
Hổ tộc.
Trong hoàng cung Ngọc Hổ tộc, từ lúc mới khai tộc, đã hình thành một
chi họ Diễm, pháp lực cường đại, được người trong tộc xưng tôn là thánh
nữ, là Thánh thú đời đời bảo hộ Ngọc Hổ tộc.
Các nàng tinh thong kim cổ, nhiệt tình nghiên cứu các loại mê dược
chú thuật, trời sinh năng lực cường đại, phò trợ Hổ hoàng duy trì cân
bằng, trọng yếu trong tộc.
Các nàng hành động tự do, hôn nhân tự chủ, ngoài việc sống tại hoàng cung, thì không bị hạn chế bất cứ điều gì.
Mà sau khi các nàng thành thân, trừ bỏ tri thức cùng nghiên cứu chú
thuật tự tìm hiểu, lực lượng cường đại trời sinh trên người sẽ tự chuyển dời đến thế hệ tiếp theo.
Mà thực kỳ diệu là thánh nữ cả đời chỉ có thể sinh sản một lần, mà
sinh ra đều là nữ nhi, chưa từng có ngoại lệ, cho nên họ Diễm ở Ngọc hổ
tộc chỉ có nữ nhân, không hề có nam nhân.
Mà Bảo Oa sở dĩ được toàn tộc yêu quí còn có một nguyên nhân, mẫu
thân của nàng vốn là thánh nữ đời trước, đã kết duyên cùng Hổ hoàng tiền triều, làm thánh nử cùng hoàng thất kết thông gia
Kể từ đó, Bảo Oa hiển nhiên có được thân phận song trọng tôn quý,
thánh nữ cũng là hoàng duệ, nàng đại biểu cho thần lực cùng hoàng quyền
kết hợp, bởi vậy ở trong tộc địa vị tự nhiên cao cao tại thượng.
Lúc nàng bỏ nhà ra đi, trừ bỏ nguyên nhân nàng muốn gặp Kích Liên
Thiên- kẻ nàng ngưỡng mô đã lâu, còn có một nguyên nhân quan trọng nhất
là đại ca của nàng── cũng chính là Hổ hoàng đương nhiệm ── sét ông anh
trời đánh này muốn can thiệp vào hôn nhân đại sự của nàng, lấy danh
nghĩa công chúa hoàng tộc đem nàng gả cho Hổ chiến tướng quân, cho nên
nàng mới ra hạ sách này.
Nói lên đại ca nàng, cái tên này cũng thật sự ngoan cố, rõ ràng biết
bất luận kẻ nào cũng không có quyền can thiệp vào hôn nhân đại sự của
thánh nữ, lại vẫn là cứng rắn nói nàng không chỉ là mang thân phận thánh nữ bảo hộ Ngọc Hổ tộc,mà còn là công chúa hoàng thất, vì xuất thân này, cho nên Bảo Oa nhất định phải hảo hảo nghe lời hắn, ngoan ngoãn lập gia đình.
Mơ đi nhé! Hắn nói nàng sẽ nghe theo sao? Nàng, Diễm Bảo Oa từ nhỏ
đến lớn ngay cả lời nói của phụ hoàng còn chưa nghe tiến trong tai, ông
anh trời đánh này cư nhiên vọng tưởng thao túng nàng? (^^ tỷ này vui
tính zịt nhỉ?)
Hừ! Đương nhiên nàng lắc đầu, quẩy mông bỏ đi a! (?__? Sao pan thấy cái hành động này quen quá ta? Nhìn về phiá zịt…)
Thánh nử kiêm công chúa một cái mất hứng, liền thoát khỏi sự giám sát của đội bảo hộ hoàng gia, lướt qua tộc nhân, bởi vì không có việc gì
làm nên quyết định nao du sơn thủy, xuyên qua rừng rậm, đi vào Linh Lang tộc phúc lâm du cảnh, tìm tình lang!
——–^o^———->.<———(=o=)—–
Mặc dù không cam tâm tình nguyện nhưng Vân Lai vẫn là tẫn (làm tròn) bổn phận, đưa tới ngọ thiện (bữa trưa) phong phú, Bảo Oa lấp đầy cái bụng,
không có việc gì làm, nàng ngồi trong phòng nhìn đông nhìn tây, trên
người chỉ mặc một cái yếm nhỏ cùng tiết khố cũng nhỏ không kém! (haiz,
tỷ đang “dụ dỗ “ soái ca ak ^^)
Nhìn xem trên bàn hoàng điền bãi sức (không biết là cái gì, nhưng chắc
là đẹp ^^),trên giá gỗ chạm khắc hoa văn sống động như thật trưng bày
các bình hoa bằng ngọc bích, phỉ thúy,…lớn nhỏ đủ loại, cái nào cũng là
trân bảo, hiếm thấy trong thiên hạ. Trên bệ cửa sổ có một bồn hoa nhỏ,
trồng một loài hoa nhỏ màu vàng xinh xắn, tươi tắn khoe sắc, rung rinh
trong gió. Chờ nàng đem tầm mắt đảo một vòng trong phòng, nhìn ngắm chán chê, vẫn là không có gì làm, bùn chán thở dài một cái.
Kỳ thật cảm thấy quá nhàm chán lại không nghĩ muốn đem gọi Vân Lai, hai
người mắt to trừng đôi mắt nhỏ, vì thế Bảo Oa đi trở về nội thất, cầm
lấy một bộ y phục màu vàng nhạt cùng một đôi hài thêu mà Vân Lai đã thay nàng hảo hảo chuẩn bị, mặc vào người.
Mặc xong y phục, mang xong hài, Bảo Oa cước bộ thong thả, nhẹ nhàng đẩy cửa đi ra khỏi phòng.
Vừa bước ra khỏi cửa, còn chưa kịp bước xuống cầu thang, đôi mắt tinh
duệ của Bảo Oa lập tức nhìn thấy tại một đường mòn nhỏ cách đây khá xa,
đi tới hai bóng người, một cái là người cùng nàng chơi trò “hôn nhẹ”,
triền miên cả đêm, người này nàng tuyệt không nhận lầm, mà một cái khác
còn lại là một người toàn thân một màu hồng xinh xắn, tóc dài phiêu dật, đích thị là một cô nương mỹ lệ xinh đẹp a!
Ác ác! Bất quá chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi, nàng vừa mới đuổi đi một
Vân Lai yểu điệu “tận tâm vì chủ”, nay vừa mới ra cửa lại gặp một tình
địch dung mạo như hoa, thế này là sao?
Nhìn về hướng hai người đang vừa đi vừa cười cười nói nói, trong lòng
Bảo Oa dâng lên một luồng khí tên gọi “đố kị”, nhất thời che mờ toàn bộ
lí trí.
Đồng tử lục sắc trong mắt hiện lên một tia ánh lạnh lẽo, môi đỏ mọng nở
ra một nụ cười lạnh băng, đứng tại hành lanh bên ngoài, chờ Kích Thiên
Liên phát hiện thân ảnh của nàng.
Ánh mắt lạnh lùng nhìn Kích Liên Thiên ha ha cười, lấy tay chụp tên bả
vai của nữ nhân kia vỗ nhẹ, sau đó dừng lại cước bộ, đứng ở tại chỗ cúi
đầu cùng nàng nói hai câu gì đó, tiếp theo mới cùng cô nương xinh đẹp
kia chia tay, hướng Ngân Tinh lâu tiếp tục đi tới.
Kích Liên Thiên hôm nay đi theo ba bọn họ cùng nhau tuần