
Lục gia cũng không có gì.”
Trên gương mặt bảo
dưỡng thập phần kĩ lưỡng của Thái hậu lộ ra một nụ cười lạnh, lúc tầm mắt chuyển
qua trên người tiểu nhi tử, lại tràn đầy từ ái: “Bá Ninh, đừng lo lắng, mẫu hậu
thấy đứa con gái nhà họ Lục kia, tuy rằng không phải là tiểu mĩ nhân gì, nhưng
dáng dấp tròn trịa sáng láng, ngọt ngào đáng yêu, thấy đã biết có tướng trường
thọ. Nếu như nàng ta sống không qua khỏi chuyện này, đó là nàng ta không có
phúc, chứ không phải con ta khắc thê.”
Túc vương cau
mày, chỉ là một thứ nữ của Lục gia, lại làm cho mẫu hậu cao hứng một chút cũng
không phòng.
Nhiều năm như vậy,
Túc vương đã phiền chán chuyện cùng nữ nhân đính thân, nếu như tiểu thư Lục gia
này có thể sống qua hôn lễ, chắc cũng có chỗ đặc biệt. Đương nhiên, có thể làm
cho mẫu hậu của hắn vừa mắt, chắc nàng ấy cũng có chỗ hơn người.
Túc vương rũ mắt
xuống, nói: “Nhờ mẫu hậu làm chủ.”
Thái hậu lộ ra nụ
cười vừa lòng, biết tiểu nhi tử ngày hôm qua mới từ nơi khác xử lí quan vụ mới
trở về, ngay cả nghỉ ngơi cũng chưa kịp đã tiến cung thăm bà, làm cho bà thật vừa
lòng, từ ái quan tâm sức khỏe của con, rồi bảo đi tìm Hoàng đế.
Lão ma ma bên người
Thái hậu đang xoa bóp tay cho bà, cười nói: “Túc vương là một đứa con hiếu thảo,
cho tới bây giờ cũng chưa từng cãi lại lời nói của ngài và Hoàng thượng, ngài
chọn lựa nàng dâu cũng tốt, ngài ấy tất nhiên sẽ không cự tuyệt.”
Thái hậu nghe
xong cười cười, nói: “Chương ma ma, tiểu thư Lục gia kia tuy chỉ là một thứ nữ,
thân phận hiện tại có hơi thấp một chút, nhưng mà may mắn Thừa tướng phu nhân
là một người thấu tính đạt lí, nên mặc dù là thứ nữ giáo dưỡng cũng không kém,
dáng dấp trắng trẻo tròn trịa, khi cười rộ lên ngọt ngào mềm yếu, thật sự là
làm cho người ta muốn moi cả tim gan để đối xử tốt với nàng ấy, ta thấy Bá Ninh
chắc chắn sẽ rất hợp với nàng ta.”
Chương ma ma cười
cười, phụ họa nói: “Đúng vậy, Bộ dáng kia tuy rằng không phải mỹ nữ gì, nhưng
cũng nẩy nở đầy đủ.”
“Chỉ tiếc ủy khuất
con ta! Nếu không phải nhiều năm nay mỗi lần tứ hôn tiểu thư nào cho Bá Ninh
cũng đều xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ai gia tội gì tìm tới nàng ấy? Vốn dĩ ta
thích tiểu thư của nhà Thượng thư, nhưng bởi vì cách ăn vận của tiểu thư Lục
gia làm ta quên béng, không thể không chú ý tới.”
Thái hậu nheo mắt
lại, nhớ tới buổi tiệc ngắm hoa ngày hôm qua, không khỏi nở nụ cười, “Thừa tướng
gia là một người hiểu biết rộng, biết rõ sẽ có vẻ khác thường lại còn đem con
gái của mình ăn vận thành như vậy, nói vậy nhất định có nguyên nhân đặc biệt gì
khác. Nể tình phần đặc biệt này, ai gia nguyện ý cho nàng một cơ hội, là phúc
hay họa, thì phải xem vận mạng của nàng ta.”
Lệnh vua không thể
trái, cho dù phu thê Thừa tướng không tình nguyện đến mức nào, cũng phải bắt đầu
chuẩn bị hôn lễ.
Hôn lễ cử hành ở
một tháng sau, từ hoàng thất đến Lục gia, đều có vẻ thật khẩn trương.
Hoàng đế, Thái hậu
lo lắng, vất vả lắm mới có được Túc Vương phi lại sợ người này sẽ chết đột ngột,
nên liên tiếp phái đại nội cao thủ ngày đêm ở trong phủ Thừa tướng bảo vệ tiểu
nương tử Lục gia, ngăn chặn bất cứ nguy hiểm gì có thể xảy đến.
Sử dụng số lượng
người rầm rộ và với vẻ khẩn trương như thế, người bết thì còn cảm kích rằng họ
đang bảo vệ Vương phi tương lai không chết bất đắc kì tử, người không biết nhìn
vào còn tưởng rằng phủ Thừa tướng muốn làm phản.
Mà Lục gia thì
đang vừa vô cùng lo lắng A Nan sẽ đột ngột ngừng thở vào bất cứ giờ phút nào, lại
đang phải khẩn trương mà chuẩn bị hôn lễ, đừng nói hôn lễ này phải chuẩn bị đầy
đủ lễ nghi, chuẩn bị thật đúng là phức tạp, mà lại chỉ có một tháng, làm sao có
thể chuẩn bị thích đáng? Huống chi người mà A Nan phải gả lại là đương kim Túc
vương, riêng chuẩn bị đồ cưới thôi đã khiến cho Thừa tướng phu nhân sứt đầu mẻ
trán.
Người ở kinh
thành cũng đang rất khẩn trương.
Từ mấy năm trước,
khi mọi người đều cho rằng cuộc đời này của Túc vương chắc chắn sẽ không lấy được
thê tử, Túc vương rốt cục tuyên bố sắp lập phi, không biết lần này tân nương tử
có thể sống qua hôn lễ, thuận lợi động phòng hay không.
Vì thế, tất cả
các đổ phường lớn nhỏ khắp nơi ở kinh thành đều đang bắt đầu cá cược, và tỷ lệ
đánh cược tiểu nương tử Lục gia sống không qua khỏi hôn lễ tương đối cao.
Còn có một vài tiểu
thư của các đại gia tộc không ngừng thắm thiết bày tỏ niềm thương cảm vô bờ bến
với A Nan, mấy vị tiểu thư này đại đa số đều là những thiên chi ngọc diệp mà A
Nan gặp ở lễ hội ngắm hoa ngày đó. Lúc đó, sự khác biệt của A Nan làm náo động
khiến các nàng rất nghiến răng cùng với không cam lòng, nhưng qua ngày hôm sau
vừa nghe được Hoàng thượng tứ hôn, tất cả những tức giận bất bình đều biến
thành đồng tình, thương cảm, cảm thấy vô cùng may mắn mình lúc đó ăn vận không
khác thường, không thu hút ánh mắt của người khác.
Không phải bất luận
kẻ nào đều cũng dám mơ ước gả cho Túc vương, loại cơ hội thấy người sang bắt
quàng làm họ này, cho dù là con gái nhà nghèo túng cũng tuyệt đối sẽ không muốn.
Dù sao muốn phú quý, cũng phải có mạ