
lại càng là bùng phát lên.
Cho dù Tô Tiểu Tiểu thật sự rất đau…
Nhưng là những khao khát kia đã hoàn toàn che lấp đi
đau đớn này.
Nàng chủ động kéo Thượng Quan Thanh xuống.
Cứ như vậy…
Tiếp tục mây mưa Vu Sơn nha Vu Sơn mây mưa…
Thẳng đến tận sáng sớm ngày hôm sau.
Tô Tiểu Tiểu tập tễnh bước ra ngoài, liền thấy một đám
nô bộc trong phủ đệ cười dài nhìn nàng, “Vương phi.”
Tô Tiểu Tiểu mở miệng, ứng thanh, đang chuẩn bị chạy
lấy người thì một đầu bếp nữ có tuổi nói: “Vương phi nha, ta có một bài thuốc
gia truyền, chỉ cần uống thuốc xong, sẽ không còn đau nhức như vậy nữa. Nhớ năm
đó nha, tử lão đầu nhà ta, vào đêm tân hôn muốn ta vô số lần. Ngày hôm sau thức
dậy, ta ngay cả giường cũng không xuống nổi.”
“Ách…” Tô Tiểu Tiểu sửng sốt.
Nguyên lai con gái đã kết hôn nói chuyện sẽ cởi mở như
vậy nha…
Tô Tiểu Tiểu ở trước mặt Thanh da mặt đích thật là khá
dầy, nhưng là ở trước mặt người không quen thân lắm, nàng cũng không dám nói
một cách trắng trợn như vậy.
Vì thế, Tô Tiểu Tiểu khuôn mặt đỏ bừng.
Một đám nô bộc nhìn thấy, không khỏi che miệng cười
trộm.
Vị đầu bếp nữ kia còn nói thêm: “Ai, Vương phi, người
chớ thẹn thùng nha. Hai ngày nay Vương gia cùng Vương phi ở trong phòng làm cái
gì, mọi người chúng ta đều biết cả.”
Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, nhất thời cả kinh!
Ai nha nha.
Nàng như thế nào lại quên mất nha! ! ! !
Phòng ốc ở cổ đại này cách âm rất kém! ! !
Chỉ sợ hai ngày nay nàng cùng Thanh ở trong phòng
triền miên quên mình, những thanh âm tiêu hồn kia sớm đã bị tất cả mọi người
trong phủ đệ này nghe thấy hết!
Tô Tiểu Tiểu cảm giác chỉ muốn đào ngay một cái hang,
sau đó đem chính mình chôn xuống đó.
Thực xấu hổ…
Mà lúc này, một đôi tay quen thuộc mà ấm áp đặt lên eo
Tô Tiểu Tiểu.
Sau đó mạnh mẽ kéo nàng đến bên cạnh, Tô Tiểu Tiểu
quay đầu lại vừa nhìn, là Thanh.
Thanh cười thực ôn nhu, rồi nói: “Tiểu Tiểu, sớm.”
Tô Tiểu Tiểu cũng không khỏi cười híp mắt nói: “Sớm.”
Lúc này, Thượng Quan Thanh nhìn lướt qua một đám nô
bộc trước mặt.
“Sau này không được trêu chọc Vương phi nữa. Vương phi
da mặt mỏng, không chịu nổi trêu ghẹo. Hơn nữa, Vương phi của bổn vương chỉ có
thể để cho một mình bổn vương trêu ghẹo.”
Một đám nô bộc liếc mắt nhìn nhau, rồi sau đó cười hì
hì nói: “Phải phải phải, Vương gia nói rất đúng.”
Nói xong, liền lũ lượt rời đi.
Tô Tiểu Tiểu thấy tất cả mọi người đi rồi, nàng quay
đầu lại trừng mắt nhìn Thượng Quan Thanh một cái.
“Ai nói ta da mặt mỏng? !”
Thượng Quan Thanh cúi đầu hôn lên trán nàng, nói: “Mới
vừa rồi mặt của nàng hồng thành như vậy, còn không phải da mặt mỏng?”
Tô Tiểu Tiểu mạnh mẽ kéo đầu Thượng Quan Thanh xuống,
sau đó hung hăng hôn lên đôi môi của hắn.
Đến lúc buông ra, trên mặt nàng đều là ý cười.
Nàng nhíu mày nói: “Chàng xem, ta đây còn gọi là da
mặt mỏng sao?”
Thượng Quan Thanh ánh mắt nhất thời trở nên thâm thúy.
Tô Tiểu Tiểu thấy ánh mắt hắn như thế, lập tức rời
khỏi cái ôm của Thượng Quan Thanh, tránh xa hắn một thước.
“Không cần lại tiếp.”
Mỗi lần ánh mắt của Thanh như thế, nàng liền sẽ biết
ngay Thanh sau đó muốn kéo nàng vào phòng, rồi lăn đến trên giường, cuối cùng
là hung hăng triền miên một phen!
Được rồi.
Nàng quả thực rất muốn triền miên triền miên.
Nhưng là…
Hiện tại nàng cả người đau nhức… cũng đã xem như là
túng dục quá độ rồi…
Còn tiếp tục như vậy nữa, nàng sẽ phải chống gậy mất!
! !
“Ta mệt mỏi quá… Hiện giờ là sáng sớm, không thích hợp
làm mấy chuyện này.”
Thượng Quan Thanh hướng nàng vẫy tay, “Tiểu Tiểu, lại
đây.”
Tô Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái.
“Không.”
Thượng Quan Thanh nhướng mày.
“Lại đây.”
Tô Tiểu Tiểu tiếp tục cự tuyệt.
“Không muốn không muốn không cần…”
Lời này còn chưa nói xong, Thượng Quan Thanh đã sải
bước lại, cuối cùng Tô Tiểu Tiểu vẫn là ngồi tựa vào trong lòng Thượng Quan
Thanh.
Thượng Quan Thanh gắt gao ôm eo của nàng.
“Sau này không cho phép cự tuyệt ta.”
Tô Tiểu Tiểu sửng sốt.
Thượng Quan Thanh lại tiếp tục nói: “Sau này không cho
phép cách ta xa như vậy.”
Tô Tiểu Tiểu tiếp tục sững sờ.
Nha nha nha.
Như thế nào Thanh đột nhiên trở nên bá đạo như vậy
nha…
Chẳng lẽ động phòng xong, liền biến thành một người
khác? ? ?
Tô Tiểu Tiểu ở trong lòng Thượng Quan Thanh
ngẩng đầu lên.
Nàng ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn hắn.
“Thanh, vì cái gì ta cảm thấy hình như ngươi có thay
đổi?”
Thượng Quan Thanh nhíu mày: “Có sao?”
Tô Tiểu Tiểu có loại nói không rõ nói không rõ cảm
giác.
Ở trong nhận thức của nàng, Thanh luôn luôn là một
người ôn nhu, đối với nàng tuyệt đối sẽ không những lời nói mang tính mệnh lệnh
và bá đạo như vậy.
Nàng liều mạng gật đầu.
“Thanh, ngươi trước kia sẽ không nói những lời như vậy
đối với ta …”
Thượng Quan Thanh thản nhiên cười: “Lời này không tốt
sao?”
Tô Tiểu Tiểu nuốt một ngụm nước bọt.
Không biết là vì cái gì, nàng vừa rồi thế nhưng cảm
thấy được Thanh cười đến rất là tà mị … (vịt: ta nhìn thấy một
ác ma đen dễ thương với cái đuôi ngúng nguẩy nha)
Nàng lắc đầu, tiếp tục tập trung nhìn vào, Thanh như
trước cười đ