Pair of Vintage Old School Fru
Gửi Người Tôi Yêu

Gửi Người Tôi Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326801

Bình chọn: 7.00/10/680 lượt.

chiều, chỉ có

đường tiến mà không có đường lùi.

Như thể sẽ không có gì nếu cuộc sống con người trở nên

giống nhau, cũng không có kiểu giống như thật mà lại là giả, chỉ có một cách

lựa chọn. Cô nghe thấy một âm thanh vang lên như đang tự nói với mình: “Đừng

trách trăng sáng bất tri li hận khổ. Phá kiền thành điệp, song song phi”


Hứa An Ly dùng sức thở ra một hơi! Cô tự lẩm bẩm: “Làm

kén để tự trói buộc, phá kén để biến thành bướm. Nếu như không phá kén, có thể

thành bướm được không? Nếu như không thành bướm, lấy gì để tung cánh mà bay?

Phá kén chắc chắn là đau rồi…bướm lại lãng mạn, biết đâu?”.

Mấy tối nay, tối nào cô cũng ngây người nhìn lên trần

nhà không chớp mắt, từ tối cho đến sáng, nếu như có thể nhìn xuyên thủng trần

nhà nghĩa là đã tìm ra được lối thoát, không biết ánh mắt của cô có thể tạo ra

được bao nhiêu lỗ nhỏ chi chít như những tổ ong? Hứa An Ly vẫn không nhận ra

được cảm giác đó, cô đang cố gắng loại bỏ thứ cảm giác này và nén chặt nó vào

một góc sâu khuất nhất trong trái tim. Cô nghĩ, chỉ như vậy, mới không để người

khác biết đến. Nhưng cách đó chẳng khác nào như hồ lô trong nước, càng nén chặt

bao nhiêu thì càng nổi lên bấy nhiêu, cuối cùng, muốn nén cũng không nén xuống

được, giống như trái tim của cô đang nổi nênh trên biển nước. Mặc cho sóng

nước, thậm chí không có gió, nhưng cũng dập dờn, với vô số làn sóng lăn tăn nổi

lên…

Trong bóng tối, cô từ từ nhắm mặt lại. Hãy quên anh

ta, hãy quên anh ta….

Từ trong đôi mắt của Hứa An Ly có một thứ nhấp nhánh

như nước đang dần chuyển động, chầm chậm lăn dài xuống. Đó là nước mắt, những

giọt nước mắt trong suốt rõ ràng, mang bao nỗi khát vọng trong sáng của một

thiếu nữ, nhưng lại không hiểu thế nào là đợi chờ, say sưa ngọt ngào. Như dòng

suối, vui vẻ khoan khoái tuôn chảy.

Tít! Tít! âm báo tin nhắn từ con dế yêu của cô bỗng

vang lên, sau hai tiếng kêu vang dội trong căn phòng đầy tĩnh mịch, khẽ khàng

im tiếng, hiển thị trên màn hình là chữ: Khê

“Vì anh ta đúng không?”

Năm chữ “Vì anh ta đúng không”, làm trái tim của Hứa

An Ly lại một lần nữa lỗi nhịp, cảm giác như đang nhảy thẳng đến cổ họng, nhịp

tim của cô đang nóng dần. Hai má ửng hồng, tựa như hoa anh đào chớm nở vào mùa

xuân, phảng phất mùi hương. Ngón tay nhỏ nhắn của cô đang chỉ trên bàn phím,

hơi run run, nhảy múa. Trên trán, vì căng thẳng, đã lấm tấm những giọt mồ hôi.

Một chút lòng tin cũng không có, không biết có

nhận được sự giúp đỡ từ kẻ sẵn sàng chết cho đồng bọn? Nếu cô ta không giúp,

rồi cả mẹ cô nữa, với tỉ lệ 2:1, cô phải chống đỡ thế nào thì mới được bỏ phiếu

thông qua?

Nhưng trong vòng 1 phút, cô vẫn viết ra một chữ “ừ”

rồi gửi đi.

Nếu như nhận được sự giúp đỡ từ phía Hà Tiểu Khê, thì

Hứa An Ly đã có thêm một đồng minh có thể tin cậy được. Có lẽ có thêm người sẽ

dễ đối phó với mẹ cô hơn. Trong đêm tối yên tĩnh, hai thiếu nữ nằm trên hai

chiếc giường của họ, đang dùng ngón cái để bấm tin nhắn trao đổi cho nhau.

“Anh ta quan trọng hơn tớ?”, dòng chữ mang đậm

mùi thuốc súng.

“Anh ta là anh ta, cậu là cậu”.

“Trọng tình hơn bạn”, sự hờn dỗi mang vẻ quở

trách.

Nhìn thấy dòng chữ này, Hứa An Ly không nhịn được

cười. Cô biết, trong cơn tức giận đối phương đã tha lỗi cho mình!

“Cậu đã từng như vậy đúng không?”

“Anh ta cũng yêu cậu như cậu yêu anh ta chứ?”

Đợi một lúc lâu, mới gửi lại.

“Có lẽ là…. đúng vậy”.

“Vì anh ta mà cậu định thôi học ở BW để xin về

học cùng trường với anh ta …không được! tớ không thể xa cậu được…”.

“Vừa nãy cậu đã đồng ý, bây giờ lại nuốt lời. Vả lại,

nghỉ hè chúng ta có thể gặp nhau mà”.

“Tớ muốn như bạn trai của cậu…..”

Gửi mấy tin nhắn đi, Hà Tiểu Khê có cảm giác khó chịu

trong đầu, như có thứ gì đó đang mắc kẹt lại. Không tài nào thở ra một cách

khoan khoái, để phá bỏ cái cảm giác bị tắc nghẽn ấy! Một nỗi buồn đang điên đảo

trong đầu, làm cho sắc mặt ngây thơ của cô trở nên nhợt nhạt, cô cố gắng cắn

chặt môi, để kìm nén thứ chua chát trong mắt đang dần dần chảy xuống. Nếu tính

từ hồi còn học mẫu giáo, tình bạn của họ đã gắn kết hơn 10 năm nay. Nên làm sao

nói chia ly là chia ly ngay được.

Hà Tiểu Khê lặng lẽ nằm trên giường.

Cô vốn không phải là một cô gái yếu đuối hay khóc, mắt

nhìn lên trần nhà, không còn muốn gửi lại tin nhắn cho Hứa An Ly nữa. Càng nghĩ

càng thấy buồn, không kìm nén được, đột nhiên nước mắt cứ lã chã rơi.

Từ nhỏ đến lớn chỉ có Hứa An Ly là bạn thân, là người

có thể khiến bộ phận nội tâm mềm mại của Hà Tiểu Khê lộ ra, tỏa ra hơi thở ấm

áp. Nhắm mắt lại, một giọt nước mắt lặng lẽ chảy xuống má.

Trước mắt chỉ thấy hiện ra một bức tranh đầy kỉ niệm

của những tháng ngày còn vui vẻ bên nhau, bức tranh ấy tựa như những đám mây,

chuyển động chầm chậm trước ống kính một cách điêu luyện. Hà Tiểu Khê thích

được cùng Hứa An Ly thân thiết gắn bó, thổ lộ mọi chuyện, thích được nghe cô

chia sẻ những bí mật nhỏ, thậm chí còn đỏ mặt, loạn nhịp với cô khi cùng tranh

luận anh chàng nào dễ bị dụ dỗ nhất. Nhưng bây giờ, trong dòng lũ của thời

gian, họ đột nhiên trưởng thàn