
uốn gặp vài lần đều phải được cung phi đồng ý, còn bây giờ… Bây giờ là sao đây ? Mẹ đẻ không được gặp con, dưỡng mẫu lại mỗi ngày có thể thấy được. Thật không công bằng, a nương. Minh Hạ Cung kia quá mức bá đạo, cho dù nhà mẹ đẻ có thế lực lớn như vậy thì có thể tác uy tác phúc sao? Kiểu này là trái với cung lệ, cũng chỉ có nàng ta mới làm được!“
-”Ngươi bình tĩnh một chút.“
- “Ta không cần bình tĩnh, con ta không có, làm sao bình tĩnh! Nương a, người cứu ta đi, cứu ngoại tôn đáng thương của người đi! Dư Dương nếu thật sự rơi vào tay Minh Hạ Cung, nó sẽ chết mất, nhất định sẽ chết mất !“
Lão phu nhân thấy nữ nhi của mình như thế, bất lực không có cách nào kiềm chế cảm xúc của nàng, đành phải ra lệnh cho nữ quan:
- “Các ngươi đi làm việc đi, đừng có ở chỗ này mà nhàn hạ. Ngươi cho một người canh giữ ở ngoài cửa, không cho gọi thì không được tiến vào.“
-”Vâng”. Nữ quan rất nhanh, chỉ huy tiểu nha hoàn sau khi sửa sang lại một mớ hỗn độn trong phòng đều lui xuống.
Thuận Trinh phu nhân – Trương lão thái thái để nữ nhi báo bối của mình khóc phát tiết một trận, hồi lâu sau mới nói:
-”Được rồi được rồi, ngươi hấp tấp năn nỉ ta tiến cung tới gặp ngươi, là muốn cho nương xem ngươi khóc sao? Ngươi khóc làm cửa cung đều phải khóa kín. Ngươi cho nương là thân phận gì, chẳng lẽ có thể qua đêm trong hoàng cung?“
Trương phi hối tiếc nức nở nói:
-”Ta có thân phận gì chứ? Bất quá chỉ là sườn phi, trên còn ba vị cung phi thích ức hiếp là ức hiếp, cho dù có ý định đem ta xử lý, bị oan cũng chỉ có thể câm nín !“
- “Ngươi nói cái gì? Không có chí khí gì cả! Hoàng Thượng đối với ngươi không phản đối, đều che chở. Sườn phi thì không còn có cơ hội sao? Khóc cái gì mà khóc? Trước mặt nương ngươi khóc cái gì? Muốn khóc thì tới trước mặt hoàng thượng mà khóc, ngươi là thanh mai trúc mã, không phải dễ dàng để nói sao? Lần sau Hoàng Thượng triệu ngươi thị tẩm, ngươi làm tốt một chú để cho Hoàng Thượng thay đổi chủ ý, nhớ rõ là phải cùng Hoàng Thượng nói về đề tài kia một chút xem ngươi có khả năng tấn vị hay không. Không phải còn có Tàng Đông Cung sao? Ngoài ngươi ra còn ai có tư cách chứ?“
-”Nương, người nghĩ thật đơn giản! Trong cung nhiều quy củ hơn từ khi Hoàng Thượng đăng cơ, hậu cung thì vắng vẻ, một tháng mới hứa gặp một lần không giống như trước làm nhàn vương hoặc làm Đông Cung thái tử nói gặp là thấy. Trước mắt nữ nhi vừa vội lại vừa sợ! Con sẽ chết dưới tay Minh Hạ Cung, người cũng biết năm đó Minh Ân Nhã và ta thủy hỏa bất dung, thù cũ khó có thể đếm hết cũng không biết Minh Hạ Cung sẽ đối phó như thế nào với con ta! Hơn nữa nghe nói tháng tám này tuyển tân phi, chẳng những gia thế hơn người ngay cả dung mạo đều là nhân gian tuyệt sắc. Nương a, nữ nhi sắp bốn mươi rồi, từ trước tới nay hậu cung có lệ phi tử qua tuổi bốn mươi sẽkhông được Hoàng Thượng triệu hạnh, còn muốn tấn vị cái gì! Nữ nhi cả đời này đã không trông cậy được nữa?! Ai bảo chúng ta không có thế lực chứ!“
- “Cái gì mà không có thế lực! Ngươi quên nửa năm trước ngươi cầu xin Hoàng Thượng cấp cho ca ca ngươi chức vụ, nay cũng đã có chí phú, đường đường là chủ khách viên ngoại lang! Quan nhi cũng không nhỏ, cũng đã là ngũ phẩm. Người khác là quan, chúng ta cũng có một thế lực không nhỏ đâu!” Trương lão phu nhân cho rằng thân gia cũng thực ngạo nhân, xuất môn bên ngoài ai mà không phải nịnh bợ lấy lòng.
Trương phi đương nhiên biết các huynh đệ đều giữ chức quan không quá trọng yếu, bởi đều là do nàng năn nỉ hoàng đế mà có.
-”Nương, nếu ngươi muốn Trương gia ta nhiều thế hệ vĩnh xương, trong lời nói phải hảo hảo bảo vệDư Dương, bất luận như thế nào chúng ta cũng không thể giao Dư dương cho Minh Hạ Cung!“
”Cho nên nương mới muốn ngươi đi thỉnh cầu Hoàng Thượng! Cũng đừng đợi cho triệu hạnh , ngươi trực tiếp đến Thượng Hoàng Cung cầu kiến Hoàng Thượng“
-”Nữ nhi muốn làm như vậy, nhưng trước khi được hoàng thượng tấn kiến phải được tam chính phi trấn ký, ta sợ sẽ bị ngăn cản.” Suy bụng ta ra bụng người, chính nàng còn làm khó dễ sườn phi, thậm chí
trên người đầy trang sức, mặc vật liệu may mặc đều quản thúc, dù sao ai
cũng đừng nghĩ có “Yêu mị hoặc chủ” là có cơ hội.
-”Ba nữ nhân kia dám ương ngạnh?!”. Trương lão phu nhân giận dữ hỏi.
“Đúng vậy, nương. Cho nên nữ nhi mới thỉnh ngài tiến cung. Ngươi là nhũ mẫu mà Hoàng Thượng kính trọng, đi cầu kiến Hoàng Thượng tự nhiên không có kẻ nào dám chậm trễ ngăn trở. Ngài tới trước mặt Hoàng Thượng nói khó làm cho Hoàng Thượng triệu kiến ta, ta đây không cần phải xem sắc mặt của tam cung .“
Trương lão phu nhân suy nghĩ một chút cảm thấy cũng có lý. Hoàng
Thượng luôn luôn lễ ngộ với nàng, tuy rằng chỉ nhân dịp tân niên mới có
thể bái kiến Hoàng Thượng một lần, nói vài câu khách khí, nhưng hoàng
thượng ban cho quà tặng cũng không thiếu.
Nếu tin tức Minh Hạ Cung kia được sủng ái là thật, nói vậy nếu cung
phi chủ động đề nghị hoàng đế, thì những việc không đáng lo sẽ bị gác
lại không để ý tới?
Cho nên, trước mắt cũng chỉ có bà mới có thể thử được .
-”Như vậy đi, đợi lát nữa nương đi nội vụ phủ đệ bài