
nói, xem ra năng lực và thủ đoạn của hai tiểu chủ thật cao siêu, sẽ không khó tưởng tượng được nữ vương đại nhân và Mặc Mặc tiểu chủ
chẳng ai thua kém ai, Xà tộc vốn không được lòng người nhưng từ một trăm năm nay, nhắc tới Xà tộc, không có người nào trong yêu tinh giới dám
khinh thường. Cho nên ngươi cũng đừng lo lắng lúc này Xà tộc sẽ xảy ra
chuyện gì, phỏng chừng nữ vương đại nhân cho dù không ở trong tộc một
trăm năm thì tộc nhân cũng không dám tạo phản đâu, chúng ta xem như về
Xà tộc nghỉ ngơi đi”
“Nói vậy cũng phải, thôi, thư cũng đã nhận, ta không quay về cũng
không được, ngày mai cùng lên đường quay về Xà tộc đi” Thanh nhi bất đắc dĩ gật đầu.
Rất nhanh, Bắc Dao Bảo Bảo đã đến Hỏa Hồ tộc được ba ngày, trong ba
ngày này nàng đã lục tung hết Hồ cung, ngay cả một góc nhỏ cũng không
buông tha, ước chừng ngay cả Thanh Liên cũng không biết hết các ngóc
ngách trong cung bằng nàng.
Cũng trong ba ngày này, toàn bộ Hồ cung đều biết chuyện Hồ vương đại
nhân trong lúc tắm rửa đã mang về một hồ ly nhỏ đáng yêu vô cùng, không
ít người cũng thường xuyên thấy nàng chạy nhanh như tên bắn xuyên qua
cung điện, chơi đùa đến quên cả trời đất, tuy rằng đối với Hồ cung thì
tình cảnh sinh động như thế đã nhiều năm rồi chưa từng xảy ra nhưng nhìn thấy Bảo Bảo thì bọn họ nhịn không được mà yêu thích nàng thật sự, mà
Bảo Bảo cũng đã đạt được mục đích, nàng muốn cho toàn bộ người trong Hồ
cung biết hiện tại nơi đây có một người là Bắc Dao Bảo Bảo nàng.
Người duy nhất không cảm thấy vui chính là Hạ Ngữ Và Thu Tuyết, hai
thị nữ bên cạnh nàng, Bảo Bảo tiểu chủ cái gì cũng tốt nhưng hoạt bát,
hiếu động quá mức, chưa từng ngủ quá hai canh giờ, hai ngày qua không
lúc nào hai nàng có được thời điểm yên tĩnh, chỉ cần xoay người không để ý một chút là nàng đã chạy trốn mất tăm mất tích, mà các nàng lại không thể không đi tìm nàng, Hồ cung đại thế phức tạp, nếu lỡ nàng lạc đường
thì phải làm sao?
Cho nên chỉ có ba ngày mà hai người đã cảm thất mệt mỏi vô cùng.
Kỳ thật bọn họ nào biết đâu rằng Bắc Dao Bảo Bảo sao có thể lạc đường được chứ? Đừng nói là khứu giác của Xà loại cũng cực kỳ linh mẫn, mà
chính Bảo Bảo từ nhỏ đã rất tinh nghịch, hiếu động, một Hồ cung nho nhỏ
này làm sao làm khó được nàng, chẳng qua là để ý một chút là được thôi.
Hiện tại trừ bỏ phía sau núi, nàng đương nhiên chưa vội đi gặp Thanh
Liên, mà hắn đem nàng vào cung xong thì dường như cũng đã quên mất sự
tồn tại của nàng, chuyên tâm tu luyện, Bắc Dao Bảo Bảo cũng cảm thấy đã
đến lúc nên để vương thúc quan tâm tới nàng một chút.
Hạ Ngữ cùng Thu Tuyết trong lòng run sợ nhìn Bảo Bảo chui ra khỏi
giường, hôm nay vì sợ nàng lại chạy đi nên hai nàng không dám ngủ, cả
đêm túc trực bên giường nàng, thấy nàng đã tỉnh, Thu Tuyết nhẹ giọng nói “ Bảo Bảo tiểu chủ, ngươi tỉnh?”
Bảo Bảo đương nhiên cũng biết dụng ý của các nàng, trong lòng cười
thầm nhưng vẫn trưng ra bộ mặt ngái ngủ nói “ Thu Tuyết tỷ tỷ sớm, Hạ
Ngữ tỷ tỷ sớm, các ngươi thức dậy sớm vậy, sao không ngủ thêm một lát?
Ta còn chưa có đói, không cần ăn sáng quá sớm, các tỷ tỷ cứ tự nhiên. Ta ra ngoài đi dạo một lát”
Vừa nghe nàng nói ra ngoài tản bộ, Hạ Ngữ và Thu Tuyết liền cuống lên “tiểu chủ hôm qua ngủ muộn, hôm nay lại thức dậy sớm như vậy, chắc sẽ
mệt, buổi sáng Hồ cung lại bị sương mù bao phủ, sẽ hơi lạnh nên đừng đi
ra ngoài, lỡ đâu tiểu chủ sinh bên thì chúng nô tỳ làm sao gánh vác
nổi?”
” Đúng vậy, tiểu chủ, hôm nay thời tiết không tốt, e rằng là sắp mưa, ngươi nên biết mưa rừng vừa lớn lại vừa lâu, chi bằng hôm nay tiểu chủ ở trong phòng nghỉ ngơi đi, nô tỳ sẽ tìm cho tiểu chủ trò gì đó để chơi
được không?”
Hai người kẻ xướng người hoạ, chủ yếu là không muốn Bảo Bảo lại chạy
ra ngoài, miễn cho nàng bị lạc thì không biết sẽ ăn nói với Hồ vương đại nhân thế nào.
Bắc Dao Bảo Bảo thấy các nàng dáng vẻ khẩn trương, trong lòng mừng rỡ phi thường, ngoài miệng lại giả bộ khó xử nói “ như vậy a, nhưng không
phải Hồ cung của chúng ta ở trong lòng đất sao? Trời mưa thì có liên
quan gì tới chúng ta?”
” Ách!” Hai người đồng thời ngẩn người, nhất thời không biết nên trả
lời thế nào, vốn là tìm cớ để giữ nàng ở trong phòng, không ngờ tiểu chủ còn nhỏ mà lại thông minh như vậy, nhanh chóng tìm ra chỗ sơ hở, cũng
may sau đó Bảo Bảo đã giải vây cho các nàng “ nhưng hai vị tỷ tỷ nói
đúng, bên ngoài dường như là hơi lạnh, cung điện vương thúc lại quá lớn, ta đã mấy lần đi lạc, làm cho hai vị tỷ tỷ phải tìm kiếm, thực là ngại
quá, hôm nay ta sẽ không ra ngoài nựa, ở lại đây đánh đàn, ca xướng cũng tốt”
Nghe những lời này của nàng, hai người như được đại xá, gật đầu như
đảo tỏi “ đánh đàn xướng khúc rất hay, các nô tỳ cũng muốn nhìn thấy bộ
dáng của tiểu chủ a”
” Nếu hai vị tỷ tỷ cũng thấy đề nghị này không tồi, vậy quyết định
vậy đi, hôm nay ta sẽ đàn một bản, hôm sau sẽ xướng khúc, nhưng hai vị
tỷ tỷ cũng đừng chê Bảo Bảo xương khúc khó nghe”. Bảo Bảo suýt chút nữa
thì kiềm không được thì phì cười, nhưng nét mặt vẫn rất ngây thơ hồn
nhiên.
” Sẽ không, sẽ không,