Hôn Miên

Hôn Miên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324562

Bình chọn: 9.5.00/10/456 lượt.

anh, thậm chí anh cưới cô cũng vì cô gái kia.

Bắt đầu từ ngày đó, Nam Ngưng không ngừng cãi vã với Thẩm Diệc Đình, hôn nhân của bọn họ cũng tràn ngập nguy cơ, chưng minh giấc mơ của cô

Vậy mà hôm nay, đột ngột thế kia, cô lại mơ thấy Thẩm Diệc Đình, nằm mơ anh đầy máu xuất hiện trước mặt mình, tất cả đều là máu, nói xin lối với cô. Nam Ngưng cảm thấy giấc mơ chân thật như vậy, Thẩm Diệc Đình cũng biết trong lòng cô để ý cô gái giống cô, luôn cho rằng, nếu như Thẩm Diệc Đinh muốn nói chuyện với cô, chắc cũng là nói như vậy, xin lỗi.

thật xin lỗi, anh vừa bắt đầu đúng là vì một cô gái khác mới cưới cô.

Nam Ngưng chậm rãi kể lại quá khứ của mình, cũng với điểm quan trọng, sao mình mơ thế, cô hoài nghi, mơ vậy là có báo trước, là nói cho cô biết, bây giờ Thẩm Diệc Đình đang gặp nguy hiểm.

"Chị dâu, chỉ là mơ thôi, chị đừng tưởng thật." Thẩm Tâm Duy trực tiếp muôn phủ nhận, không hy vọng sẽ xảy ra giống như trong mơ của chị dâu, không hi vọng anh trai mình xảy ra chuyện.

"Nhưng.... hình ảnh chân thực như thế, chị sợ... chị thật sự rất sợ."

Thẩm Tâm Duy ôm lấy Nam Ngưng, "Chị dâu, chị đừng lo, anh trai nhất định sẽ bình an trở về, anh ấy không bỏ mặc chúng ta đâu, anh ấy là người đàn ông có trách nhiệm, nhất định sẽ trở lại bên cạnh chúng ta."

Nam Ngưng vừa rơi lệ, vừa gật đầu, "Chị luôn để ý sao anh ấy lấy chị, luôn quan tâm, vì thế mà oán giận anh ấy,... không ngờ để cho anh ấy gặp chuyện không may,anh ấy không cho chị cơ hội, anh ấy không thể bỏ chị được."

"Anh ấy nhất định sẽ trở về, nhất định không bỏ chị lại, cũng không bỏ em lại."

Hình như Thẩm Tâm Duy đã hiểu ra điều gì đó, ngày đó cô và Dương Hi Lạc ở Starbucks nhìn thấy người đàn ông uống cà phê cùng với Nam Ngưng chính là Trình Bân, năm đó Trình Bân ra nước ngoài học, hôm nay thành công rồi, tìm được chị dâu, có lẽ muốn nối duyên lại, chỉ là lúc này chị dâu không thể có quan hệ gì với Trình Bân nữa.

Năm đó chị dâu có thể vì Trình Bân mà từ bỏ đồ ăn vặt, đổi lấy câu chia tay từ anh, từ khi đó quyết định, bọn họ không thể nào. Mà bây giờ, người có thể khiến chị dâu rung động, chỉ có anh trai cô Thẩm Diệc Đình, một giấc mơ, có thể khiên chị ấy mất khống chế. Nam Ngưng vẫn rất lo lắng, nhưng không có cách nào, chỉ có thể cầu nguyện.

Thẩm Tâm Duy gọi điện cho cảnh sát lần nữa, nhưng vẫn không có chút tiến triển nào, bên cảnh sát vẫn không tìm được Thẩm Diệc Đình, một chút dấu vết cũng không có.

Thẩm Tâm Duy an ủi Nam Ngưng, cũng khiến Nam Ngưng dịu lại đi ăn trưa, lúc này mới đưa Nam Ngưng rời đi.

Thẩm Tâm Duy nhìn Nam Ngưng lên xe, vẫy tay với chị. cô thở dài, chị dâu cãi với anh trai, đều có giấc mơ báo trước. Mà quan hệ của cô và Giang Thiếu Thành trở thành như vậy, cô cũng không mơ thấy thế, nếu như cô có thể mơ như vậy, căn bản cũng chuẩn bị tâm tư trước, không đến nỗi vừa mới nghe tin, lập tức cảm thấy đất trời rung chuyển rồi. cô khi đó, chỉ nghĩ là mình nghe lầm, tất cả chỉ là ảo giác, cho dù đến bây giờ, cũng rất khó tưởng tượng mình vượt qua thế nào. Sinh mạng thật thần kì, cho rằng mình không thể gánh nổi, xảy ra buộc chính mình đi chịu, sau đó thật sự có thể gánh chịu được.

Buổi chiều cô không có lớp, vốn muốn đi về thẳng, nhưng đột nhiên thay đổi chủ ý, ngồi lên xe tới căn phòng nhỏ của cô và Giang Thiếu Thành. Vốn lâu không có ai ở, cũng không biết thành hình dạng gì. Nhiều quần áo của cô ở bên đó, đúng lúc có thể lấy chút quần áo thường ngày mặc.

cô tìm một lý do tốt cho mình, cô trở về lấy quần áo, không phải vì nhớ cái gì. Chỉ là khi cô tới cửa thì lại khinh bỉ chính mình, giả vờ làm cái gì, ngay cả mình cũng muốn lừa.

cô lấy chìa khóa ra mở cửa, đẩy cửa ra, sắc mặt của cô liền thay đổi. cô nhớ rõ lúc cô rời đi, bố cục phòng khách, nhưng chắc chăn chỗ này bị ai đó chạm qua, nhưng cô đã lâu không không quay về.... về phần Giang Thiếu Thành, cô tin chắc anh không có lý do để quay về, huống chi anh không hài lòng với cách trang trí nơi này, đã nói với cô nhiều lần, anh sẽ không trở về lấy đồ gì, anh muốn cái gì chẳng có, cho dù không có cũng bỏ tiền ra.

cô khân trương, sau đó đi vào phòng ngủ.

cô nhớ là lúc bản thân đi, đã khóa lại cửa phòng ngủ, nhưng bây giờ phòng ngủ lại có khe hở, hình như có người tới đây, hoặc là bây giờ người đó cũng ở trong này...

Ăn trộm sao? Vẫn có người xấu tới đây?

cô đi vòng vo, thận trọng tới bếp, cầm dao lên, lúc này mới từ từ đi vào phòng ngủ, đi tới cửa thì cô nhẹ nhàng thở dài một hơi, mới đẩy cửa ra, sau đó cô hét "A", dao trong tay cũng rơi xuống. Dao rơi xuống vang lên một tiếng thật lớn, cũng không khiến cô phục hồi tinh thần lại, cô không thở nổi, vừa rồi rất căng thẳng, giờ phút này đột nhiên được buông lỏng, thậm chí tí thì cô kích động mà ngã. Vừa rồi cô bị dọa, tóc gáy cũng dựng đứng, bây giờ mới biết lúc đó cô sợ cỡ nào, hết cảnh báo, cô lại muốn khóc. Về sau phát hiện ra, may mà dao không rơi xuống chân mình, nếu không mình nên tìm chỗ nào mà khóc thật.

Ánh sáng trong nhà rất ẩm đạm, không giống như ban ngày, rèm cửa sổ bao quanh, ngăn cách với không gian bên ngoài. Căn phò


Old school Easter eggs.