Hiền Thê Khó Làm

Hiền Thê Khó Làm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323594

Bình chọn: 10.00/10/359 lượt.

mê.

Chỉ một thoáng,

trong tân phòng một mảnh hỗn loạn.

Nghe được tân

nương tử té xỉu ở tân phòng, những vị khách còn chưa rời đi chẳng những không

có kinh hoảng, ngược lại trên mặt lại có biểu hiện “Cần phải như thế”, quản gia

của Túc vương phủ gấp rút hò hét đi mời thái y, cũng thật là hay, Hoàng thượng

và Thái hậu đều sợ tân nương tử giữa đường gặp chuyện, sớm đã sai đội thái y

túc trực ở trong Túc vương phủ tùy thời nghe lệnh.

Túc vương mặt lạnh

lẽo bỏ tiệc rượu cùng các thượng khách, bước đi về hướng tân phòng.

Đám tân khách bị

bỏ lại đều đồng loạt mang vẻ mặt thấu hiểu, nghĩ Túc vương có lẽ sẽ trở thành

quý tộc độc thân, mọi người đều vô cùng đồng tình.

Túc vương sải bước

tiến vào tân phòng, liền gặp một đám hạ nhân đang thất kinh, dáng vẻ hoàn toàn

sợ hãi. Cũng không trách bọn họ, dù sao lúc này là hôn lễ, ở một ngày trước hôn

lễ, biết Lục gia tiểu thư vẫn sống được mạnh khỏe, Thái hậu cùng Hoàng đế thật

là cao hứng đến hỏng rồi, như vậy đã định rồi, tuyệt đối tuyệt đối phải thúc đẩy

hôn lễ lần này, nếu lại xảy ra cái gì ngoài ý muốn, đầu của hạ nhân bọn họ liền

phải chuyển nhà đi rồi!

Túc vương cau

mày, trực tiếp lướt qua một đám hạ nhân đang kinh hoảng, bên trong phòng thắp mấy

ngọn đèn hoa chúc, đèn đuốc huy hoàng, Túc vương bỗng chốc liền thấy rõ ràng

tân nương tử đang nằm ở trên giường hỉ, mặc áo cưới màu đỏ thẫm, khuôn mặt như

quả táo nhỏ đáng yêu trắng bệch, bộ dáng có thể quy tiên bất cứ lúc nào, lông

mày nhăn lại, dường như chịu rất lớn thống khổ. Mà trước giường, một tỳ nữ đang

giúp tân nương tử nới ra tầng tầng cổ áo, lộ ra chiếc cổ mảnh khảnh trắng noãn…

“Sao lại thế

này?”

Giọng nam trầm thấp

vang lên, tân phòng hỗn loạn dường như tìm được người đáng tin cậy, một đám nha

hoàn ma ma ào ào tiến lên hành lễ bái kiến, trong đó một ma ma có thân phận khá

cao nói: “Vương gia, Vương phi không biết thế nào, đột nhiên hôn mê, có thể là

thiếu không khí, không thở nổi.” Lão ma ma hiển nhiên không thể nói, có lẽ

Vương phi sẽ không sống nổi nữa, chỉ có thể chính mình tùy tiện tìm lấy cái cớ.

Túc vương nheo

mày lại.

“… Kỳ thực, kỳ thực,

tiểu thư nhà nô tỳ chỉ đang đói …” Đang nới cổ áo bạn nha hoàn Như Thúy thật nhẹ

bổ sung một câu.

Nháy mắt, toàn bộ

ánh mắt không thể tin nổi của đám người trong tân phòng đều bắn về phía đôi chủ

tớ kia. Mà tỳ nữ hồi môn của phủ Thừa tướng gục đầu xuống, sắc mặt xấu hổ: Các

nàng có thể làm bộ như không biết hai người này hay không a…???

Mày của Túc vương

hơi hơi nới ra, nhìn nhìn trên người nữ tử, phân phó nói: “Tần ma ma, đi phòng

bếp chuẩn bị điểm tâm nhẹ cho Vương phi.

“Tuân mệnh!” Tần

ma ma thật thức thời mà dẫn dắt một đám ma ma rời đi.

Như Thúy nâng một

cái khăn lông ướt lau mặt cho A Nan, vụng trộm đánh giá Túc vương, chỉ cảm thấy

nam nhân này mặc một thân hỉ phục tân lang màu đỏ rất có tinh thần, khuôn mặt

vô cùng tuấn mỹ như thiên tiên, thậm chí có vẻ nhã nhặn tuấn tú, chỉ là nét mặt

vô cùng nghiêm chỉnh, nhưng thân hình thẳng thắn, giơ tay nhấc chân phát ra

phong thái cao quý, làm cho người ta không khỏi thần phục.

Túc vương trực tiếp

đi tới, nói: “Tránh ra!”

Như Thúy ngây người

một chút, thật nhanh nhẹn đứng lên, thuận tiện đem khăn lông ướt trong tay nhét

vào trên tay Túc vương, bộ dạng phục tùng lui sang một bên.

Túc vương ngây

người một chút, nhìn xem khăn lông ướt trong tay, nhịn không được đưa mắt nhìn ả

thị nữ không có đầu óc, lại vô cùng lớn mật, thấy nàng cụp mắt, bộ dáng nhu thuận,

giật giật khóe miệng, cuối cùng vén lên vạt áo ngồi ở trước giường, tiếp tục động

tác vừa rồi của Như Thúy.

Túc vương tinh tế

đánh giá nữ tử mặc giá y trên giường, khuôn mặt như quả táo nhỏ, làn da trắng

noãn mềm mịn, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch hít thở nhẹ nhàng, phía dưới là chiếc

cổ thon dài, tầng tầng lớp lớp quần áo đã bị kéo ra, lộ ra xương quai xanh tinh

xảo, phập phồng theo hơi thở…

Túc vương dời mắt

đi rất nhanh, tai có chút ửng đỏ.



Tiệc rượu chưa

xong, một phòng tân khách đang dài cổ ngóng về hướng tân phòng chờ tin tức, và

còn thỉnh thoảng ngắm ngắm Thừa tướng gia vài lần.

Ở đây đều là quan

viên, mọi người hàng ngày đều gặp mặt nhau, dù là đồng liêu hay là đối thủ đều

biết ý nghĩ và tâm tình của nhau vào thời điểm này, chỉ có thể vùi đầu tự mình

cười trộm. Mà Lục Thừa tướng thì cứng người thừa nhận ánh mắt thương cảm đồng

tình của bạn đồng liêu, trong lòng co rút mãi.

Ông mới không tin

A Nan dễ dàng chết như vậy.

Ở trong lòng Lục

Thừa tướng, A Nan một đứa bé đặc biệt.

Bởi vì khó sinh,

lúc A Nan sinh ra tuy yếu ớt chẳng khác gì chú mèo con, dường như bất cứ lúc

nào cũng đều có thể đi đời nhà ma. Nhưng A Nan vẫn là chậm rãi trưởng thành,

bình thản lớn lên, không gây chuyện, trở thành tiểu thư ngoan ngoãn nghe lời nhất

trong phủ Thừa tướng. Hơn nữa A Nan hiếu thuận tri kỷ, gương mặt tròn trịa như

quả táo đỏ hồng mềm mịn, khi cười rộ lên ngọt ngào đến mức có thể làm mềm lòng

bất cứ ai, lúc mở đôi mắt to đen giống chú mèo con nhỏ nhìn ai, thì lại chẳng

khác nào chú mèo con


Lamborghini Huracán LP 610-4 t