
hổn hển mà thả cô ra: “Đêm nay không cần trở về!” Hai người mặc dù đã công
khai, nhưng vì Bội Gia xấu hổ, vẫn chưa quan hệ thân mật.
Bội Gia đỏ ửng mặt nhìn
hắn, hơi thở không ổn định, nhưng trong mắt vẫn có kháng cự.
Kiều Gia Hiên thở dài:
“Vậy ở lại với anh một lúc nữa, anh ở một mình rất buồn chán. Tối nay anh đưa
em về.”
Mấy ngày này cô hầu như
xem biệt thự Kiều gia là nhà, buổi chiều trong phòng bếp chuẩn bị đồ ăn, chờ
hắn đi làm về, hai người ăn cùng nhau. Sau khi ăn xong, lại theo hắn vào thư
phòng làm thêm. May mà từ nhỏ đã bắt đầu học một khóa nấu nướng, tuy rằng nấu
những món thông thường, nhưng vẫn có thể chấp nhận. Nhìn mỗi ngày Kiều Gia Hiên
ăn sạch thức ăn do chính tay mình nấu, cả buổi vất vả của Bội Gia cũng trở nên
hạnh phúc không gì sánh được. Đây có thể chính là biểu hiện yêu một người.
*********************
Bữa tiệc trên tầng cao
nhất của khách sạn quốc tế, nơi tiếp khách đã chật kín người, rất nhiều người
không nhận được thiệp mời cũng mang quà mừng đến, chỉ e mình chậm hơn những
người khác.
Tổng tài của PP.OM cùng
thiên kim Phó thị hôm nay đính hôn, đây là tin tức chấn động toàn bộ Châu Á,
những nhân vật có máu mặt ở đây ai cũng muốn chen lên để tặng quà mừng trước,
không muốn theo phía sau người khác.
“Có mệt không?”Namnhân
vật chính mặc lễ phục màu trắng đang cúi xuống bên tai nữ nhân vật chính xinh
đẹp nhỏ giọng hỏi, biểu cảm dịu dàng khiến cho bao nhiêu danh môn thục nữ ở đây
ghen tị không thôi.
Bội Gia cười ngọt ngào,
chậm rãi lắc đầu. Cô làm sao có thể mệt được đây? Hôm nay là ngày mộng đẹp trở
thành sự thật, hoàng tử của cô bây giờ đã bên cạnh cô, cùng cô ưng thuận định
ước trăm nă
Những vị khách đến bên họ
chúc mừng, Kiều Gia Hiên rời ánh mắt khỏi gương mặt thanh nhã của cô, khách khí
nhìn mọi người.
Tuy rằng những khách được
mời đã qua vài lần chọn lọc, thế nhưng những người được mời vẫn rất nhiều. Bởi
vì gia thế, sự nghiệp của cả hai nhà thực sự quá lớn, bằng hữu của họ trong
giới kinh doanh là vô số kể, còn rất nhiều cái đại biểu của các tập đoàn tài
chính đối tác nước ngoài, đại bộ phận những người này đều đến tham dự lễ đính
hôn hôm nay.
“Cha” Bội Gia bỗng nhiên
rời khỏi Kiều Gia Hiên bước tới chỗ Phó Hùng, gương mặt lộ ra hào quang rực rỡ.
“Sao con không đi cùng
Gia Hiên?” Phó Hùng cưng chiều nhìn con gái.
“Anh ấy nói cha đứng mãi
chắc là mệt chết rồi, nơi này có bọn con, cha không phải ứng phó với mỗi người
khách, cha đi nghỉ ngơi một chút đi!” Gương mặt đáng yêu của cô tươi cười với
phụ thân.
“Không sao, nhanh đi sang
với nó đi!” Phó Hùng nhìn con gái, vẻ mặt mừng rỡ.
Trên gương mặt cười của
Bội Gia nhiễm một tầng ửng đỏ, cô khẽ gật đầu, giống như bươm bướm bay trở về
bên người Kiều Gia Hiên.
“Xem ra ta không có chọn
sai người!” Phó Hùng yên lặng gật đầu.
Buổi lễ đính hôn hỗn loạn
mà ngọt ngào kết thúc trong tiếng chúc phúc của mọi người, trải qua một đêm mệt
mỏi rã rời cùng hưng phấn, lúc này hai người mới ở căn phòng tổng thống của
khách sạn nghỉ ngơi.
Bội Gia thay áo ngủ từ
trong phòng tắm đi ra, cô đôi chân trần, chiếc ngủ bằng lụa tơ tằm màu trắng
vừa ôm lấy lại vừa lộ ra sự gợi cảm ngây thơ của cô. Cô gương mặt phiếm đỏ xinh
đẹp như thiên thần, trong đôi mắt dịu dàng lộ ra vẻ kiên định.
Kiều Gia Hiên đứng cạnh
cửa sổ sát sàn ngoài ban công, mặc áo sơ mi đen, thân ảnh người cô yêu thương
hiện lên trong mắt. Hắn đứng không nhúc nhích, dường như chăm chú nhìn cảnh đêm
ngoài của sổ.
“Hiên.” Thanh âm mềm mại
vang lên.
Hắn liền quay đầu lại,
con ngươi đen như nhìn thấu nhân tâm lặng lẽ chớp động “Em tắm xong rồi sao?”
Thanh âm trầm thấp như bóng đêm.
Bội Gia e lệ cầm hai tay,
chậm rãi gật đầu.
Kiều Gia Hiên đi tới phía
cô, vạt áo mở rộng, biểu hiện của hắn so với bình thường có chút bất đồng, chán
chường mà nguy hiểm. Dừng trước mắt cô, hắn đầu tiên là yên lặng nhìn cô thật
kĩ, sau đó hai tay nhẹ nhàng vuốt tóc của cô, mặc cho chúng luồn xuống kẽ ngón
tay.
Cô nín thở chờ đợi, trái
tim không quy tắc đập dữ dội, thân thể không có cách nào đè xuống cơn run rẩy.
“Quyết định rồi sẽ không
thể hối hận.” Hắn ôm lấy vòng eo bé nhỏ yếu ớt của cô, cùng cô đối mặt thật
chăm chú.
Cô đối với ánh mắt này
không cách nào hít thở, trong ngực tắc nghẽn đến cực điểm, ngoại trừ gật đầu,
cô không sao mở miệng được. Cô đã quyết tâm, sau hôm nay sẽ không rời xa hắn dù
chỉ một ngày, không để hắn phải cô đơn một mình…
Phó Bội Gia nhẹ nhàng đẩy
cửa thư phòng vào, liền nghe thấy giọng nói dữ dội của phụ thân cùng âm thanh
trầm thấp của Kiều Gia Hiên.
Vừa mới ăn xong cơm tối,
phụ thân đã kéo Gia Hiên lên thư phòng, thảo luận liên tục. Từ sau khi hai
người đính hôn, cũng đã được một năm, phụ thân cùng Gia Hiên bắt đầu hợp tác ở
rất nhiều lĩnh vực, mà thu hoạch cũng không nhỏ. Theo như chuyện gần đây hai
người vừa tiết lộ, dường như là muốn đầu tư vào đất đai của quốc gia Đông Nam Á
nào đó, tiến hành khai phá một hạng mục bất động sản lớn.
Cô cũng không quan tâm
đến mấy chuyện này, chỉ cảm thấy đời n