Insane
Hôn Nhân Giấy

Hôn Nhân Giấy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323781

Bình chọn: 9.5.00/10/378 lượt.

thì có dập cũng không tắt được!”

Cố Tiểu Ảnh đứng trướcgương, vừa thử một chiếc váy hai dây mới mua vừa cười khì khì: “Làm sao lại phảidập, phòng cũ của người ta có

phải dễ bị bắt lửa đâu.”

Hứa Tân kéo ngăn tủ,lục lọi một hồi mới cầm lên một bao giấy thiếc ném qua, rơi đúng lên giường CốTiểu Ảnh.

Cố Tiểu Ảnh tò mò đưatay nhặt: “Cái gì đây?”

“Người ta phát trênđường đấy, mỗi người một túi. Mình dùng

không nổi, tặng cậu đấy”, Hứa Tân đắc ýngâm nga: “Hãy trân cuộc sống,

tránh xa khỏi AIDS!”

Cũng đúng lúc đó, CốTiểu Ảnh mới nhìn kỹ thứ cầm trên tay, cô ngẩn ra

một giây, rồi mặt đỏ bừng nhưcà chua chín, nghiến răng nghiến lợi: “Hứa

Tân!”

Hứa Tân vừa chạy

rakhỏi phòng vừa cười to: “Mình chỉ muốn tốt cho cậu, kế hoạch hóa gia

đình,trách nhiệm thuộc về tất cả mọi người mà!”

Phía sau lưng cô, CốTiểu Ảnh cầm một chiếc gối to, đuổi theo sát sạt!

Khi ra ngoài ăn vàobuổi tối, Cố Tiểu Ảnh nghĩ lại chuyện này, không nhịn nổi cười.

Quản Đồng thanh toántiền xong quay lại, nhìn thấy cô cười, tò mò hỏi: “Cười gì thế?”

Cố Tiểu Ảnh lắc đầu,rồi đột nhiên lại ngẩng đầu cười khì khì hỏi: “Em có thể đến chỗ anh tham quanmột chút không?”

Quản Đồng sững người,mãi không định thần lại được.

Cố Tiểu Ảnh thấy vẻ sữngsờ của anh, trong lòng thầm nghĩ:

đúng là chẳng ra làm sao, mình thẳng thừngquá, sao lại dọa cho cậu bé

thật thà sợ đến thế chứ?

Đến lúc này Quản Đồngmới phản ứng kịp, cười cười đáp: “Tất nhiên là được rồi”. Khi đó, Quản Đồng vẫnchưa biết Cố Tiểu Ảnh chỉ là tò mò bất chợt, muốn đến kiểm tra một chút xem mứcđộ sạch sẽ nơi anh ở đến đâu, và Cố

Tiểu Ảnh cũng không nghĩ đến, có những chuyểnbiến, thực ra chỉ cần một

cơ hội. Hay nói cách khác, giây phút căn nhà cũ bị ngọnlửa thiêu rụi,

đã không còn xa nữa.

Vậy là, ăn uống xong,hai người tay trong tay về nhà Quản Đồng.

Kết quả là, cũngchính tối hôm đó, Cố Tiểu Ảnh tự nhiên có ba điều “không ngờ”.

“Điều không ngờ”hứ nhấtlà: không ngờ nơi ở của một người đàn ông độc thân lại sạch sẽ đến thế!

Lúc mới bước vàophòng khách nhà Quản Đồng, Cố Tiểu Ảnh rùng

mình. Căn phòng cũ đoán chừng đượcxây vào cuối những năm 70 của thế kỷ

XX được anh chàng này dọn dẹp sạch bong,bàn ghế gọn gàng, đồ đạc ngăn

nắp, đến ga trải giường cũng không có nếp nhăn!

Suy nghĩ đầu tiên củaCố Tiểu Ảnh là: Đây có đúng là một người đàn ông không nhỉ?

Cô giả vờ nhìn bốnphía, trong lòng tính toán rất gian: nếu

kết hôn với người đàn ông này, mình sẽkhông còn bị mẹ la mắng nữa nhỉ?

Chà chà, có khi mẹ còn ngạc nhiên đến phátkhóc lên nữa ấy chứ, rồi sẽ ấp úng hỏi mình: “Con chăm chỉ thế này từ bao giờ vậy,lại còn biết thu dọn nhà nữa”…

Tốt lắm- Cố Tiểu Ảnhthầm nghĩ và gật đầu, “điều không ngờ” đầu tiên mang đến nhiều lợi ích quá.

“Điều không ngờ” thứhai: không ngờ Quản Đồng lại có một kho tàng sách đồ sộ đến như vậy!

Khi vừa bước vàophòng khách kiêm phòng đọc của Quản Đồng, Cố

Tiểu Ảnh rùng mình lần thứ hai.Trên giá sách đơn giản chiếm trọn một bức tường là gần một vạn cuốn sách đượcphân loại cụ thể, từ Nietzsche

Russell Vương Quốc Vĩ đến Tư bản luận của Marxvà Engels. Phía sau có cả

một hàng sách loại các lãnh đạo buộc phải đọc?!

Đã thế, điều đángngưõng mộ nhất nhất nhất là: bên trong còn

rất nhiều sách, đều là sách quý hiếm,mà Cố Tiểu Ảnh muốn mua từ lâu,

nhưng không thể mua được.

Dưới ánh đèn sángchói ban đêm, Cố Tiểu Ảnh mắt sáng rực nhìn không chớp cái giá sách, thiếu nướclao vào ôm hết vào lòng. Ánh mắt như hổ đói vồ

mồi đến suýt làm Quản Đồng hoảngsợ.

Mãi một lúc, anh mớithấy Cố Tiểu Ảnh quay đầu lại, nhìn anh

với khuôn mặt đỏ bừng, hỏi: “Nếu em kếthôn với anh, thì toàn bộ số sách

này sẽ thuộc về em đúng không?”

Tư duy của Quản Đồngkhông nhanh bằng Cố Tiểu Ảnh, ngay lập tức bị hai chữ “kết hôn” làm cho tê liệtmột nửa bên não.

Một lúc lâu sau, anhmới buồn bã đáp: “Anh không bán thân!”

Cố Tiểu Ảnh lại phấnkhích nhìn anh, nói như đinh đóng cột: “Em mua!”

Trong lúc Quản Đồng mắtchữ A mồm chữ O không nói được lời nào…

Tốt quá rồi- Cố Tiểu Ảnhnhìn dáng vẻ kinh ngạc của Quản Đồng, lại một lần nữa gật đầu hài lòng.

“Điều không ngờ” thứhai cũng lại mang đến một đống lợi ích.

“Điều không ngờ” thứba: không ngờ Quản Đồng cũng từng là một anh chàng mọt sách ngô nghê.

Ha ha ha ha ha ha…khiCố Tiểu Ảnh bước vào phòng ngủ của Quản

Đồng, nhìn thấy tấm ảnh trong cuốn sổlưu niệm đặt trên tủ đầu giưòng, cô không nén nổi cười phá lên!

Trong bức ảnh lưu niệmcác sinh viên tốt nghiệp lớp ngữ văn

khoa Trung văn của đại học tỉnh, bức ảnh củaQuản Đồng… quả thật là… một

anh chàng học nghệ thuật của thập niên 80.

Cố Tiểu Ảnh hoàn toànkhông còn để ý gì đến cách hành xử của

mình nữa, cô ngồi xổm trên nền nhà ôm lấycuốn sổ lưu niệm, lật đến trang của Quản Đồng, tay chỉ vào tấm ảnh, cười ngặtnghẽo!

Cô vừa lật cuốn albumvừa nhìn Quản Đồng mặc áo sơmi kẻ carô,

cài đến tận cúc trên cùng, tay cầm cuốn“Sống ở nơi đất lạ”, đứng dựa vào gốc cây cổ thụ làm ra vẻ đang chăm chú đọcsách mà cười chảy cả nước

mắt, cười rũ cười rượi, ngồi bệt xuống đất, tay gạtnước mắt và ho sặc

sụa.

Quản Đồng