
án quan kinh hãi, đưa ngang cây côn ra ngăn
chặn móng vuốt của hắn ta, Lý phán quan, Vũ phán quan chạy đến, dùng Phán Yêu
chú tấn công tới trước ngực Hậu Khanh. Nhưng chưởng chú cứ như đánh lên một bức
tường vô hình, năng lượng bị hóa giải không còn tung tích. Huyền Thiên Ngọc Nữ
vốn muốn nhân cơ hội rút kiếm đâm vào sau gáy của Hậu Khanh, yềt hầu mới là chỗ
cửa mệnh của hắn ta. Nhưng lúc này, lưỡi kiếm cũng như đâm trúng một bức tường
vô hình, cong lại, bật ngược ra sau.
Hậu Khanh chẳng biết có phải do mất kiên nhẫn, hay do
ngửi thấy mùi vị của máu người, hắn ta "soạt" một cái, hóa thành năm
thân thể, cuộn một làn khói nồng xuyên xuống dưới lầu.
Ở trên đỉnh của tòa nhà, chúng thần và ma vật đánh
nhau nước sôi lửa bỏng, còn các hàng ma sư bên này lại gặp phải một cục diện
căng thẳng khác.
Chúc Tiểu Tiểu bị Mẫn Kỳ đá ngã xuống đất, sau khi
được người ta đỡ dậy chỉ cảm thấy bụng đau như lửa đốt, nóng rực. Trong thiết
bị liên lạc truyền đến giọng của Ray, báo cáo thông qua máy giám sát của khách
sạn đã tìm thấy hành tung của Mẫn Kỳ. Hắn ta đi thang máy lên thẳng đỉnh của
tòa nhà ba mươi tầng. Tư Mã Cần nghe thấy tin tức, bảo hai hàng ma sư còn lại
đưa người khách kia đi ẩn nấp, còn mình thì chạy lên trên đỉnh tòa nhà.
Chúc Tiểu Tiểu chậm lại một chút, cảm thấy không còn
đau nữa, cũng hỏa tốc xông vào trong khách sạn. Kết giới của Huyền Thiên Ngọc
Nữ quả nhiên cũng không ngăn cản được cô, cô nhẹ nhàng chạy vào bên trong tòa
nhà.
Lúc này Mẫn Kỳ đã lên đến đỉnh, mở ba lô sau lưng, lấy
ra một chiếc hộp gỗ, bên trong đặt bốn quả cầu tròn màu đỏ máu, đây là huyết
chú đan, là Linh vật quan trọng để Hậu Khanh hoàn toàn khôi phục năng lượng,
phá vòng vây xuất thế, cũng là cống phẩm có thể giúp Hậu Khanh nguyện ý làm
việc cho anh ta. Cổ thư có viết, người hiến huyết chú đan, cũng là người hiệu
lệnh ma tính Hậu Khanh.
Mẫn Kỳ giơ cao chiếc hộp lên đỉnh đầu, đợi một lúc,
nhìn thấy trong lối đi của tòa nhà bắt đầu có khói đen tản ra, không kìm được
liền cười. Tuy quá trình này có chút khó khăn, còn gặp phải khá nhiều phiền
phức, nhưng chẳng bao lâu nữa mọi thứ đều sẽ có kết quả. Hậu Khanh một khi khôi
phục được năng lượng, những người cản đường linh tinh vớ vẩn này sẽ chẳng còn
là vấn đề.
Khói đen càng lúc càng dày hơn, một cặp mắt màu đỏ máu
đang xuất hiện thấp thoáng trong đám khói mờ.
Hậu Khanh nhìn thấy huyết chú đan, trong miệng phát ra
tiếng cười quỷ dị. Móng vuốt xương xẩu của hắn ta vươn dài ra, trước mắt chỉ
muốn lấy được huyết chú đan.
Tay Mẫn Kỳ có chút run rẩy, trái tim hưng phấn đập
liên hồi, vì thắng lợi đang sắp đến mà có chút quên đi tất cả.
Một chiếc phi đao lao vụt tới, nhanh như chớp đâm vào
cánh tay cầm hộp của Mẫn Kỳ. Mẫn Kỳ không phòng bị, kêu lên một tiếng thảm
thiết, chiếc hộp trên tay rơi xuống đất. Biến cố này đổi lại là một tiếng rống
thống thiết của Hậu Khanh. Ở phía sau hắn, Huyền Thiên Ngọc Nữ và các phán quan
cũng đã đuổi đến, mọi người lại lần nữa cùng nhau tấn công.
Mẫn Kỳ không để ý đến vết thương trên cánh tay, nhanh
chóng quỳ xuống nhặt bốn quả huyết chú đan. Tư Mã Cần chạy đến gần, phi
thân nhào về phía hắn ta, hai người quần nhau thành một khối.
Lúc này Chúc Tiểu Tiểu cũng chạy lên đến tầng ba mươi.
Nhìn thấy Tư Mã Cần dưới kia yà đám người Smile trên này đều đang ở tình thế
nguy cấp, nhất thời ngẩn ra, không biết nên giúp bên nào trước.
Sư huynh muội Huyền Thiên Ngọc Nữ, các phán quan và
Hắc Bạch Vô Thường, mười người hợp lại cùng đánh nhau với Hậu Khanh cũng không
chiếm được chút lợi thế nào, không chỉ bởi vì chỗ này chật hẹp, người nhiều
trái lại không tiện thi triển tấn công, càng bởi vì hai lần lúc trước không thể
đâm vào được kết giới bảo vệ cơ thể của Hậu Khanh. Năng lượng của hắn ta tuy
không đạt đến đỉnh, nhưng cũng đủ khiến những người này không tấn công vào
được.
Hậu Khanh trong lúc giao tranh kịch liệt, tóc dài cuốn
lại, lấy được một quả huyết chú đan vào lòng bàn tay, cặp mắt đỏ máu của hắn ta
vì hưng phấn mà rõ ràng càng lúc càng đỏ hơn. Mọi người vừa thấy liền hoảng
hồn, nếu để hắn ta nuốt được huyết chú đan, chỉ sợ kết giới của Huyền Thiên
Ngọc Nữ cũng ngăn không nổi hắn ta nữa. Đến khi đó để mặc cho hắn ta chạy ra
ngoài, e rằng nhân gian sẽ thành cục diện xác khô ở khắp nơi.
Hai người đệ tử của Huyền Thiên phái nhanh chóng nhào
đến, bị Hậu Khanh đưa ngang móng vuốt quét ngã. Mắt nhìn thấy hắn ta nâng tay
muốn nhét huyết chú đan kia vào miệng, Happy, Smile cùng vung tỏa liên ra, cuốn
lấy cánh tay hắn ta kéo ra sau, nhưng lại bị hắn ta giơ tay vung một cái đập
vào tường. Thôi phán quan giương côn lao tới, mũi côn biến thành bút hình nón
nhọn đâm thẳng vào yết hầu Hậu Khanh, nhưng còn cách khoảng năm mươi centiinet
nữa thì bị kết giới bảo vệ cơ thể hắn ta ngăn lại. Huyền Thiên Ngọc Nữ duỗi
thanh kiếm dài, chém vào cánh tay cầm huyết đan của Hậu Khanh.
Chúc Tiểu Tiểu ở bên cạnh quan sát một hồi lâu cũng
nhìn không ra được sơ hở của hắn ta. Lúc này cô nhiệt huyết dâng trào, toàn lực
xung kích nhảy