
g đã tạo thành một khoảng trống cho
gã đàn ông kia. Hắn ta không nói gì, cắm đầu lao về phía trước. Vu Lạc Ngôn và
Âu Dương Tĩnh cùng mấy người bạn, vừa nhìn thấy người kia động thủ với Chúc
Tiểu Tiểu, đều muốn xông đến tương trợ. Nhưng gã đàn ông đã lại lập kết giới,
đẩy bọn họ ra ngoài, bản thân mình thì chớp mắt một cái đã lao đến bên cửa.
Cửa lớn mở ra, có người ra vào, nhưng gã đàn ông kia
vừa mới xông tới lại giống như là đụng phải cái gì đó, ngã nhào xuống đất. Hắn
ta lập tức nhảy bật dậy, kinh hãi quay đầu nhìn Tiểu Tiểu.
Kết giới! Hơn nữa là kết giới chỉ định đối tượng! Loại
kết giới này hắn ta mới chỉ nghe nói chứ chưa từng nhìn thấy bao giờ!
Gã đàn ông kia cuối cùng cũng khống giấu nổi vẻ kinh
hãi trên khuôn mặt, cô gái tầm thường này, sao pháp thuật lại cao minh như vậy?
Hắn ta e là không địch lại được cô. Hắn lo lắng, nghiến răng, thò tay vào túi
áo...
Chúc Tiểu Tiểu quan sát kỹ càng từng cử động của gã
đàn ông. Hắn không ra ngoài được, cửa lớn rõ ràng có kết giới, điều này khiến
Chúc Tiểu Tiểu trong chốc lát vững lòng trở lại. Nhất định là Boss đến rồi,
nhưng hành động lần này của gã đàn ông kia lại khiến cô sợ hãi, hắn ta đang
muốn nổ súng!
Chúc Tiểu Tiểu không thể quên được vụ việc Thư Đồng đã
bị người này bắn trong Công ty Huệ Thông, đến ngày hôm nay, vụ việc đó dường
như đang lặp lại. Chúc Tiểu Tiểu chẳng có thời gian suy nghĩ nhiều, cô chỉ kịp
ý thức mình nên sử dụng phương thức tấn công trực tiếp để đạt hiệu quả cao
nhất. Và thế là, như một mũi tên, cô lao đến đạp thật mạnh, thẳng vào háng của
gã đàn ông kia.
Gã đàn ông kêu lên thảm thiết, ôm lấy phần thân dưới,
đổ nhào xuống mặt đất. Xung quanh bốn bề yên ắng trở lại, yên ắng đến mức một
chiếc kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy được. Chúc Tiểu Tiểu không chú ý
đến điều này, cô duỗi tay kéo áo khoác ngoài của gã đàn ông kia, lục tìm được
một cái túi buộc hồn. Cô thớ phào một cái, không có súng.
Chúc Tiểu Tiếu cầm túi buộc hồn, vừa quay người một
cái liền đứng ngây ra.
Vu Lạc Ngôn, Âu Dương Tĩnh và một nhóm bạn bè cô nhận
ra được, đều đang mắt chữ O mồm chữ A kinh ngạc nhìn cô. Chúc Tiểu Tiểu cũng há
hốc miệng ngây ra. Bởi vì cuối cùng cô đã hồi tỉnh, vừa rồi dưới ánh mắt của
bao nhiêu người, cô đã đá mạnh vào "chỗ kia" cúa một người đàn ông,
lại còn cướp đồ của người ta nữa.
Đầu óc Tiểu Tiểu bỗng nhiên trống rỗng. Cô không biết
nên phản ứng như thế nào với mọi người mới được. Cô tin chắc rằng bạn bè của cô
cũng như vậy, bởi vì bọn họ đều đứng ngây ra như những cây gỗ.
May mà lúc này, mấy người cảnh sát và hai hàng ma sư
chạy vào, bắt gã đàn ông kia lại. Đến giờ, phòng bao 325 luôn chẳng thể vào
được kia cuối cùng cũng có thể vào. Nhân viên phục vụ ớ bên đó hét lớn, bọn họ
phát hiện ra hai nhân viên phục vụ vắng mặt nãy giờ đang nằm sõng soài trong
đó.
Cảnh sát tiếp quản chỗ này, xe cứu thương đến rất
nhanh, những người chứng kiến phải ở lại lấy khẩu cung. Chúc Tiểu Tiểu nhân cơ
hội đi xa khỏi cái chỗ ngượng ngùng ấy, cô chạy ra bên ngoài, vừa nhìn đã thấy
chiếc BMW rất quen mắt của Boss đại nhân, cô khom người trốn vào trong xe.
"Sao rồi?" Nghiêm Lạc biết cô không bị
thương, anh vừa rồi tuy không lộ mặt, nhưng vẫn ngầm bảo vệ cho cô.
"Boss, làm thế nào đây? Lần này em mất mặt quá
rồi. Em chẳng còn mặt mũi đi gặp ai nữa, làm thế nào đây? Làm thế nào đây?''
Mặt Chúc Tiểu Tiểu đỏ bừng lên, chỉ hận là không thể quay ngược thời gian lại
được.
"Vậy thì đừng gặp nữa."
Chúc Tiểu Tiểu nhìn anh: "Boss, anh sao lại chẳng
chút cảm thông như vậy chứ?".
"Bạn em tìm em kìa?" Nghiêm Lạc nhìn thấy Vu
Lạc Ngôn và Âu Dương Tĩnh đi ra, đang nhìn ngó xung quanh.
Chúc Tiểu Tiểu rụt cổ lại, chỉ muốn dính luôn xuống
ghế ngồi. "Làm thế nào đây, thật là mất mặt quá.'’
Nghiêm Lạc với qua, mở cửa xe bên phía Chúc Tiểu Tiểu:
"Em đi nói với bạn em, người đó là tội phạm bị cảnh sát truy nã, em nhận
ra hắn, cho nên mới liều mình chiến đấu với hắn...”
Anh còn chưa nói xong, Chúc Tiểu Tiểu đã cắt lời:
"Boss, em đã làm rồi...", cái đó nên nói thế nào nhỉ? "Vâng, chỉ
là chiêu thức đó rất khó diễn tả, còn trước mặt nhiều người như thế... em...
em... em đá vào 'chỗ kia' của người ta..."
Boss đại nhân ung dung trả lời: "Chiêu thức hiệu
quả là chiêu thức tốt, em đá rất hay! Đi, đi giải thích với bạn em đi, sau đó
anh đưa em về nhà, đừng để anh nhìn thấy bộ dạng chẳng có bản lĩnh gì của em
như thế này nữa".
Chúc Tiểu Tiểu bĩu môi, không muốn đi. Nghiêm Lạc nhìn
cô một cái, cô chẳng biết làm thế nào, chỉ đành xuống xe.
Vu Lạc Ngôn trông thấy Tiểu Tiểu, vội vã chạy đến.
Chúc Tiểu Tiểu sợ mất mặt lần nữa trước mặt Nghiêm Lạc, nên cũng nhanh chóng đi
ra, kéo bọn họ tới một chỗ cách biệt hẳn với chiếc BMW.
Nghiêm Lạc ngồì trên xe, im lặng quan sát nhất cử nhất
động của Tiểu Tiểu. Anh chăm chú ngắm nhìn dáng vẻ không tự nhiên, mặt đỏ hồng,
đầu cúi thấp của cô khi nói chuyện. Hai người bạn kia của cô, anh đều biết, một
người tên Vu Lạc Ngôn, một người tên Âu Dương Tĩnh.
Cũng không biết Vu Lạc Ngôn n