Hạnh Phúc Ước Hẹn

Hạnh Phúc Ước Hẹn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322875

Bình chọn: 9.5.00/10/287 lượt.

nữa, gặp nhau lại khó xử!”

Ông Chu nghĩ ngợi, “Không nên đi, sao bố còn có mặt mũi để gặp người ta nữa!”

Ra khỏi nhà họ Thẩm, Chu Lập Đông đi tay không, nhưng không phải không còn gì. Tiền thưởng hàng năm ở Song Nguyệt anh giữ trên danh nghĩa của mình đủ để anh xoay xở một thời gian.

Vài ngày sau, anh chính thức thông báo cho Tỉnh Thành và Hoắc Yến Phi tin anh chia tay với Thẩm Lợi.

Tỉnh Thành rất ngạc nhiên: “Lập Đông, cậu nói đùa với mình sao?”

Hoắc công tử sờ trán Lập Đông: “Không sốt! Cậu chưa bao giờ thích đùa cả!”

Chu Lập Đông cười nho nhã, không hề buồn bã, thay vào đó là một niềm vui khó diễn tả: “Từ bây giờ, mình sẽ đàn đúm với các cậu!”

Tỉnh Thành nghiêm mặt nói: “Đàn đúm với bọn mình sao, nhưng cậu đừng có ý gì với Tư Nguyên!”

“Cho dù mình nói không có ý gì cậu cũng có thể yên tâm không?” Chu Lập Đông nửa đùa nửa thật hỏi.

Hoắc Yến phi vỗ vai hai người: “Đừng tính toán chuyện đó nữa, bây giờ, Lập Đông muốn về công ty, mình có thể xin phép không?”

“Miễn bàn!” Tỉnh Thành nói, “Hai năm rồi mình cũng không nghỉ phép! Hai năm

nay cậu đã có một chuyến đi Hawaii rồi, dù nói như thế nào mình xin phép nghỉ mới đúng!”

“Cậu xem, bình thường Tỉnh Thành vẫn bắt nạt mình như thế!” Hoắc công tử bực bội tố cáo với Chu Lập Đông.

Chu Lập Đông không để tâm, cười với vẻ hài lòng!

Rời khỏi Cửu Đỉnh, Chu Lập Đông tạm thời nhàn rỗi, lúc không có việc, anh

đọc tin về bất động sản, muốn tìm cho mình một căn hộ, Chọn đi chọn lại

vẫn không hợp ý. Một ngày đi học ở đại học Giao thông, đọc được quảng

cáo gần tòa nhà Tư Nguyên có một khu nhà, anh mới hạ quyết tâm.

Nói chuyện với Hoắc công tử và Tỉnh Thành, Hoắc công tử kiên quyết phản

đối: “Lúc hơn bốn nghìn một mét thì không mua, bây giờ mười bốn nghìn

rồi, không đáng mua!”

“Mua để mình ở thì có gì đáng hay không đáng!” Chu Lập Đông vẫn không thay đổi quyết định.

“Hóa ra cậu vẫn chưa hết tình cảm với Tư Nguyên…”

“Mình chưa bao giờ nói mình hết tình cảm với Tư Nguyên.”

Thấy ánh mắt kiên định của Chu Lập Đông, bỗng nhiên Tỉnh Thành run rẩy, anh cảm thấy tình yêu của mình vô cùng mờ mịt!

Chu Lập Đông luôn là người làm việc rất hiệu quả, sau vài lần tư vấn mua nhà, căn hộ đã mang tên anh.

Đứng trong căn hộ mình mới mua, mở cửa nhìn ra ngoài, quả nhiên có thể nhìn

rõ tòa nhà Tư Nguyên. Anh cười, nhiều năm nay, đây là lần đầu tiên anh

cười thoải mái như thế, rạng rỡ giống hệt một đứa trẻ!

1 thành viên đã gởi lời cảm ơn meocon1002 về bài viết trên: huyentranght 02.03.2013, 19:47 meocon1002 Lớp trưởng Ngày tham gia: 08.04.2011, 14:52

Bài viết: 960

Được thanks: 981 lần

Điểm: 10.5

Re: Hạnh Phúc Ước Hẹn - Nhân Gian Tiểu Khả - Điểm: 11 Chương 8 : Có lúc nguyện lựa chọn không buông tay

Con người được sinh ra hai lần sao?

Đúng.

Lần đầu tiên là ngày bắt đầu sự sống;

Lần thứ hai là ngày manh nha một tình yêu.

-Victor Hugo-

Cuối cùng Chu Lập Đông cũng có thể đường đường chính chính gặp Hác Tư

Nguyên, có vài lần, anh đợi cô trên đường cô đi làm về, hy vọng có thể

gặp cô một cách tình cờ! Nhưng lần nào Hác Tư Nguyên cũng nhìn thẳng về

phía trước và đi qua anh, bỏ qua cơ hội tương phùng mà anh đã diễn tập

nhiều lần!

Cô đã thay đổi, không còn là người thiếu nữ ngây thơ

non nớt thời học đại học nữa, bây giờ trong ánh mắt của cô thể hiện sự

trưởng thành và tự tin, rõ ràng là một nhân viên công chức thực thụ.

Một lần nữa Chu Lập Đông lại nhìn thấy bóng dáng Hác Tư Nguyên dần dần biến mất trong tầm mắt, trong lòng anh không khỏi cảm thấy buồn rầu! Anh

nghĩ, phải đuổi theo để nói với cô ấy anh đã đợi cô ấy bao nhiêu lâu,

nhưng vừa bước được vài bước anh lại do dự.

Anh không dám nghe câu nói thốt lên từ miệng cô "Anh không cần tìm gặp em nữa", anh không có đủ dũng cảm để chấp nhận.

Không cần đến công ty hàng ngày, Chu Lập Đông ở nhà thu dọn đồ đạc, căn hộ đã được sửa chữa, mua thêm một số đồ đạc nữa là có thể đến ở, Chu Lập Đông mua đồ dùng trong nhà, thay đổi cách bày biện, Tỉnh Thành và Hoắc Yến

Phi muốn giúp nhưng bị anh khéo léo từ chối: "Các cậu ở công ty giúp

kiếm tiền đi!"

Chu Lập Đông thích ở trong bếp, vì từ đây nhìn ra

ngoài, có thể thấy toàn cảnh của đại học Giao thông, đặc biệt là có thể

nhìn thấy lời dạy uống nước nhớ nguồn trên giảng đường chính và hàng cây ngân hạnh dưới tòa nhà Tư Nguyên, anh nhìn về hướng đó, dường như nhìn

thấy Hác Tư Nguyên!

Anh dần dần hiểu ra, khi nhớ nhung một ngưòi

cần có sự yên tĩnh, chỉ như vậy, trái tim mới không bị gò ép, tự do đến

được bên bờ của tình yêu!

Tranh thủ thời gian này, Chu Lập Đông

cẩn thận điều chỉnh chế độ ăn uống của mình, anh ăn các loại cháo dinh

dưỡng tốt cho dạ dày, đúng là hiệu quả không tồi, số lần dạ dày bị chảy

máu giảm dần, khí sắc cũng tốt hơn nhiều.

Chỉ có điều, số lần anh nhớ Hác Tư Nguyên tăng dần, có lúc anh hy vọng vào những điều tốt đẹp,

có lúc lại lo lắng hốt hoảng. Anh tự cười mình, không biết vì sao từ một người lạnh lùng, xấu xa, anh lại trở thành một người sống tình cảm đến

thế? Hóa ra, con người chỉ thay đổi sau một suy nghĩ!

Hoặc có lẽ, tận đáy lòng m


Old school Easter eggs.