Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Hãy Chờ Em Đánh Răng Xong Nhé!

Hãy Chờ Em Đánh Răng Xong Nhé!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323851

Bình chọn: 7.5.00/10/385 lượt.

!

Không muốn làm cho mình thua kém những người khác, Hứa Đồng vào cửa hàng bên đường, mua trang phục và phụ kiện. Thay chiếc váy đai xinh đẹp, tóc vén cao, đi giày cao gót, từng bước từng bước ra ngoài, dưới chân nện

từng tiếng “cộp, cộp!”, Hứa Đồng điềm nhiên tiến vào nhà họ Chương.

Bảo vệ ngăn Hứa Đồng lại hỏi thiệp mời, Hứa Đồng cười chỉ hỏi một câu, “Có

nghe không Chương lão gia nói qua tên Chương Đồng?” Đối phương mồ hôi

chảy ròng ròng, cho cô qua.

Chương Đồng. Hai chữ kia nói ra, trong lòng Hứa Đồng chỉ có phẫn nộ và khinh thường, cảm thấy thật buồn nôn.

Đó là tên khi cô chưa cùng mẹ rời đi. Từ khi ba mẹ li hôn, đã đem nó vứt bỏ, từ đó về sau sửa theo họ mẹ.

Đại sảnh nhà họ Chương tràn ngập trong vàng son xa hoa lộng lẫy. Chỉ đảo

mắt một vòng, Hứa Đồng liền phát hiện những người kia đều là những nhân

vật tầm cỡ quen thuộc thường xuất hiện trên báo chí.

Cô không khỏi cười lạnh. Tiệc tùng quả như báo chí nói, rất nhiều nhân vật nổi tiếng.

Thướt tha khoan khoái tiến vào, trong phòng vang lên một khúc nhạc.

Chương Thực Đồng đang đứng trước bánh ngọt nhiều tầng, xem ra tiếp theo

là nghi lễ cắt bánh.

Chương Khang Năm cùng Tiền Như Vân đứng ở phía sau, vẻ mặt âu yếm nhìn con gái yêu cười.

Hai mắt Chương Thực Đồng si mê nhìn nơi nào đó. Hứa Đồng theo tầm mắt nhìn qua, cuối cùng dừng lại trên người Cố Thần.

Hắn đang dựa bên cửa sổ, trong tay cầm li rượu, coi như những việc xung

quanh không liên quan gì đến mình, thảnh thơi thưởng thức rượu trong

tay.

Hứa Đồng xuất hiện, làm hắn ngạc nhiên. Nhìn thấy cô đi lại phía mình, hắn khẽ nheo mắt, lặng lẽ đứng thẳng dậy.

●︶3︶●

Hứa Đồng chớp mắt, trên mặt cười rộ, từng bước từng bước đi đến bên Cố Thần.

Hắn đang dựa bên cửa sổ, nhìn vậy liền nhẹ nhàng đứng thẳng lên.

Dừng lại trước mặt hắn, cách rất gần, nhẹ cười đem li rượu trong tay hắn để

sang một bên cửa sổ. Âm nhạc trong phòng vang vang bên tai, kiễng gót

chân, ngẩng đầu, nghiêm mặt, đem hai gò má kề sát vào hắn, gần đến chạm

vào, đôi môi như quyến rũ mê hoặc đến bên tai hắn, kiều diễm hỏi: “Rất

nhàm chán, không bằng nhảy một điệu đi?”

Nói xong liền lùi về chớp mắt nhìn hắn, ánh mắt quyến rũ mà khiêu khích.

Cố Thần nhẹ giọng cười, giương mắt hỏi: “Muốn làm cái gì?” Rồi cúi sát đầu hỏi, “Đột nhiên như vậy, muốn đùa giỡn gì? Muốn dùng tôi làm vũ khí

trong tay, đi trêu chọc những người đó sao?”

Hứa Đồng thản nhiên

cười, “Vị hôn thê kia đang nhìn chúng ta sao? Chắc hẳn là đang hướng về

phía này đi tới!” Đem hai tay đặt lên vai hắn, gót chân nhẹ nhàng xoay,

hai tay từ đầu vai hắn nhẹ nhàng vuốt đến sau ngực, kiều diễm chớp mắt,

khóe miệng hơi hé mở, thì thầm làm nũng hỏi hắn: “Không phải là bị vợ

quản nghiêm? Chẳng lẽ sợ, cho nên không dám khiêu vũ?”

Ngọn đèn ở bên trong chiếu rực rỡ lập lòe, ánh sáng trên mặt cô lúc sáng ngời lúc

lại u mê, nhưng lời nói đó, trong lúc ngọn đèn chuyển động, hắn lại cảm

thấy chính mình không cưỡng được có một chút hưởng thụ.

Cố Thần

đảo mắt nhìn phía sau, lại thu ánh mắt trở lại Hứa Đồng, môi hơi động,

nhẹ cười, “Khích tướng sao? Cũ rồi! Dao Dao hẳn là biết, muốn thắng nhất định không được để lộ chiêu sao?”

Nghe giọng hắn, giống như bị

cự tuyệt, nụ cười trên mặt Hứa Đồng hơi đanh lại. Sắp không kịp nữa,

Chương Thực Đồng cách chỗ này chỉ còn vài bước chân.

Bỗng nhiên bên hông vụt qua, sau khi kinh ngạc nhận ra, là cánh tay hắn đột nhiên vụt đến, đem cô tiến vào trong lòng.

“Nhưng mà ...” Hắn lại mở miệng, tiếp tục lời nói phía trước, thanh âm trầm

thấp có pha chút hương vị xấu xa, “Rất đúng, quả thật là nhàm chán.

Không bằng nhảy với em một điệu, nói không chừng khi dừng lại, sẽ có trò hay, khi đó sẽ không cảm thấy buồn. Có phải hay không, Dao Dao?”

Hắn dường như khẽ hôn tai cô khi thì thầm kêu ra hai chữ Dao Dao.

●︶3︶●

Nói xong, tay Cố Thần đã nhanh chóng ôm gọn vòng eo thon thả của cô, theo âm nhạc tiến nhanh ra giữa sàn nhảy.

Chương Thực Đồng chạy không kịp đến bên cửa sổ, chỉ có thể trơ mắt nhìn hai người

bọn họ giống một đôi bướm song song lượn vòng tiến khỏi tầm mắt.

●︶3︶●

Vừa nghe Cố Thần nói, bị nhiệt khí từ hắn tỏa vào, bên tai Hứa Đồng không chịu được khống chế trở nên tê dại.

Còn nói người khác là quỷ kế đa đoan, chính hắn không phải là đầy những ý

nghĩ đen tối xấu xa hay sao, lại có quyền chê cười người khác?

Hứa Đồng bắt đầu linh động phối hợp cùng Cố Thần, nhẹ xoay hai vòng eo, ánh mắt quyến rũ nhìn Cố Thần yêu kiều cười, “Thật là xấu, trước mặt nhạc

phụ tương lai cũng không chịu để mặt mũi cho vị hôn thê, trước mắt bao

nhiêu người như vậy lại cùng với người khác khiêu vũ!”

Cố Thần

nhẹ nhàng đem Hứa Đồng thả ra khẽ xoay người lại nhẹ nhàng đem cô trở

lại, tiến vào trong lòng mình, khóa ở trước ngực, tiến thật gần, mỗi lần chuyển động đều cọ xát vào nhau, chỉ cách một lớp quần áo mỏng manh.

Không biết có phải cố ý hay không, ngực cô luôn cọ qua hắn, làm tâm can

hắn ngứa ngáy, hận không thệ đem cô ôm chặt trong lòng.

Hắn dán bên tai cô, âm thanh thâm trầm như mê hoặc, nhẹ giọn