
đi, một hồi còn lên đường”
Bảo Bảo nhìn hắn, cảm thấy dù khuôn mặt hắn đã trở nên bình thường,
cũng mất đi linh khí vốn có nhưng mỗi một biểu tình, mỗi một ánh mắt của hắn đều hấp dẫn nàng thật sâu.
Cúi đầu cắn một miếng liên dong bao thất to, còn chưa nuốt xuống đã nói “ ta có ăn, Thanh Liên ngươi cũng ăn đi”
Tưởng rằng đi rất lâu nhưng thật ra cũng chỉ có một đoạn đường núi
ngăn cách mà thôi, xe ngựa vững vàng đi trên con đường riêng của gia
đình Liễu Vô Song, thoáng cái đã thấy cách xa biệt viện, trước mắt đã là Thái Hồ.
Khi đến thành thì còn chưa tới giờ cơm trưa, Liễu Vô Song phải đi gặp bạn nên mời Bảo Bảo và Thanh Liên đến tửu lâu lớn nhất Thái Hồ chờ hắn, sau đó cỡi ngựa, mang theo người rời đi.
Thanh Liê và Bảo Bảo không có chọn lựa nào khác, đành phải ở đây chờ
Liễu Vô Song, hai bên lan can của tửu lâu có rất nhiều cây liễu cổ thụ,
gió thổ qua làm cho tơ liễu rủ xuống, rơi xuống đầu Bảo Bảo, Thanh Liên
liền nhẹ nhàng đưa tay gỡ cho nàng, cho dù là tơ liễu cũng không được
phép vương vấn trên người của người của hắn.
Nhưng bọn họ không phát hiện ở góc đường đối diện có người đang dùng
ánh mắt kinh ngạc chăm chú nhìn bọn họ rất lâu, hắn xác định mình không
nhìn lầm, người nam kia chính là Hồ vương đại nhân của bọn hắn nhưng sao người lại ở chỗ này? Còn nữ tử kia là ai?
Nhìn lại lần nữa, rất muốn đi tới hỏi cho rõ nhưng vẫn cố nhịn, dù
sao chỉ cần Hồ vương đại nhân còn ở quanh đây thì muốn gặp cũng không
phải là khó, bây giờ phải giải quyết tốt chuyện trước mắt, nghĩ vậy nên
hắn mới xoay người rời đi.
Bước vội qua hai con phố thì đã đứng trước cửa một tiểu viện, gõ nhẹ
hai cái lên cánh cửa thì đã có người mở ra, nhìn thấy hắn liền vui vẻ
nói “ Kiều tiên sinh, ngươi đã tới, thiếu gia đợi ngươi đã lâu”
Người được gọi là Kiều tiên sinh gật đầu rồi lập tức đi vào đã thấy
Liễu Vô Song đang đi tới đi lui trong phòng, vừa thấy hắn đến là lập tức tiến lên đón “ Kiều tiên sinh, ngươi đã tới trễ”
Kiều tiên sinh nhìn thấy người trước giờ vẫn trầm ổn nhưng hôm nay
lại bồn chồn, bất an thì không khỏi ngạc nhiên, vội vàng thi lễ “ thực
xin lỗi, thiều gia, gặp phải người quen nên đến trễ một chút, thiếu khẩn cấp triệu lão hủ đến không biết là có việc gấp cần lão hủ đi làm?”
” Thật có lỗi, Kiều tiên sinh, là Vô Song thất thố!” Liễu Vô Song
cũng thấy được hắn quá mức nóng vội, nên vội vàng kiềm nén lại, thi lễ
với Kiều tiên sinh.
” Thiếu gia sao lại nói vậy? như thế không phải là làm khó lão hủ
sao? Có chuyện gì cần phân phó, thiếu gia cứ nói xuống dưới cũng được”,
Kiều tiên sinh vẻ mặt đau khổ, tự tay đỡ Liễu Vô Song
” Kiều tiên sinh, mời vào thư phòng”, Liễu Vô Song mím môi, người
đáng tin cậy bên cạnh hắn không nhiều, Kiều tiên sinh lại là một trong
số đó, hơn nữa Kiều tiên sinh tinh thông y thuật, hắn muốn xác định xem
sinh lý của hắn có phải có gì không bình thường,cho nên mới có tâm tư
xấu xa như vậy. Vì thế mời Kiều tiên sinh đến hỏi chuyện là thích hợp
nhất, liền quay sang ra lịnh cho thủ hạ “ các ngươi đều bảo vệ trong
sân, không được gọi thì không được vào, ai cũng không được”
“Dạ, thiếu gia” thủ hạ lập tức đáp lời rồi lui ra xa.
Liễu Vô Song làm một cái tư thế mời rồi cùng Kiều tiên sinh đi vào
thư phòng, đóng cánh cửa lại, Liễu Vô Song phiền muộn nói “ thật không
dám giấu diếm, Kiều tiên sinh, ta hoài nghi thân thể của ta có chút
không ổn”
Kiều tiên sinh nghe vậy cả kinh, lập tức theo phản xạ dùng tinh nhãn
nhìn thoáng qua Liễu Vô Song một cái, thực sự không thấy có gì là không
ổn, sau mới nhớ ra thân phận của hắn lúc này là đại phu, không thể không bắt mạch xem bịnh nên vội vàng vươn tay, đặt lên bàn “ thỉnh thiếu gia
đưa ta cho lão hủ xem mạch thử”
Liễu Vô Song không có chần chờ liền đặt tay trước mặt Kiều tiên sinh, để mặc Kiều tiên sinh đặt tay lên mạch đập của hắn, nếu lúc này Kiều
tiên sinh muốn hại hắn thì chỉ cần khống chế mạch đập ở cổ tay là công
lực toàn thân của hắn sẽ không sử dụn được, nhưng từ lúc hắn có trí nhớ
đến nay thì Kiều tiên sinh vẫn luôn là gia thần trung thành của Liễu
gia, nhiều năm rồi chưa từng làm chuyện bất lợi đối với Liễu gia, cho
nên Liễu Vô Song rất tin tưởng hắn.
Bắt mạch một hồi, Kiều tiên sinh mới thu tay, có chút nhíu mày nói “
thiếu gia, mạch tượng của ngươi vững vàng, khí huyết cũng thuận, chỉ là
nội hỏa hơi mạnh một chút, ngoài ra không có chỗ nào không tốt a. Thiếu
gia, tại sao ngươi lại cảm thấy thân thể của mình không ổn?”
Rõ ràng là người rất khỏe mạnh sao có thể nói mình không ổn? Kiều
tiên sinh có chút mơ hồ, nhưng biểu tình của Liễu Vô Song lại không phải là làm bộ, tuy hắn muốn dò đoán tâm tư của Liễu Vô Song nhưng bởi vì
quy định cho nên chỉ có thể nhìn nét mặt của Liễu Vô Song mà suy đoán.
“Ta nổi lên dục vọng với người khác”, Liễu Vô Song một hồi lâu mới xấu hổ thốt ra lời.
Kiều tiên sinh lại càng kinh ngạc, một hồi mới lựa lời nói “ thiếu
gia không phải là một thiếu niên mới lớn mà là một nam tử trưởng thành,
có dục vọng cũng là chuyện bản năng, huống chi lần này thiếu gia ra
ngoài kh