
Lúc này Tiểu Tiểu nhìn thấy người đàn ông cầm súng trên màn
hình, cô kinh ngạc chỉ:
"Người cầm súng không phải là Giám đốc Thôi". Thẩm Thanh sững lại,
nhanh chóng báo cáo: "Tiểu Tiểu nói, bây giờ người cầm súng không phải là
người bị ác linh chiếm thân cô ây nhận ra lúc ban đầu". Tiểu Tiểu cũng bổ
sung: "Trên màn hình không nhìn thấy Giám đốc Thôi nữa".
Tư Mã Cần cau mày: "Chúng ta lúc này dùng kính nhận hồn không nhìn ra ác linh, đến nhận định lúc ban đầu cũng không còn đúng nữa?".
Anh đột nhiên nhớ ra: "Thư Đồng đi vào bị bắn, bọn Cao Lôi, Hồ Dương
đi vào cũng bị bắn... nhưng vừa rồi rõ ràng Hồ Dương
mới là người đứng đầu,
vì sao người đó lại nổ súng bắn Cao Lôi trước?".
"Nó không sợ cảnh sát, chính
là sợ hàng ma sư?", Thẩm Thanh nhìn Tiểu Tiểu một cái, cô vẫn đang gắng
sức quan sát màn hình, "Nhưng nó làm sao biết được đâu mới là hàng ma sư?".
"Tư Mã." Cao Lôi đã
chạy trên nóc tòa nhà đối diện, vừa tìm vị trí vừa nói: "Cự li chỗ này xa
quá, kính nhận hồn
thực sự không nhìn rõ, tôi không thể xác định phải dùng đạn gì".
Lúc này Ray gửi đến một bản vẽ: "Đây là sơ đồ
hệ thống
thoát khí của tầng một, tôi vốn đã nghĩ ác linh có thể
trốn ra theo hệ thống
đường ống này. Nhưng bây giờ xét thấy, đườngống cửa phía đông có lẽ chính là cơ hội
của chúng ta. Chúngta
sẽ phái người bò vào trong, dùng kính nhận hồn nhìn rõ ác linh ở đâu, quan sát kỹ tình hình hiện trường, sau đó mới
hành động".
"Sợ rằng không thể
được." Tư Mã Cần
như vừa hiểu ra vấn đề: "Nó rất mẫn cảm với kính nhận hồn,
nó biết kính nhận hồn có
thể nhìn ra ác linh, cho nên Thư Đồng vừa vào trong liền trúng đạn.
Như khi nãy, ba người cùng xuất hiện một lúc, nhưng nó chỉ chọn đúng người đeo
kính nhận hồn để ra tay".
"Nhưng mà không dùng kính
nhận hồn
thì không có cách nào phán đoán ra ác linh. Bên trong rất nhiều người, nó có thể tùy ý lựa chọn bất cứ cơ thể
nào. Người của chúng ta cứ coi như lẻn được vào trong, chỉ đeo
đồng hồ thăm
dò yêu ma cũng không có tác dụng. Không có kính nhận hồn thì chẳng biết làm thế nào",
Thẩm Thanh vừa nói, vừa tua lại đoạn ghi hình ngắn lúc bọn Cao Lôi đi vào vừa
rồi, hy vọng sẽ tìm ra người bị ác linh mượn xác.
"Tôi có thể." Lúc này
Tiểu Tiểu, đẩy đẩy anh.
"Cái gì?" Thẩm Thanh không kịp phản
ứng.
"Tôi có thể không cần dùng
kính
nhận hồn
vẫn tìm ra được đâu là ác linh", Tiểu Tiểu lặp lại một lượt.
Thẩm Thanh kinh ngạc há hốc
miệng, sau khi lấy
lại được ý thức bèn nói: "Nhưng mà bên trong có thể còn có kết giới".
"Tôi có thể xuyên qua kết giới." Tiểu Tiểu trả lời rất nhanh.
"Bên trong còn có
súng."
"Phân cho tôi một chiếc áo
chống đạn." Tiểu Tiểu thực sự không biết áo chống đạn có thể che chắn được bao
nhiêu.
"Sao…" Thẩm Thanh không biết nên trả lời thế nào.
"Cô ấy nói cái gì?" Mấy người Tư Mã Cần đồng thời hỏi.
"Cô ấy nói cô ấy có thể không cần kính nhận hồn
mà vẫn nhìn ra ai là ác linh, cô ấy nói cô ấy có thể đi qua kết giới."
Mấy người cùng ngẩn ra.
"Cô ấy nói đúng."
"Tôi còn học qua võ thuật và
Taekwondo, tôi còn biết thuật hàng ma cơ bản, tôi biết dùng bùa trấn quỷ, biết dùng bình dẫn hồn, hồn lực của tôi lại rất mạnh, ác linh không thểchiếm thân thể của tôi...", Tiểu Tiểu vội vàng nói, cô cắn môi, vặn
ngón tay, nhìn vào hình ảnh Thư Đồng đang nằm trong vũng máu trên màn hình giám sát: "Thư Đồng chảy rất nhiều máu, không có thời gian
nữa. Cô ấy đã dạy tôi cách hàng ma, tôi
thực sự biết, là Thư Đồng
đích thân dạy tôi, đến Boss cũng khen tôi có khả năng thiên phú, tôi có thể. Tôi muốn đi cứu cô ấy, các anh nhất định
có phương án thích hợp, đúng không?".
Thẩm Thanh ngẩn ra một lát, đem
lời của Tiểu Tiểu lặp lại một lần vào trong thiết bị liên lạc. Mọi người im
lặng mất mây giây, Ray nói: "Tôi nghĩ đường thông gió kia, thân hình cô ấytrèo
qua chắc là vừa".
"Có thể bên trong có ảo
giác, tôi sẽ
tới giúp cô ấy", Tư Mã Cần nói.
Bây giờ thời gian chính là sinh
mệnh của Thư Đồng,
sự việc được quyết định rất nhanh. Thấm Thanh tìm đến cho Tiểu Tiểu một chiếc
áo chống
đạn loại siêu nhẹ, bảo cô mặc lên người. Anh đeo cho cô thiết bị liên lạc ẩn
hình đã được điểu chỉnh tần số, rồi còn gài một chiếc cúc áo nhỏ ở chỗ
cổ áo, thực ra là một máy quay phim mini. Cuối cùng thì đưa cho cô
bình dẫn hồn, bùa trấn quỷ và đạn chu sa. Thẩm Thanh vốn muốn đưa cho cô cả đạn bùa, nhưng
Tiểu Tiểu đến chốt an toàn ở đâu còn không biết, ngượng ngập nói
với anh: "Bỏ đi bỏ đi".
Tư Mã Cần chạy xuống, làm một lá bùa tỉnh hồn đưa cho cô, lá bùa này có thể khiến cô
duy trì được sự tỉnh táo khi gặp phải ảo giác.
"Bên trong rất nhiều người,
cho nên dù ác linh có tạo ra ảo giác, tác dụng cũng sẽ không quá mạnh. Lá bùa này sẽ giúp được cô. Nhưng nếu như nó bỏ qua những người khác,
chỉ chú tâm tấn
công cô, lá bùa
này cũng không đủ dùng. Lúc đó có gì không ổn, cô phải hét lớn lên, chúng tôi
sẽ xông vào."
Tiểu Tiểu gật gật đầu, Tư Mã Cần đưa cô lên lầu, vừa đi vừa dặn
dò: "Cao Lôi và tay bắn tỉa của cảnh sát ở nóc
tòa nhà đối
diện, việc cô cần làm chính là phán đoán xem