
hịu đựng nỗi đau
mất vợ. Đột nhiên Đinh Tuấn Kiệt ngẩng đầu lên, hỏi một câu không ai
ngờ:" Các anh cứ hỏi như vậy không thấy tàn nhẫn sao? Cô ấy là vợ tôi.
Các anh có còn nhân tính nữa không?" Đinh Tuấn Kiệt nói và để ý thấy
người thư ký ngồi ngoài cùng bên trái đang cười khẩy, anh ta nhếch mép
vừa như tỏ vẻ khinh bỉ vừa như muốn nói: " Nhân tính ư? tại sao chúng
tôi phải nói chuyện nhân tính với một kẻ sát nhân?"Lúc đó Đinh Tuấn Kiệt chỉ muốn cho anh ta một trận." Xin hỏi tại sao anh lại có thể lấy một
người phụ nữ lớn hơn anh tận 16 tuổi?"," Xin hỏi tình cảm giữa anh và Lý Gia Nam vợ anh có tốt không?"," trước khi xảy ra chuyện anh và vợ anh
có xảy ra mâu thuẫn hay va chạm gì không?" Viên cảnh sát hói đầu ngồi ở
giữa sau khi bắt đầu bằng một loạt các câu hỏi không liên quan, cuối
cùng cũng hỏi vào trọng tâm vấn đề.Tuy lúc này tâm trạng của Đinh Tuấn
Kiệt vô cùng bất an, nhưng anh cũng hiểu là họ đang hướng sự nghi ngờ
vào anh.Họ nghi ngờ mình đã giết vợ. Đinh Tuấn Kiệt như muốn cười thật
to, họ - những người bảo vệ nhân dân, lại có ý nghi ngờ mình giết chết
người thân duy nhất - một người mà anh quý như sinh mạng của mình." Các
anh nghi ngờ tôi ư?" Đinh Tuấn Kiệt cười khẩy chỉ vào anh ta mà nói: "
Anh điên à, có bị thần kinh không? Lý Gia Nam là vợ tôi, là ân nhân của
đời tôi! Người như vậy anh có thể giết không? Anh có thể giết người phụ
nữ anh yêu nhất trên đời này không? Lớn hơn tôi 16 tuổi thì sao? Thì
không thể kết hôn ư? Chính là vì có những kẻ tiểu nhân như các anh, Gia
Nam mới không tin tưởng tôi như vậy! Đầu óc tôi lúc này vô cùng rối
loạn, đề nghị các anh điều tra người khác, đừng phí thời gian, đợi tôi
biết đứa nào đã hại chết Gia Nam..." Lúc này trong mắt Đinh Tuấn Kiệt lộ vẻ điên dại " Tôi nhất định không tha cho nó"" Đinh Tuấn Kiệt, tôi nói
cho anh biết, chúng tôi đã có nhân chứng đầy đủ, có thể vợ chồng anh bất hòa, mà mấy ngày trước khi xảy ra án, vợ anh khóc kể với người ta, nói
anh có nhân tình! Hơn nữa nhà anh thường xuyên cãi nhau, đây là chuyện
mà người dân trong khu chung cư đều biết. Chúng tôi còn có người làm
chứng, tận mắt nhìn thấy chiều nay anh còn cùng với người phụ nữ khác
tình tứ đi với nhau! Xâu chuỗi những điều này lại hợp thành động cơ và
là bằng chứng khiến anh giết vợ! Tôi nghĩ giờ đây anh đã hiểu." Viên
cảnh sát lạnh lùng nói.Khi nghe viên cảnh sát nói " cùng với người phụ
nữ khác tình tứ đi với nhau" Đinh Tuấn Kiệt như ngừng suy nghĩ. Đúng
vậy, trong lúc mình cùng Tiểu Nê âu yếm bên nhau, em là con cừu non, còn anh là người chăn cừu, thì vợ anh đã chết, lúc ấy cô có đau không? Lúc
ấy cô đang nghĩ gì? Lúc ấy trong lòng cô ấy có kêu cứu với anh
không?"Tâm trạng này đã khiến Đinh Tuấn Kiệt - một nam tử hán phải rơi
lệGia Nam, anh xin lỗi em.Cảnh sát thấy Đinh Tuấn Kiệt thần sắc thay
đổi, họ đưa mắt nhìn nhau như thắc mắc tại sao đối phương lại ngồi thừ
ra không nói câu nào vậy." Đinh Tuấn Kiệt, ngày xảy ra án mạng anh ở
đâu? Cùng với ai?"" Đinh Tuấn Kiệt, có phải anh đã cùng với người phụ nữ kia lên kế hoạch giết vợ không?"Cả đời Đinh Tuấn Kiệt chưa bao giờ gặp
phải sự việc nghiêm trọng như vậy, cũng chưa có ai trong một khoảnh khắc ngắn lại gọi tên mình nhiều lần như vậy, họ gọi mình bằng tên - Đinh
Tuấn Kiệt...Ngày trước Lý Gia Nam chỉ gọi mình là Tiểu Kiệt, cô ấy vừa
cười vừa gọi rất thân mật tình cảm giống như mẹ con vậy. Mà mình cũng
gọi cô ấy là chị Gia Nam...Đó là chuyên trước đây đã lâu rồi, lúc đó họ
rất hạnh phúc, chị rất dịu dàng đáng yêu. Nhưng sau này khi đã lấy nhau, anh lại gọi cô ấy bằng tên - Gia Nam.. thế mà giờ đây họ lại đang bức
vấn mình tại sao giết chết cô ấy, họ uy hiếp mình rồi lại ngon ngọt dụ
dỗ nếu thành khẩn sẽ được hưởng khoan hồng..." Các anh...các anh bắt tôi đi! Là lỗi của tôi! Gia Nam anh xin lỗi em! Chị, em xin lỗi chị! Các
anh bắt tôi đi! Hãy để tôi đi cùng chị! Tôi là loài cầm thú đáng
chết!!!"Đinh Tuấn Kiệt gục xuống, gào khóc ầm ĩ. Đinh Tuấn Kiệt ngồi bất động trong nhà, một tháng trước đây dưới bàn tay dọn dẹp của Gia Nam rất sạch sẽ. Vậy mà lúc này bụi bản khắp nơi, ánh
nắng khó khăn lắm mới le lói lọt vào phòng khách qua lỗ thủng trên rèm
cửa.Đinh Tuấn Kiệt ngồi lì trong căn phòng ám bụi, anh cảm thấy mình
cũng giống như một hạt bụi nhỏ nhoi, bẩn thỉu. Anh có cảm giác mình
không còn tồn tại nữa, không còn chút ý thức nào nữa.Bây giờ, anh mới
nhận ra trước đây anh hoàn toàn dựa dẫm vào Gia Nam. Cô ấy là động lực
mạnh mẽ đã kích thích anh có được bước tiến như ngày nay. Vậy mà giờ đây Gia Nam đã chết, cũng đồng nghĩa với nữ chủ nhân của căn nhà này không
còn nữa, cũng có nghĩa người anh yêu nhất trên đời sẽ không bao giờ trở
lại nữa.Anh nhớ lại cách đây không lâu hãy còn nghe thấy tiếng cô cười
nói, còn cùng cô nấu cơm, rồi còn rất mãn nguyện cùng cô xem Hồng Lâu
Mộng nữa chứ.Thế mà giờ đây căn phòng trống trải, ngoài cái mùi ngai
ngái khó chịu ra chỉ còn lại mình anh đang nhảy múa cùng bụi bẩn mà
thôi.Ngày hôm qua, anh còn bị Sở cảnh sát nghi ngờ là nghi can chính
trong