XtGem Forum catalog
Hỏa Bạo Hủ Nữ

Hỏa Bạo Hủ Nữ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322150

Bình chọn: 8.5.00/10/215 lượt.

đoán không ra, rõ ràng cũng rất

tiện

miệng nhưng là hắn lại lẳng lặng an ủi, cùng nàng nói hươu

nói vượn.

Không thể không thừa nhận khi ở bên cạnh hắn nàng thực an

tâm, không hề sợ hãi.

“Thật là có lỗi a.” Hắn tức giận, xem nàng tiếp tục lấy giấy

lau nước mắt, lại kìm long không được muốn chạm vào nàng.

“Được rồi, ta chỉ là miễn cưỡng một chút.” Nàng nói hắn.

“Thực miễn cưỡng.” Hắn dùng lực lau loạn trên má nàng..

“Hội đau nha!”

“Ngươi lại khua môi múa mép.” Hắn càng lại gần nàng, thấy cổ

áo sơ

mi nàng ửng hồng hắn rốt cuộc không nhịn được đau long đem

nàng kéo vào

trong lòng.

“Ngươi…..” Nàng nhất thời giật mình.

“Uy, ngươi nói khi nào mới dừng khóc?”

“Không biết” nàng ở trong lòng của hắn cảm giác như được bảo

hộ, không có chút sợ hãi, nước mắt chính là không ngừng rơi.

“Ai, như thế nào lại càng khóc lớn?” Áo sơ mi của hắn đã ướt

một

mảng lớn. “Ngừng khóc đi, bằng không ngày mai ta không có đồng

báo thức

làm sao bây giờ?”

Ở trong lòng hắn khóc Hướng Chủ Ân nghe vậy không khỏi không

cười.

Nàng tự nói cho chính mình không có việc gì, nàng được bảo hộ

tốt,

một chút việc đều không có, huống hồ ngày mai nàng còn phải

làm đồng hồ

báo thức cho hắn.

Chỉ là tưởng tượng cách thức gọi hắn nàng đều muốn cười.

“Đồng hồ báo thức Hướng Chủ Ân”. Trừ bỏ nhân tính hoá còn có

nhiều công năng.

Giống vậy, nàng sẽ phun nước cũng sẽ quăng nồi.

Đương nhiên hôm nay nàng đã chuẩn bị tốt tuyệt đối sẽ làm hắn

rời giường đúng giờ.

Giống như con mèo nhỏ rón rén vào phòng Tông Đình Tú, đem cà

phê đã chuẩn bị tốt bắt đầu trò chơi thời gian.

“Tông tiên sinh, rời giường.” Theo quy củ, tiên lễ hậu binh.

Thấy trên giường người không hề có động tĩnh gì nàng không

chút

hướng hắn ném gối lực đạo không mạnh không nhẹ nhưng vài lần

quăng tới

vẫn là tốn không ít năng lượng hơn nữa nàng càng ném mạnh đều

ở cùng vị

trí đến gấu ngủ đông cũng sẽ tỉnh.

“Ngươi…..”A, tại sao có thể như vậy? nàng không có nhầm

phòng a! Nhưng là vì sao nam nhân ở trên giường không phải Tông Đình Tú?

“Bắt đến”

Đột nhiên sau lưng một cảm giác ẩm ướt truyền đến, nàng quay

đầu lại hơi lạnh cùng giọt nước vừa vặn ở trên trán nàng, nàng nhìn thấy Tông

Đình Tú tóc còn ướt nước ngay cả trên người cũng còn nước.

Rõ ràng với

người bình thường nàng sẽ cho là bộ dạng chật vật nhưng cũng

không biết

vì sao nàng lại rất muốn dùng từ “gợi cảm” để hình dung hắn.

(Hám zai là bản chất của hủ J)

“Ngươi……”

“Nói ta ngây thơ, ngươi cũng không biết là đi nơi nào tốt, mỗi

ngày

chuẩn bị một trò chơi muốn hay không đổi một cái mới mẻ một

chút?” Đem

hơi thở của nàng kiềm chế lại phát hiện nàng xuất thần thật

nghiêm

trọng, “Như thế nào, choáng váng?”

Nàng hôm nay khí sắc so với tối hôm qua tốt hơn nhiều, cảm

giác thoải mái hang ngày nhưng tại sao bỗng trở nên ngơ ngác?

“Là ta làm ướt áo sơ mi của ngươi.” Lắc lắc đầu, đem suy

nghĩ vớ vẩn vừa nãy vứt đi, nàng tự trấn an.

“Nguyên lại là ngươi cũng nhớ hôm qua làm ướt áo sơ mi của

ta.” hắn là người luôn luôn coi trọng công bằng.

“Không phải ta, là tại trời mưa”. Nàng cắn môi dưới không

dám nhìn

hắn lại không dám hồi tưởng tối qua nàng như thế nào lại ở

trong long

hắn khóc cuối cùng còn đuổi hắn về.

“Là là là. Vậy ngươi hôm nay rốt cuộc muốn làm cái gì?” Hắn

nhìn về phía giường của Chris.

“…..Ta hôm nay quăng gối đầu.”

“Đáng tiếc là ngươi quăng sai người, quăng vào thư kí của

ta.” bởi

vì Chris đến báo danh quá trễ ảnh hưởng đến giấc ngủ của hắn

mới có thể

làm hắn thanh tỉnh ngoài ý còn để ý nàng.

“Thư kí?” nàng hướng nam nhân trên giường may mắn là hắn

không gi Tông Đình Tú ngủ loã thể, trên người còn mặc quần đùi.

“Chris là thư kí của ta, rạng sang mới đến.”

“Hắn vì sao ngủ ở trên giường của ngươi?”

“Vì sao hắn không thể ngủ ở trên giường của ta?”

“…..”Cũng có hay không có vấn đề gì đó, chính là cảnh tưởng

như vậy làm cho nàng thật mơ màng a…..

Hình ảnh trong đầu của nàng đang tự động tưởng tượng, trước

mắt hai người lúc đó giống như tình cảm lưu luyến mà……..

“Ngươi đang suy nghĩ cái gì?” Nhìn nàng có điểm xuất thần,

Tông Đình Tú hỏi.

“Không!”

Hồi quá nhanh, trong mắt hắn ngược lại thấy nàng có vẻ giấu

đầu hở

đuôi làm hắn không khỏi nhìn về phía Chris, hoài nghi nàng đối

với hắn

nhất kiến chung tình (~vừa gặp đã yêu)

“Đi xuống đi, đợi ta cùng Chris dung cơm trước, ngươi trước

tiên giúp chúng ta hai phần điểm tâm sang.

Hắn theo bản năng đuổi nàng đi.

“Hảo.” Ngay khi hắn vừa buông tay Hướng Chủ Ân liền nhanh

như chớp chạy cả đầu vừa chạy vừa nghĩ về vấn đề ban nãy.

Không rõ cho nên Tông Đình Tú cho rằng nàng chạy nhanh là

nàng đang thẹn thùng (P! làm gì có hủ nữ nào thẹn thùng cơ chứ) không khỏi nhíu

mày trừng mắt đánh thức thư kí mặt thối nhưng lại cảm thấy chính mình vì sao lại

giận dỗi khó hiểu.

Kỳ quái, hắn không vui cái gì chứ?

Hướng Chủ Ân trở lại quán liền đem chuyện vừa này kể với bạn

tốt.

“Nhược Linh, ngươi có rảnh không qua đây?”

“Đợi ta muốn đi phỏng vẩn, trước đến uống ly cà phê cho

thanh tỉnh

một chút.” Trương Nhược Linh là bạn