Teya Salat
Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc Sủng

Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc Sủng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328272

Bình chọn: 7.00/10/827 lượt.

ũng gật đầu một

cái, Hoàng Hậu nương nương a, ngài nên tự cầu nhiều phúc đi.

“Niếp Tiểu Thiên!” Hoàng Phủ Tấn cuối cùng vẫn

không nhịn được lửa giận, từ trên ghế hắn tức giận đứng bật dậy, “Nữ nhân chết

tiệt này, lại đi đến Tầm Hoan Lâu!”

Đột nhiên nghĩ đến nữ nhân này ngày đó ở trong

Vũ Phượng Cung đã nói, nàng nói muốn hắn lập Như Mộng làm phi, ngay cả vị trí

Hoàng Hậu cũng không tiếc mà nhường lại. Lần này nàng đến tìm Tầm Hoan Lâu thì

ra là vì nguyên nhân như vậy!

Nghĩ tới đây, cơn giận của hắn càng lớn, “Phúc Quý,

bảo Kinh Điềm Doãn đóng cửa Tầm Hoan Lâu! Để trẫm xem nàng còn có thể đi đâu

được!”



“Hoàng thượng, chuyện này. . . . . .”

“Còn không mau đi!” Càng nghĩ càng nổi giận, hắn trực

tiếp đem bát mì trên bàn hất xuống đất.

“Dạ, dạ, nô tài lập tức đi.” Phúc Quý bị hành động của

Hoàng Phủ Tấn dọa sợ, lập tức lui xuống.

Phúc Quý đang lui xuống, ở cửa lại vang lên âm thanh

rất ít khi xuất hiện ở Ngự thư phòng trong khoảng thời gian gần đây, “Thế nào?

Vị Hoàng Hậu kia lại chọc ngươi tức giận?”

Thanh âm của Đoạn Ngự vang lên ở cửa ngự thư phòng.

Thấy chính là Đoạn Ngự, Hoàng Phủ Tấn lạnh lùng liếc

hắn một cái, mở miệng nói: “Chịu tiến cung rồi?”

“Cái này. . . . . .” Đoạn ngự gãi gãi đầu, coi như hắn

đã một thời gian thật dài không có tiến cung, còn không phải là sợ đụng phải vị

Hoàng Hậu nương nương kia sao. Suy nghĩ kĩ một chút cũng thấy vị Hoàng Hậu

nương nương kia thật sự quá lợi hại, chẳng những đem Tấn giận đến mức đóng cửa

Tầm Hoan Lâu, mà ngay cả đương triều Tể tướng là hắn cũng bị dọa cho sợ đến mức

một thời gian dài không dám vào cung.

“Ngươi rất sợ nàng?” Trên mặt Hoàng Phủ Tấn

có một nụ cười, tên ngu ngốc kia rõ ràng là đương triều nhất phẩm mà lại

bị dọa sợ đến mức một thời gian dài như vậy không dám vào cung.

“Cái đó. . . . . .” Bị Hoàng Phủ Tấn nói trúng tâm sự,

Đoạn Ngự lúng túng sờ sờ đầu, “Tấn, không đề cập tới cái này nữa.” Hắn cố gắng

nói sang chuyện khác, “Đúng rồi, ngươi thật sự sẽ đem Tầm Hoan Lâu đóng cửa?”

“Ngươi cứ nói đi?” Mặt Hoàng Phủ Tấn chìm xuống lại

một lần nữa .

“Không cần khoa trương như vậy chứ.” Mặt Đoạn ngự khổ

não nhìn Hoàng Phủ Tấn, nếu là đem Tầm Hoan Lâu đóng cửa, Tể tướng hắn về

sau biết đi nơi nào phong lưu a.

“Thế nào? Lo lắng cho mình không có chỗ phong lưu

sao?” Hoàng Phủ Tấn tức giận liếc hắn một cái, tiếp tục nói: “Chính ngươi có

thể mở một gian.”

“Thật có thể không?”

“Ngươi nói đi?” Cặp mắt Hoàng Phủ Tấn nheo lại, hơi

thở mang theo vài phần nguy hiểm. Tiểu tử này nếu dám mở kỹ viện, nữ nhân ngu

ngốc kia còn không đi vào sao.

“Cái này còn là. . . . . . Sau này hãy nói, sau này

hãy nói đi.” Đoạn Ngự nuốt một ngụm nước bọt, Hoàng đế lão Đại lâu như thế tại

sao không có thay đổi, vẫn là khủng bố như vậy a.

Hoàng Hậu nương nương, chúc ngươi nhiều may mắn, ngàn

vạn lần không nên bị hôn quân này làm cho gục ngã. Đoạn Ngự ở trong lòng tăng

thêm một câu.



Tầm Hoan Lâu ——

“Nhanh lên một chút, Hoàng thượng có ý chỉ, từ hôm

nay, mọi kinh doanh của Tầm Hoan Lâu đều phải dừng lại. Tất cả mọi người ra

ngoài cho Bổn quan, trễ nải Bổn quan sẽ bắt người!” Kinh Điềm Doãn dẫn đầu đoàn

binh lính, quan phục màu đỏ như lửa xuất hiện ở trong Tầm Hoan Lâu. Lần

này Hoàng thượng tự mình hạ lệnh đóng cửa lâu, hắn nhất định phải đem chuyện

này làm cho thật chu đáo, lưu lại cho Hoàng thượng một ấn tượng tốt.

Trong Tầm Hoan Lâu có chút ít khách làng chơi nghe

thấy nói Hoàng thượng ra lệnh, còn nữa, không đi sẽ bắt người, bọn họ đương

nhiên là chen lấn xô đẩy mà xông ra bên ngoài, sợ mình động tác chậm

chạp sẽ là kẻ bị bắt lại a.

Không bao lâu, trong Tầm Hoan Lâu chỉ còn lại các cô

nương.

“Quý công công, hiện tại nên làm cái gì đây?” La Túc

nghiêng người ở trước mặt Phúc Quý mở miệng hỏi.

“La đại nhân, ngài có thấy Hoàng hậu nương nương

không?” Phúc Quý một mực muốn tìm bóng dáng của Tiểu Thiên, vị Hoàng hậu nương

nương này thật đúng là làm cho người ta tâm tình bất an a, làm Hoàng thượng

giận đến tím mặt hạ lệnh đóng cửa kỹ viện.

“Không có, Quý công công, nương nương thật ự ở chỗ này

sao?” La Túc có chút không thể tin được, nương nương là mẫu nghi một nước, còn

là thiên kim của Thượng Thư, làm sao có thể tới kỹ viện đây.

“Ai~~~ nương nương tới nơi này không chỉ là một lần.”

Phúc Quý bất đắc dĩ thở dài, mỗi lần nương nương tới kỹ viện, sẽ luôn bị Hoàng

thượng bắt được, xem ra vận khí của nàng cũng thật là không tốt .

Trong lúc Phúc Quý đang cảm thấy đang không biết nên

làm như thế nào, lại có thanh âm không vui của Tiểu Thiên vang lên ở cầu thang

trên lầu, “Là ai càn rỡ như vậy, muốn phong bế lâu này?”

Nghe thấy thanh âm của Tiểu Thiên, Phúc Quý cùng La

Túc đồng thời ngẩng đầu lên.

“Nô tài thỉnh an Hoàng hậu nương nương!”

“Vi thần thỉnh an Hoàng hậu nương nương!”

Phúc Quý và La Túc cùng lúc hành lễ.

“A? Hoàng hậu nương nương ở chỗ này sao? Vị cô nương

kia là Hoàng hậu nương nương ư?”

Thấy Phúc Quý và La Túc, hai người đối với Tiểu

Thiên hành lễ như vậy, hiện trường lại xôn xao một mảnh.

“Phúc