Polaroid
Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn

Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326825

Bình chọn: 9.00/10/682 lượt.



Vân Thư đánh giá bóng dáng Tô Tiểu Tiểu, trong lòng

bỗng nhiên dâng lên vài tia khâm phục.

Nguyên bản cô nương thương hành đã là hiếm thấy, mà

nay, Tô Tiểu Tiểu cô nương này không chỉ có thương hành, lại có sự quyết đoán

của thương nhân, thật sự khó được nha.

Hắn liếc nhìn cửa hàng của mình.

Bỗng nhiên cảm thấy, về sau nếu là bên người có cô

nương như vậy làm bạn, như thế thật là chuyện không sai.

Hai vợ chồng, mỗi người một cửa hàng.

Đợi cho mặt trời chiều ngả về tây, cùng nhau đóng cửa,

sau đó cùng nhau tay trong tay trở về nhà, thật sự là tuyệt vời nha.

Trong đầu Vân Thư lúc này là ảo tưởng kiều diễm.

Chẳng qua, bên này Vân Thư ảo tưởng cảnh tượng như

vậy, bên kia Tô Tiểu Tiểu lại bắt đầu oán thầm Vân Thư.

Nàng ba bước làm thành hai bước hướng nơi Vân Thư chỉ

đi đến.

Trong lòng nghĩ đến, Vân Thư này thật đúng là keo

kiệt.

Cho nàng mượn chút tiền cũng không được!

Hại nàng phải đi cầm thứ mình âu yếm.

Phải biết rằng, nàng có bao nhiêu thích căn linh lung

bảo ngọc trâm này.

Ai ai ai.

Ai ai ai.

Ai ai ai.

Tô Tiểu Tiểu ở trong lòng phát ra âm thanh ca thán

thật dài.

Qua một hồi lâu, Tô Tiểu Tiểu lại an ủi mình nói.

Quên đi quên đi.

Cái cũ không đi sao cái mới tới được

Linh lung bảo ngọc trâm mặc dù tốt thì tốt thật, nhưng

dù sao vẫn có thứ tốt hơn.

Hơn nữa lại nói, nàng bất quá cũng chỉ là đi cầm đồ mà

thôi.

Luôn luôn có cơ hội chuộc đồ.

Nhân sinh quả nhiên là tràn ngập bi kịch.

An ủi như thế một lúc, hiệu cầm đồ cũng gần ngay trước

mắt.

Tô Tiểu Tiểu cước bộ dừng một chút, nàng ngẩng đầu vừa

nhìn.

Là một tiệm cầm đồ rất lớn.

Bất quá bên trong, tựa hồ thực trong trẻo lạnh lùng.

Tô Tiểu Tiểu nâng bước hướng bên trong đi đến, như thế

nào vừa nhấc mành, liền xuất hiện một gã sai vặt.

Hắn nhìn Tô Tiểu Tiểu liếc mắt một cái.

“Hiệu cầm đồ hôm nay có khách quý, không cầm này nọ.”

Tô Tiểu Tiểu mắt choáng váng, trong lòng không khỏi âm

thầm kêu khổ.

Nhân sinh quả nhiên là tràn ngập bi kịch.

Từng bước từng bước bi kịch luôn khẩn cấp khiêu chiến

nhân sinh của nàng, làm cho nàng bất ngờ không kịp phòng bị. (vịt:

quên không giải thích nhân sinh theo mình hiểu là cuộc sống ý. Nhưng mình thấy

để nhân sinh hay hơn)


Tô Tiểu Tiểu nháy mắt.

“Đại ca, có thể dàn xếp sao? Ta thật sự thực cần gấp,

hơn nữa ta chỉ làm mấy thứ này nọ, rất nhanh. Thật sự rất nhanh.”

Gã sai vặt mắt lạnh nói: “Không được.”

Tô Tiểu Tiểu nhỏ vài giọt nước mắt.

“Phiền toái ngươi, đại ca. Hôm nay nếu không cầm được,

nhà của ta sẽ không tiền ăn cơm. Người nhà của ta cũng sắp chết đói. Ta thật sự

rất nhanh …”

Gã sai vặt trừng mắt, hung tợn nói: “Ta đều nói hôm

nay cửa hàng có khách quý, không cầm này nọ! Ngươi còn tiếp tục phiền, cũng

đừng trách ta không khách khí.”

Tô Tiểu Tiểu gặp gã sai vặt hung đi lên.

Nàng cũng không cam yếu thế.

Hừ, ngươi hung ta cũng hung.

“Ngươi đây là cái thái độ gì!!!! Ta là khách nhân,

ngươi biết không? Khách nhân chính là Thượng Đế! Dựa vào cái gì bên trong có

khách quý sẽ không cho ta đi vào? Khách quý là khách, ta sẽ không là khách nhân

sao! Ta với ngươi nói, bổn cô nương hôm nay muốn đi vào! Ngươi không cho vào,

ta cũng vào!”

Gã sai vặt thấy thế, nhăn mày, đang chuẩn bị cãi lại,

bỗng nhiên bên trong truyền đến một đạo thanh âm.

“Phát sinh sự tình gì?”

Tô Tiểu Tiểu sửng sốt.

Di?! Thanh âm như thế nào quen thuộc vậy?!

Mà kia gã sai vặt cũng vội vàng lớn tiếng trả lời:

“Không có việc gì. Chính là chạy vào một con mèo mà thôi.”

Tô Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái, thừa dịp gã sai vặt

đang mải trả lời, lập tức giống như cá nhỏ trong dống, lách bên người gã sai

vặt chạy trốn đi vào.

Gã sai vặt nhìn Tô Tiểu Tiểu chạy trốn đi vào, mới đột

nhiên phục hồi tinh thần lại, không khỏi tức giận đến sắc mặt trắng bệch, hắn

khẽ cắn môi: “Được ngươi cái …”

Còn chưa có nói xong, hắn liền chạy tới bắt Tô Tiểu

Tiểu.

Hiệu cầm đồ này rất lớn.

Vì thế, muốn bắt được người cũng là một chuyện vô cùng

hao tâm tổn sức.

Mà Tô Tiểu Tiểu thân mình nhỏ nhắn, muốn chơi trốn tìm

cũng là vô cùng tốt.

Gã sai vặt chạy thở hồng hộc, Tô Tiểu Tiểu như trước

ngoạn vô cùng vui vẻ.

Cuối cùng, Tô Tiểu Tiểu nhấc lên một tấm rèm che, bên

trong ẩn ẩn truyền đến thanh âm nói chuyện.

Nhãn châu chuyển động, trong lúc gã sai vặt khuôn mặt

còn đang trắng bệch, nàng vọt chạy vào.

Trân châu trên bức rèm va chạm với nhau, phát ra thanh

âm cực kỳ dễ nghe.

Tô Tiểu Tiểu trên mặt vì chạy bộ mà đỏ ửng còn chưa

tán đi, trong mắt liền xuất hiện bộ dáng ý trung nhân công tử vừa gặp sáng nay.

Nàng đổ rút một ngụm lãnh khí.

Trong lòng không biết nên là là vui hay buồn.

Vui vì bản thân lại gặp ý trung nhân công tử, đây là

duyên phận nha duyên phận.

Buồn là bởi vì bộ dáng chật vật của mình bị ý trung

nhân công tử nhìn thấy, đây là bi kịch nha bị kịch.

Thực rõ ràng, mọi người đang nói chuyện với nhau ở bên

trong bị Tô Tiểu Tiểu đột nhiên xâm nhập đều vô cùng kinh ngạc.

Bất quá, người bên trong cũng không nhiều.

Chỉ có ba người.

Một người là Tô Tiểu Tiểu không biết, bất quá theo

nàn