
giết
thời gian, vừa có thể kiếm tiền, vẹn cả đôi đường.
Chọn được một của hàng vị trí khá tốt, mặt tiền khá
lớn thì dừng lại.
Thấy có khách đến, lại có vẻ là người giàu có, ông chủ
vội vàng đến chào hỏi: “Vị cô nương này, muốn mua vải hai muốn may quần áo a?”
“Ông là ông chủ?” Nam tử hơi gật đầu.
“Vậy thì tôi nói vào chuyện chính luôn nhé, tôi muốn
mua lại cửa hàng của ông. Tùy ông ra giá.”
“Vị cô nương này, cửa hàng của tôi kiếm được chẳng
đáng là bao, nhưng là do tổ tiên để lại, hay là, cô đến chỗ khác xem xem.” Ông
chủ khách khí từ chối.
“Ông đừng vội chối từ, tôi vẫn chưa nói hết, sau khi nhượng
lại cửa hàng , ông vẫn quản lý cửa hàng này, cửa hàng cũng không phải đổi đên,
thợ may trong cửa hàng cũng có thể ở lại, tiền công tăng gấp đôi, lợi nhuận
hằng năm tôi bảy ông ba, không cần ông phải bỏ vốn, coi như là bù đắp cho ông,
tôi bỏ ra hết. Yêu cầu duy nhất là phải làm theo cách của tôi, thế nào?”
“Những lời này tiểu thư nói có thật không?”
“Đương nhiên là thật, nói miệng không có căn cứ, ta
viết vài chữ làm chứng.”
Mọi thủ tục đã làm xong, Vũ Phi thoải mái hơn rất
nhiều, cuối cùng cũng có việc để làm rồi, nhưng ông chủ này cũng quả là nhân
nghĩa, chỉ nhận ba ngàn lượng tiền chuyền nhượng, thể hiện thành ý hợp tác.
“Ông chủ Trịnh, còn một chuyện nữa muốn thỉnh cầu, tôi
muốn mua một căn nhà, quan trọng là thanh nhã, sạch sẽ, phiền ông tìm giúp hai
người a hoàn, một vú biết nấu cơm.”
“Vũ Phi cô nương, sau này có chuyện gì cô cứ sai bảo,
tôi nhất định sẽ gắng sức làm.” Ông chủ Trịnh vẻ mặt chân thật.
Ba ngày sao, ông chủ Trịnh chọn một căn nhà cách cửa
hàng hai con phố, hậu hoa viên có hồ, còn có một ngọn núi giả, xung quanh đường
đi đều trồng hoa cỏ, chính viện to vừa phải, không quá rộng cũng không quá nhỏ,
khá đúng với yêu cầu của Vũ Phi. Bốn bức tường xung quanh cao bốn mét, tương
đối an toàn.
Hai người a hoàn, một người tên Tiểu Khả, một người
tên Tiểu Ái, mười lăm tuổi, là chị em sinh đôi, không những thanh tú mà còn rất
thông minh lanh lợi.
Vú Vương đối với mọi người cũng rất đỗi hiền từ,
khoảng năm mươi tuổi, ở góa hơn mười năm, không con không cái.
“Ông chủ Trịnh, tôi rất thích căn nhà này, người ông
chọn tôi cũng rất hài lòng, đây là hai ngàn lạng tiền nhà, thủ tục ông thay tôi
làm nhé.”
“Vâng, Vũ Phi cô nương, sau này có việc gì, cô cứ
nói.”
Nhìn chung mọi việc đều rất ổn thỏa, có nơi ở được thu
xếp chu tất. Ngắm bầu trời đêm mỹ lệ, ánh sao lấp lánh, bỗng nhiên nhớ lại
khung cảnh lần đầu tiên gặp Thạnh Hạo, lòng nhói đau.
“Tiểu thư, khuya rồi, ngủ sớm thôi.” Tiểu Khả cầm đến
một chiếc áo khoác nhẹ nhàng khoác lên vai Vũ Phi.
“Quỷ nha đầu, cả ngày nhìn ta.” Nói rồi cùng Tiểu Khả
về phòng.
Người trên nóc nhà nhìn thấy Vũ Phi về phòng, mới lặng
lẽ rời đi.
Theo bản vẽ của Vũ Phi, thợ may gấp rút làm mấy ngày
liền, làm ra hàng mẫu mà Vũ Phi muốn. Lại theo yêu cầu của Vũ Phi, tìm về mười
thiếu nữ, để họ chép lại theo lời Vũ Phi, nhanh chóng viết thành năm nghìn bản.
Rồi lại thanh đổi bố cục cửa hàng, trước sau đóng cửa, cả mặt tiền dùng lụa phủ
kín. Ra lệnh ba ngày sau khai trương của hàng.
Trong vòng ba ngày, phát truyền đơn cho tất cả mọi
người trong phố lớn ngõ nhỏ, nội dung của truyền đơn là: Cửa hàng thời trang
Trịnh Thị khai trương lại vào ngày mười hai tháng này, năm mươi vị khách hàng
đầu tiên đến, tặng miễn phí một bộ quần áo.
Quả nhiên, đến ngày thứ ba, người ngoài cửa xôn xao
nhốn nháo, có người đến góp vui, có người cùng ngành đến xem quan cảnh, cũng có
người đến để nhận quần áo miễn phí.
Có một cô gái đeo mạng che mặt đích thân chọn năm mươi
cô gái vào cửa hàng, mọi người đợi ở bên ngoài, nhìn xem bên trong tấm lụa có
thể diễn ra được trò gì. Khoảng một tiếng sau, năm mươi cô gái bước ra, mọi
người mắt đều sang lên, vừa rồi các cô gái vẫn có dáng vẻ bình thường, đẹp bình
thường, sau khi bước ra quả nhiên là thay da đổi thịt a, bộ quần áo kiểu dáng
đơn giản này không những chất liệu làm ra đều là hạng nhất, mà còn toát lên vẻ
tinh thần phấn chấn và hơi hướng quý tộc. Năm mươi cô gái với kiểu tóc đặc biệt
kết hợp với quần áo trên người rất phù hợp.
Lúc này mọi người xôn xao cả lên, hét rằng muốn mua
quần áo kiểu giống với quần áo đang mặc trên người năm mươi cô gái, lúc này ông
chủ Trịnh mới lộ diện: “Mọi người đừng vội, xin mời xếp hàng, rồi đến đăng kí,
để cho nhân viên của tiệm chúng tôi đo, trong vòng năm mươi ngày sẽ giao hàng.”
Buổi tối tính lại, đã có hai trăm linh tám bộ quần áo
được đặt trước, mỗi bộ giá năm mươi lạng, lãi mười lăm lạng một bộ, khấu trừ
khoản hàng tặng và các khoản khác, thu nhập ngày hôm nay là hơn hai ngàn lạng
a.
Mở cửa hàng cắt may nhiều năm như vậy, ngày kiếm được
nhiều nhất cũng chỉ có một trăm lạng, không thể không khâm phục Vũ Phi.
Tuy là kiểu dáng đặc biệt, nhưng cách may lại vô cùng
đơn giản, trong vòng năm mươi ngày giao hàng, cũng không vấn đề gì.
Vũ Phi lại lập quy định của cửa hàng:
1, Mỗi một bộ quần áo làm xong, thì phải đưa hàng đến
cho khách theo địa chỉ khác