
xử lý, phải kéo Trần Tông Vinh xuống bùn, muốn bỏ qua sao, được
đấy.
Tính toán xong, Lương Huy cũng bình tĩnh lại, muốn giữ được mình, vậy thì phải bảo vệ cửa của anh trước.
************
Lương Huy nhanh gặp lại Giang Thiếu Thành.
Lần này Giang Thiếu Thành gặp Lương Huy tại phòng làm việc của anh, sắc
mặt của Lương Huy không khó coi lắm, chỉ là rất trầm, hình như trên mặt
cũng lộ ra, chuyện này không đơn giản…..
Diện tích phòng làm việc của Lương Huy không lớn, chỉ là khắp nơi đều lộ ra chút gì rất nghiêm túc cẩn thận, làm cho người ta không dám nhìn
lâu, mà Lương Huy ngồi ở trong đó, có phần vương giả. Giang Thiếu Thành
đứng dối diện, đối với tâm tình bây giờ của Lương Huy, căn bản cũng hiểu rõ mấy phần, bây giờ bên ngoài rất ầm ĩ, có người ẩn danh kiện công ty
Lương thị làm ăn phạm pháp, mà cảnh sát ở trong phát hiện ra. Những năm
gần đây, có không ít người vì công ty Lương thị mà mất tích hoặc bị
giết, những người kia có không ít là cảnh sát. Đối mặt với tình trạng
như vậy, ý chí bên cảnh sát sục sôi, thề phải điều tra ra chứng cớ phạm
tội của Lương Huy. Bây giờ công ty Lương thị sản xuất gì thì mỗi quy
trình đều có chuyên gia kiểm định, hơn nữa Thịnh Quang quốc tế cũng như
công ty Lương thị cũng bị dính líu trong đó…..
Rất nhiều báo chí chú ý tới chuyện này, dân cư mạng đang hả hê thảo luận chuyện này sẽ lấy cách gì để kết thúc, là nghiệp quan cất kết không
giải quyết được hay là đẩy người ra gánh tội thay….
Lương Huy lẳng lặng nhìn Giang Thiếu Thành, “Tôi có tin được cậu không?”
“Anh cứ nói đi.”
Bây giờ Lương Huy biết Giang Thiếu Thành đang nắm mạng của mình trong
tay, nhưng cái này không cần tính, bên cảnh sát cũng không tìm được
nguyên nhân Thẩm Diệc Đình chết, đã kết luận là tự sát. Hơn nữa dựa vào
lời của anh, cũng không thể khiến Giang Thiếu Thành bất lợi. Nhưng anh
và Giang Thiếu Thành hợp tác thì là sự thật, một khi mình hoặc Giang
Thiếu Thành bị bắt xuống nước, thì đối phương cũng không chiếm được, đã
như vậy thì tin cậu ta một lần.
Lương Huy cười cười, “Cuối tuần có hôn lễ của nhà họ Minh thành phố A, cậu đi chứ?”
Lương Huy hỏi nhảm, hôn lễ nhà họ Minh, giấu bí mật tới cuối cùng, gia
cảnh truyền thống, không công bố, dân không đấu với quan, tiệc cưới nhà
họ Minh này, bất kể hào phóng hay khiêm tốn cỡ nào, đều không phải
chuyện người bình thường có thể tìm hiểu. Tiêu đề đám cưới của minh tinh nào đấy không thể sánh được, phải biết nhà họ Minh có thể bất bại nhiều năm như vậy, đương nhiên có cái lý. Nhà họ Minh luôn bề bộn, có chút
quan hệ với nhà họ Giang, vì vậy bên nhà họ Giang cũng sẽ cử người tham
gia hôn lễ, mà thành phố Đông Giang, đương nhiên là Giang Thiếu Thành
tham dự, có mặt thì gặp nhân vật khắp nơi, những người đó cũng khiến
người xem líu lưỡi.
Giang Thiếu Thành gật đầu, “Vốn là bố mẹ tôi đi, nhưng mà họ vẫn đang đi du lịch, nên tôi đi thay.”
Lương Huy hé miệng cười, “Vậy mang giúp tôi một ít đồ qua, hẳn không có vấn đề gì chứ?”
Lương Huy cười, Giang Thiếu Thành cũng không biết anh muốn làm cái gì, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.
Giang Thiếu Thành không thích thế, Lương Huy cũng không giải thích.
Lương Huy vốn định nói tất cả cho Giang Thiếu Thành, nhưng nghĩ lại,
không muốn nói. Căn bản chính là lúc Giang Thiếu Thành rời đi, lại giao
đồ qua, nhưng vật này quá mức quan trọng. Vì vậy giao sớm cho Giang
Thiếu Thành, như vậy mới không khiến Giang Thiếu Thành hoài nghi.
*************
Sau khi Giang Thiếu Thành lấy được đồ, trở lại căn hộ nhỏ của anh, đưa
cho Thẩm Diệc Đình, hơn nữa nói rằng ngày hôm sau phải thu hồi lại. Là
một món đồ cổ, có thể đáng giá không tí tiền. Trước khi Lương Huy đưa
cho Giang Thiếu Thành thì đã tính toán xong rồi, cho dù Giang Thiếu
Thành mở ra nhìn, cũng chỉ cho rằng Lương Huy lấy vật này đi lấy lòng
Trần Tông Vinh mà thôi. Dù sao đồ cổ giá trị xa xỉ, cộng thêm Trần Tông
Vinh rất thích những đồ này, cái này đích thực là muốn lấy lòng.
Thẩm Diệc Đình nhìn món đồ cổ này rất lâu, “Có cái gì đặc biệt sao?”
Giang Thiếu Thành gật đầu một cái, không nói gì, Thẩm Diệc Đình cũng
không lãng phí thời gian, ngụy trang xong, rời đi luôn. Đây là kết quả
của hai căn hộ nối liền, Thẩm Diệc Đình đợi ở chỗ này, từ căn hộ tầng
khác tiến vào hoặc rời đi, không để cho người cảm thấy cái gì bất
thường.
Thẩm Diệc Đình cầm đồ, tới căn cứ tổ nghiên cứu, nơi này có rất nhiều
nhân tài kiệt xuất ở mọi lĩnh vực trong cả nước, chính vì vụ này, để
ngăn ngừa phát sinh biến cố trên đường cần xử lý.
Thẩm Diệc Đình giao món đồ cổ này, có người nhìn mấy giây liền phát hiện đây là đồ giả, dù nhìn ngoài không có gì khác biệt, hơn nữa trong món
này còn có đồ vật khác, nhưng cần giải mã, nếu không chỉ có thể đánh vỡ, nếu làm thế thì có thể làm hỏng hệ thống, đồ vật bên trong cũng tự động tiêu hủy, cho dù lấy được cũng không có bất kì ý nghĩa gì.
Lúc này Thẩm Diệc Đình mới hiểu Giang Thiếu Thành không thèm nhìn tới món này mà trực tiếp đưa đồ này đến cho anh.
“Lương Huy cũng thật là xảo quyệt.” Có người không nhịn được cảm thán.
“Nếu không