
.
Hắn cũng không có biện pháp để ôn nhu, lần cuối ôm nàng vào lòng, đã là ba tháng trước.
Bị chia cách, hàng đêm đều bị dục vọng muốn nàng tra tấn, chỉ có giờ
phút này, chôn thật sâu lửa nóng trong cơ thể nàng, cái loại tra tấn vô
cùng lo lắng khát vọng này mới được giải tỏa.
Hai bàn tay của hắn đi xuống, ôm cái mông nhỏ nhắn của nàng, tăng thêm cường độ tiếp xúc.
Vi Mẫn cắn chặt đôi môi đỏ mọng, mắt to mờ mịt nhộn nhạo xuân tình,
kiều mỵ đảo quanh có thể làm cho nam nhân kiên cường nhất cam tâm tình
nguyện đầu hàng.
Hắn mỉm cười hôn nàng, thẳng lưng hướng lên trên, vội vàng mà mạnh mẽ liên tiếp xâm nhập, đem hai người tới gần đỉnh núi.
Sau đó, khoái cảm tựa như hòa tan, tràn ngập tản ra, làm cho hắn toàn thân tê dại …
“A……” Tiếng ngâm của nàng vừa thống khổ lại vừa thoải mái, toàn bộ bị hắn nuốt vào miệng.
Thở gấp, nàng như là búp bê vải xụi lơ ở trong lòng hắn, ghé vào ngực hắn lúc này ẩm ướt mồ hôi, Vi Mẫn còn không tự chủ run run, dư vị cao
trào choáng váng,bồng bềnh ,người nàng mềm nhũn,chìm nổi.
Lam Thư Đình yêu thương hôn lên trán nàng, trên mặt là thương tiếc cùng thỏa mãn.
Qua hai năm.
Từ khi ở đổ thành về,hắn thấy mình như bị hạ độc dược.
Vi Mẫn như là ngọt mê huyễn dược, chạm vào liền nghiện, không thể bỏ hẳn.
“A……” Chôn ở trong ngực hắn dày rộng, Vi Mẫn tiếng cười rầu rĩ bay ra.
Thấy vậy hắn cũng cong lên khóe miệng, Lam Thư Đình thấp giọng hỏi: “Cười cái gì?”
“Chúng ta…… Giống như thực đói khát, mỗi lần đều như vậy, vừa thấy
mặt liền…… Liền……” Liền nhịn không được muốn hôn hôn dây dưa, quần áo
luôn trong thời gian ngắn nhất liền thoát ly khỏi người.
“Không có biện pháp,anh nhịn không được.” Lam Thư Đình rõ ràng thừa nhận.
Hôm nay là lễ tốt nghiệp của nàng, Lam Thư Đình đi chuyến bay từ
Newyork đến, bất quá, nàng không cho phép hắn tham gia, cũng không đồng ý hắn tới nhà nàng.
Trăm việc bên trong cũng muốn sắp xếp khởi công làm, Lam Thư Đình đến đây một chuyến, còn phải ở một nhà trọ nhỏ làm quản gia không công cho
nàng vài giơ đồng hồ, giúp nàng sửa sang lại lễ vật cùng hoa tươi chồng
chất như núi, chờ nàng cùng người nhà liên hoan chúc mừng xong, mới đến
phiên hắn.
Cùng lắm là hơn 10 giờ.
Như vậy cũng không sao, Lam Thư Đình tuy rằng không hờn giận, có thể
chịu được, hắn chân chính phát hỏa, là thời điểm nhìn thấy Arron đưa
nàng trở về.
Arron chết tiệt, còn dám thân nàng! Cái gì mà lễ nghi chó má thân sĩ, hắn căn bản không tin! Xem ánh mắt Arron nhìn chằm chằm Vi Mẫn, trắng
trợn chính là cái nhìn đầy dục vọng của giống đực, rành mạch, không thể
nghi ngờ!
Ở mức độ nào đó mà nói, Lam Thư Đình có thể đồng tình với Arron, dù
sao chỉ cần là nam nhân, cũng không khả năng chống đỡ được mị lực của Vi Mẫn.
Vi Mẫn ngũ quan vốn mĩ mạo cuồng dã, diễm mị, mà trong đoạn thời gian “Dạy dỗ” của hắn, nàng trổ mã càng thêm diễm lệ gợi cảm, như hoa hồng
nở rộ, tản mát ra hơi thở ngọt ngào mê người, đủ để mê hoặc toàn bộ nam
nhân.
Tựa như Lam Thư Đình, đó là ví dụ tốt nhất.
Hắn vuốt ve đường cong duyên dáng trên tấm lưng trần của tình nhân,
sau triền miên hưởng thụ khoái cảm thân mật dựa sát vào nhau.
“Vì sao lại để Arron đưa em trở về?” sau một lúc lâu, hai người tim
đập cuồng dã đều chậm rãi khôi phục bình thường , Lam Thư Đình mới từ từ mở miệng chất vấn. “Em buổi tối không phải cùng người nhà liên hoan
sao?”
Phá hư không khí. Vi Mẫn nhíu mày.
“Anh sẽ không biết hắn có bao nhiêu chán ghét!” Nói chưa dứt lời,Vi
Mẫn liền hỏa đại. “Hắn cư nhiên chạy tới trường học, lại cùng em đến nhà ăn, đuổi không đi, mắng cũng không sợ, cuối cùng còn cứng rắn muốn lái
xe đưa em trở về! Em lần sau nhất định phải cùng Vi Tiệp tính toán sổ
sách, hắn đem xe chạy đi rồi, nói muốn đưa ba mẹ em trở về, cứ như vậy
đem em quăng cho Arron, thật là một tên không nghĩa khí!”
“Vì sao không gọi điện thoại cho anh,anh có thể đi đón em?” Lam Thư Đình thản nhiên nói.
“Đúng vậy, nhưng là……” Vi Mẫn muốn tự do,xoay người,giãy dụa, lại bị
hai cánh tay mạnh mẽ ôm chặt, căn bản đào thoát không được. “Bởi vì ba
mẹ em đều ở đấy……Arron lại da mặt dày như vậy…… Dù sao, cũng chỉ là cùng nhau ăn một bữa cơm mà thôi.”
“Cùng nhau ăn một bữa cơm mà thôi?” Lam Thư Đình trong giọng nói bắt
đầu hạ nhiệt độ, không, phải nói, bắt đầu có điểm làm người khác rét
run. Hắn cúi đầu.
“A! “Vi Mẫn kinh hô, “Sao anh lại cắn em?”
Bờ vai mượt mà bong loáng của nàng bị hắn cắn một ngụm, lực đạo không nhẹ không nặng, da thịt tuyết nộn lưu lại dấu răng nhợt nhạt, dường như là ấn ký.
“Em hãy nghe cho kỹ” Hắn giữ khuôn mặt của nàng, chăm chú nhìn cặp
mắt to hữu thần, một chữ một chữ nói: “Không cần lại làm cho hắn lấy
thân phận bạn trai xuất hiện.”
“Em không có! Hắn biết rõ em và hắn đã sớm chia tay, là hắn gần đây
không biết như thế nào, đột nhiên lại bắt đầu mặt dày mày dạn……”
“Không quan hệ, anh đi nói chuyện với hắn.” Hắn nói bình tĩnh được
như vậy, nhưng là ngữ khí làm cho người ta đột nhiên rùng mình, toàn
thân rét run.
“Không cần!” Nàng vội vàng gắt gao ôm lấy hắn, “Anh không thể đi!”
Hắn liền ám muội