
i căn bản không đoán được, một ngày có thể thành danh.
Lôi Ti Ti chạy tới bên
người hồng y thiếu nữ (cô gái áo đỏ): “Cậu cuối cùng cũng đến...”
Hồng y thiếu nữ chính là Hoa Trứ Triệu Triệu, bạn cùng phòng hồi trước của Lôi
Ti Ti, Lưu Chiêu Chiêu.
Về phần tại sao có “hồi trước”... là do cô bị T ra phòng ngủ, được chứ ><
Lôi Ti Ti điều khiển chính là một Bạch y thiếu nữ (nhân vật áo trắng), bề ngoài
rất dịu dàng nhìn cũng có chút đặc biệt.
Bạch y thiếu nữ nhìn xung quanh một vòng, bên ngoài Thái Miếu bị các bang chúng
vây quanh chiếm hết chỗ.
Lôi Ti Ti giật mình, có chút không biết xấu hổ hỏi Lưu Chiêu Chiêu: “Chẳng lẽ
tất cả mọi người đang đợi tớ àh?”
Lưu Chiêu Chiêu nhìn cô: “Cậu cho mình là Avatar, kỳ thật cậu chỉ là một Afanti
thôi.”
(Afanti
là người anh hùng thông minh và dũng cảm, chuyên giúp kẻ yếu trong truyện cổ
tích của người Uighur – hiện sống ở phía đông và chính giữa châu Á, hình
Lôi Ti Ti chảy một giọt mồ hôi.
“Lão đại không phải kêu chúng ta tới đây công thành sao? Ti Ti yêu quý, tớ
không muốn chết một mình nên kêu cậu tới chết chung...”
Lôi Ti Ti giận: “Cậu có thể có một ít tốt đẹp không?”
“Có thể a. Cậu muốn thấy không?” Lưu Chiêu Chiêu phóng điện tới.
Lôi Ti Ti hoàn toàn bị đánh bại, nhận mệnh gia nhập đội ngũ.
Mục đích chủ yếu của việc công thành là lấy Hổ Phù xây thành, sau đó mới có thể
tới NPC để xây thành.
Bên trò chơi còn rất RP* thả ra cả đám quái vật bảo vệ Hổ Phù, thuộc tính còn
là thần tiên. Cơ bản thì chỉ cần một móng vuốt chém xuống liền mất nửa cây máu,
hai móng vuốt đi luôn cái mạng nhỏ.
(ai
bít RP là gì ko)
Yên Vũ Nhâm Bình tại sao phải vội vã như vậy?
Lôi Ti Ti cũng không biết nữa cứ lúng ta lúng túng đi theo đội ngũ.
“Phỉ Ngã, sao lại tới?” Một Yên Vũ Nhâm Bình cả người một màu tím chạy tới bên
người cô.
“Muốn tới thì tới thôi, ha ha.” Lôi Ti Ti cười quấy quýt nửa ngày chỉ đánh ra mấy
chữ như vậy. Trong một dịp tình cờ, cô phát hiện Yên Vũ Nhâm Bình Sinh chính là
học trưởng Nghiêm Vũ Vi mà mình thầm mến.
Từ hôm đó, Lôi Ti Ti không dám quậy phá trước mặt Yên Vũ Nhâm Bình Sinh nữa,
tuy rằng Yên Vũ không biết cô là ai.
Nhưng điểm này cũng không làm thay đổi ấn tượng của Yên Vũ Nhâm Bình Sinh về
cô.
Chuyện là như vậy.
Khi đó Lôi Ti Ti còn không biết Yên Vũ là ai, hồ hồ đồ đồ đi tới trước mặt đại
thần đầu bản của sever:
“Đại thần vào bang của chúng tôi nha... (mắt long lanh)”
“?”
“Vào nha vào nha...”
“Lý do.”
“Một nhân vật nữ, khụ, nếu không phải như người ta nói là nhân yêu mà lại có
thể chơi tới mức độ này thì đúng là rất trâu rồi, thần tượng nha...”
Đại thần Yên Vũ luôn bình tĩnh rất ít khi có vẻ mặt tức giận: “Cô dựa vào gì nói
tôi là nữ?!”
“Vậy tại sao cô lại lấy tên là Yên Hoa Nhâm Bình Sinh?” Lôi Ti Ti vẻ mặt thật
thà.
Yên Hoa = ngõ trăng hoa = con gái trăng hoa?!
Đại thần Yên Vũ ngồi trước màn hình hỏng mất: “ID của tôi là Yên Vũ Nhâm Bình
Sinh!”
Vì thế mỗi lần nhớ lại, Lôi Ti Ti đều nghẹn họng không nói lên lời.
Cô không biết nên nói gì mà Yên Vũ cũng không có ý định nói chuyện, hai người
cứ đi vòng vòng trong Thái Miếu không nói câu nào thì cũng thấy kỳ.
Lôi Ti Ti cảm thấy nên nói chút gì đó, đánh một dòng chữ lại bỏ, lại đánh một
dòng khác. Cuối cùng, Lôi Ti Ti vẫn rất không có sáng tạo hỏi một câu: “Sao
vậy?”
Tử y nam tử (con trai áo tím) dừng lại, nhanh nhẹn xoay người.
Mặc dù biết tử y nam tử cũng chỉ do một loạt số liệu tạo thành nhưng lòng cô
vẫn cực kỳ hồi hộp.
Tử y nam tử mày kiếm mắt sáng, đôi mắt xếch lại rất sâu, môi mỏng gợi cảm,
khuôn mặt xinh đẹp đường cong rõ ràng. Với Nghiêm Vũ Vi ngoài đời cũng có vài
phần giống nhau.
Lôi Ti Ti có chút ngu ngơ, mà lúc này Yên Vũ Nhâm Bình Sinh lại nói với cô:
“Không có gì, có chút nhớ cô mà thôi.”
Con ngươi Lôi Ti Ti đột nhiên phóng bự.
Cô vội nuốt một ngụm nước miếng, ngón tay tung bay: “Đây là ý gì?”
Yên Vũ trở lại với cái khuôn mặt tươi cười: “Chuyên tâm đánh quái đi, cố lên.”
Anh như vậy, tôi làm sao mà chuyên tâm đánh quái... >_<...
Lôi Ti Ti chọn nhân vật là thiếu nữ Vũ tộc, vũ khí là cung tên, tọa kỵ là một
con chim lớn màu trắng.
Chức nghiệp này bình thường hơi yếu. Máu không nhiều, pháp thuật cũng không có
gì đáng nói. Chủ yếu là trong giai đoạn đầu thì mọi người đều lấy mục tiêu là
giết người. Với cái chức nghiệp đánh ngầm như Lôi Ti Ti thường thường chưa chém
được người ta một cái đã bị mất mạng.
Nhưng chơi lâu thì cũng rất có lợi.
Thiếu nam, thiếu nữ của Vũ tộc đều hãnh diện: chỉ cần quái nằm trong phạm vi
công kích, họ liền có thể bắt đầu bắn tên. Quái vật chạy vù vù đuổi theo thế
nào thì họ cũng chạy nhanh hơn.
Bảy phần giống chuột, ba phần giống sói nên quái vật chỉ có thể bị dày vò kiểu
nhìn mà không thể ăn, cuối cùng bị bi bi thảm thảm chịu chết.
Cứ như vậy, hàng hàng lớp lớp chim lớn màu trắng người trước ngã xuống, người
sau tiến lên, cái xác vẫn nằm trong Thái Miếu. Vô số mũi tên đủ màu bay ra xung
quanh. Mũi tên vừa nhanh vừa chính sát, quái vật màu đen la lên một tiếng rồi
n