
ửa đêm đến phòng đàn ông chỉ làm một chuyện thôi.” Hắn gian tà cười to.
“Anh muốn làm gì?” Cô khẩn trương không thôi,toàn thân cứng
ngắc.Không phải lại diễn màn xảy ra mấy ngày trước tại thư phòng chứ?
Hắn thô lỗ xoay ngườ cô lạii trong ngực mình,để cô đối mặt hắn.”Cái này!” Môi của hắn không lịch sự phủ lên môi cô.
Hắn chỉ muốn hôn cô cho đủ,mút hai cánh môi thật sâu vào miệng,tận
tình giày xéo đôi môi đỏ mọng của cô,lưỡi linh hoạt dụ dỗ cô hé miệng
nhưng phản ứng của cô ngây ngô như lần đầu bị hắn hôn.
Bất quá hắn không có thời gian suy nghĩ,khi đang trong ngực hắn,hắn
chỉ muốn hôn cô,uống hết mật ngọt trong miệng cô,cảm giác vóc người cô
có lồi có lõm thật tốt,thanh dục hỏa trong lòng lại lần nữa hừng hực bốc cháy.
“Xin anh đấy! Tử Úy,đừng như vậy. . . . . .” Hạ Vũ Thần dùng lực đẩy hắn.
“Đừng gì? Vậy cô muốn tôi như vậy sao!” Bàn tay to của hắn bắt được
bả vai cô,cứng rắn kéo rách âu phục màu violet trên người cô.
“Không nên!” Hai tay cô nắm chặt cổ áo che ngực mình.
Lần này bất kể cô có ý gì,hắn cũng đã quyết định muốn có cô,hơn nữa tuyệt không bỏ dỡ nửa chừng!
“Không,cô đến tìm tôi,chính là muốn thứ này!”
“Không phải,thật ra . . . . . .”
Tuy cô muốn nói nhưng hắn căn bản nghe không vô giải thích của cô,hắn kéo khóa kéo khiến nó rơi xuống xuống.
“Đừng nói chuyện nữa,hiện tại tôi muốn miệng nhỏ của cô hơn.” Hắn đẩy ra áo ngực,bàn tay to càn rỡ xoa hai đoàn ngọc phong cao vút,gảy lên
hai nụ hoa chớm nở đỏ hồng.
“Tử,Tử Úy,không được —— a. . . . . .”Cô cố gắng khắc chế mình,đè thấp tiếng nói.
Nhưng thân thể cô bị hắn lão luyện trêu đùa bắt đầu có phản ứng,bụng
dưới có một dòng nước ấm chậm rãi di chuyển đến tứ chi,làm cô giật mình.
Vì cô hắn đã nhẫn nại quá lâu,bây giờ là thời điểm cô bồi lại,hắn
muốn thân thể nóng bỏng của cô,muốn cô nằm trong ngực hắn thở dốc,cùng
rên rỉ. . . . . .
Sau cuộc mây mưa,Hạ Vũ Thần muốn đứng dậy rời đi nhưng Tiêu Tử Uý không chịu để cho cô đi.
“Buông tay,để em đứng lên!” Cô đẩy sao cũng đẩy không được hắn.Cô vốn gầy yếu hơn hắn,với lại vừa rồi tốn quá nhiều sức. . . . . .
Hắn dùng thân thể cao lớn ngăn chận cô,đem hai tay cô đặt lên đỉnh đầu,bắt buộc cô mặt đối mặt với hắn.
“Tại sao?” Hắn phải hỏi nghi vấn trong lòng.
Bất kỳ người đàn ông nào chỉ cần niếm qua một lần ngọt ngào mất hồn
làm sao có thể chịu buông tha cô,nhất khi hắn phát hiện đây là lần đầu
tiên của cô!
Hắn thật ra vô cùng vui mừng khi biết sự thật này,hắn là người đàn
ông đầu tiên của cô.Nhưng làm sao có thể?Cô không phải đính hôn với ba
hắn rồi sao?
“Cái gì tại sao?” Cô quật cường quay đầu đi chỗ khác.Cô đã không biết xấu hổ làm chuyện hoang đường này với hắn,hắn còn muốn cô nói gì?
“Em biết anh đang hỏi gì mà, trả lời anh.” Hắn xoay khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lại,rất kiên quyết muốn biết đáp án của cô.
“Em không hiểu.” Cô định giả bộ ngu.
“Anh biết em vẫn còn. . . . . . Tại sao nguyện ý cùng anh. . . . . .”
“Rất nhiều chuyện không giống như anh đã thấy.” Cô có ý khác nói.
“Có ý gì?”
“Muốn hỏi thì hỏi lòng anh.”
“Lòng?” Cô rốt cuộc đánh đòn bí gì?
“Buông,em phải trở về phòng.” Cô lại lần nữa vùng vẫy muốn thoát khỏi tay hắn.
“Không buông.” Hắn yêu thương xoa lên khuôn mặt nhỏ nhắn cô,giọng nói tràn đầy dịu dàng ngay cả chính hắn cũng không tin, “Xin lỗi,vừa rồi
làm đau em.”
“Anh. . . . . .” Mặt Hạ Vũ Thần thoáng chốc đỏ bừng.
“Mặc dù đó không thể tránh khỏi nhưng lần sau sẽ không,anh sẽ rất kiên nhẫn,rất dịu dàng,anh bảo đảm.”
“Tử Úy,không được,không thể nữa. . . . . .” Cô bối rối nghĩ đẩy hắn. Cô đã sai lầm rồi một lần làm sao có thể sai lần nữa.
“Em sẽ thích .” Hắn hôn nhẹ môi cô.”Xin lỗi vừa rồi anh quá thô lỗ,hiện tại để anh bù lại cho em!”
Hắn cúi đầu xuống thâm tình hôn lên đôi môi trơn mịn có chút sưng,mút trọn hai cánh môi,đầu lưỡi cũng tiến vào trong miệng liếm hàm răng của
cô.
“Mở miệng,anh muốn.” Hắn nhẹ giọng dụ dỗ.
Khi cô nghe lời hé miệng,hắn lập tức đem lưỡi thăm dò vào trong miệng cô,dùng đầu lưỡi của mình cùng của cô triền miên xoắn xuýt.
“Ừ. . . . . .” Hạ Vũ Thần bị hắn hôn đến cả người không còn chút sức lực nào.
Cô hẳn nên cự tuyệt hấp dẫn của hắn,cô không thể lần nữa phóng túng chính mình ôm hắn,hắn không yêu cô.
Nhưng chỉ cần bị hắn dịu dàng hôn,tay của hắn vừa đụng đến thân thể
của cô,cô hoàn toàn bị lạc.Kể từ lần gặp mặt đầu tiên ở “Di Viên” cho
tới nay, cô đã yêu hắn.
Tiêu Tử Uý chui vào trong gáy,miệng nhỏ gặm cắn cổ trắng của cô,hai
tay cũng không nhàn rỗi phủ lên hai ngực cô,kỷ xảo cùng tiết tấu cao
siêu vừa xoa vừa nắn, đầu ngón tay vô tình hay cố ý trêu đùa nụ hoa anh
đào nổi phía trên,không đến mấy giây nó đã trở nên cứng rắn.
“Vũ Thần,em thật đẹp!Vừa to tròn vừa mềm mại.” Hắn yêu thích không
buông tay nắm hai vú đẫy đà,xúc cảm bóng loáng non mềm làm hắn rất hài
lòng.
“Không!Đừng làm vậy.” Cô không còn chỗ để trốn.
“Thử tiếp nhận anh, em sẽ thích .” Đầu ngón tay bấm nắm chặt hai nụ hoa. . . . . Những ngày kế tiếp,Tiêu Tử Uý cùng Hạ Vũ Thần rất rõ ràng trốn tránh đối phương.
Tiêu Tử Uý đi sớm về trễ, mỗi ngày