy công công sẽ xảy ra một ít chuyện không thể không nói.

Lôi Ti Ti càng nghĩ càng bực, liên tiếp đấm ngực dậm chân. Nửa ngày, cô mới lấy

cái thẻ khóa mà buổi sáng anh ta vừa ném cho cô. Nhìn xem, nhìn xem, cứ như vậy

ném cái chìa khóa qua! Không biết người gì nữa.

Vừa mở cửa, Lôi Ti Ti ném túi xách da rắn qua một bên, lại chưa hết giận nên

đạp thêm một cước nữa, rồi mới bắt đầu đánh giá sào nguyệt của Ngụy công công.

Hướng nam, nắng tốt, trang trí lấy chủ đạo là hai màu xanh, trắng.

Trong phòng khách bày một cái sô pha nghệ thuật vừa dài vừa mềm, sàn gỗ màu

rượu đỏ như dòng máu nóng đang chảy. Không biết tại sao, Lôi Ti Ti cảm giác,

cảm thấy rất thân quen, nhưng chính là nghĩ không ra.

Bất ngờ, Lôi Ti Ti ném cái mũ rơm bay lên sô pha, nhí nha nhí nhảnh đi xung

quanh.

Đây là giới thiệu tình trạng cơ bản trong Ngụy sào:

Căn hộ nằm ở tầng 11 của một khu chung cư cao cấp. Phòng sách, nhà ăn, phòng

khách đều thiết kế ở lầu dưới, có một phòng chủ và một phòng khách. Tầng trên

giống một cái gác lửng trong đó cũng có một phòng khách nhỏ. Còn lại chính là

ban công lớn và... vườn rau?

Lôi Ti Ti hơi shock, vẻ mặt hóa đá qua