pacman, rainbows, and roller s
Hợp Pháp Tình Nhân

Hợp Pháp Tình Nhân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322582

Bình chọn: 10.00/10/258 lượt.

đầu vào trong lòng.

Hắn thân mình cương cứng, không muốn bị sắc đẹp mê hoặc, đả bại, hắn nhẹ nhàng đẩy thân hình kiều nhuyễn của nàng ra.

Hắn biết, nếu hắn hiện tại ôm nàng, như vậy hết thảy vấn đề cũng

không được giải đáp, bọn họ lại sẽ bị dục vọng bao phủ, đánh mất năng

lực tự chủ.

Chính là bởi vì không nghĩ chỉ ôm lúc này, vì về sau còn có thể tiếp

tục nhìn đến nàng, ôm nàng, hắn hiện tại không thể phóng túng chính

mình……

Ngay tại giờ khắc này, như trong đêm lóe sáng ngọn đèn, hắn đột nhiên lĩnh ngộ .

Nàng không phải không muốn, mà là giống hắn, rất muốn!

Bọn họ mỗi người một phương diện, tự hỏi hình thức là giống nhau.

“Anh đã biết.” Hắn bay thân qua, dùng khuỷu tay khởi động chính mình, nhìn xuống, “Em sợ hứa hẹn, sợ quan hệ thật sự quá mức, đúng hay

không?”

“Anh đang nói cái gì?” Vi Mẫn kinh ngạc nhìn người buồn cả đêm, đột nhiên bắt đầu nói chuyện với nàng.

“Em bởi vì ở trước đây tình cảm bị thương, bị phản bội, cho nên em

hiện tại kiên quyết không cần gì hứa hẹn, bởi vì không nghĩ lại giống

trước đây, đúng hay không?”

Mặt đột nhiên huyết sắc biến mất, vẻ mặt yêu mị gợi cảm thu sạch sẽ, chỉ còn lại có trắng trợn kinh hoàng.

Hắn làm sao có thể…… Làm sao có thể như vậy!

Bí mật sâu nhất bị người khác đoán trúng, Vi Mẫn môi run nhè nhẹ, nói cái gì đều nói không được, không có biện pháp giải thích, càng không

thể phản bác.

“Hắn thật sự tổn thương em như vậy sao? Anh nghĩ em không cần như

vậy.” Bàn tay ấm áp to xoa khuôn mặt non mềm của nàng, Lam Thư Đình

tiếng nói trầm thấp mà mềm mại một điểm cũng không giống cái nam nhân

lúc trước lạnh lung cứng rắn,tiêu điều.

Là nha, mọi người đều nghĩ nàng hẳn là thiên chi kiêu nữ suất khí

tiêu sái nhất, điều kiện lại tốt như vậy, đối với Arron, nàng tùy tay

đá,không cần tốn nhiều tâm tư như vậy.

Nhưng thương tâm của nàng, là hàng thật giá thật.

“Em xinh đẹp như vậy, tuổi trẻ như vậy, làm gì vì một cái nam nhân

không được tốt lắm mà khổ sở?” Lam Thư Đình quả thực có điểm không thể

tin.

Vi Mẫn quay đầu đi, hàm răng trắng khẽ cắn môi dưới, không có trả lời.

“Huống chi em hiện tại có anh,nếu em và hắn đã như vậy,tại sao không

theo anh?” Lại nói tiếp, Lam Thư Đình còn muốn cảm tạ Arron, hắn cúi đầu khẽ hôn khóe môi nàng quật cường.

“Hiện tại có anh, cho nên đâu?” Nàng vẫn là không chịu nhìn hắn, cũng không có đáp lại hắn hôn. “Ai biết chúng ta sẽ ở cùng nhau bao lâu? Ai

biết có phải hay không em là thật sự, còn anh lại thấy chán ngấy, cũng

muốn theo đuổi cảm giác mới mẻ?”

Lam Thư Đình giật mình . Giọng nói của nàng thật sự cô đơn, cùng nàng bề ngoài, tuyệt không hợp

“Em không tin anh?” Hắn thấp giọng hỏi.

Vi Mẫn rốt cục quay đầu, con mắt nhìn hắn.

“Anh có điểm gì…… So với Arron càng đáng giá tin tưởng?”

Luận dáng người diện mạo, luận bằng cấp gia thế, luận cá tính…… Mặc

kệ luận cái gì, quả thật, Lam Thư Đình đều so với Arron hơn hẳn, nói

cách khác, càng nguy hiểm.

Lam Thư Đình nhìn chăm chú vào nàng. Hai người vẫn duy trì ,có thể

cảm nhận được đối phương hô hấp, nhiệt độ cơ thể khoảng cách bên người,

lại chính là nhìn chằm chằm đối phương, nói cái gì đều không có nói.

Rốt cục, Lam Thư Đình đánh vỡ trầm mặc lạnh lẽo.

“Anh đã biết.” Hắn vẫn là kia thản nhiên, ngữ điệu không sao cả. Mà

khi hắn xoay người rời đi, xuống giường, Vi Mẫn cơ hồ rùng mình một cái.

Đã không có độ ấm của hắn, nàng cảm thấy thật lạnh lẽo.

Nàng không có xem nhẹ khuôn mặt bình tĩnh tuấn tú của hắn, biểu tình bị thương kia chợt lóe rồi biến mất.

Nhưng là,thương tâm chính mình còn không thể hàn gắn, nàng có năng lực nào đâu?

Đêm hôm đó, bọn họ tuy rằng ngủ ở cùng một mái nhà, lại đều tự cô độc mà lạnh lùng đi vào giấc mộng.

Thiếu ấm áp của hắn, đêm thật dài, thật lạnh nha.

Một tháng sau ở Newyork

Giường lớn ấm áp thoải mái, lông chim bị nhẹ nhàng vờn quanh, làm cho người ta có cảm giác giống như nằm trên đám mây.

Nằm ở trong ngực cứng rắn rộng lớn, yên lặng nghe tiếng tim đập trầm

ổn, Vi Mẫn cảm thấy mỗi bộ phận chính mình bị buộc chặt vài tháng trước

đây, rốt cục thả lỏng.

Ngoài cửa sổ,bầu trời là một mảng mây xám xịt, sắc trời âm u, căn cứ vào dự báo thời tiết, hôm nay hẳn là có tuyết.

Đôi tay nhỏ nhắn trắng đẹp đặt ở khuôn ngực màu đồng ôm lấy cần cổ

của nam nhân, hình thành đối lập mãnh liệt. Nàng nhìn tay mình đang dán

tại ngực hắn, thật lâu đều không có nói chuyện.

Bàn tay to của nam nhân thỏa mãn dao động trên tấm lưng trần bóng loáng của nàng, hưởng thụ cảm xúc thoải mái.

“Suy nghĩ cái gì?” Tiếng nói miễn cưỡng, cúi đầu, vô cùng thân thiết mà tư mật.

“Lễ Noel, anh không cần ở cùng người nhà sao?”

“Không cần.” Lam Thư Đình ngắn gọn trả lời, hôn hôn đầu nàng. “Huống chi, em tới, anh đương nhiên sẽ tiếp đón em.”

“Anh còn nói! Còn không phải…… Còn không phải anh cứng rắn muốn em đến……”

Nghĩ đến một tháng trước, nàng vừa bị đấm vừa bị xoa, tình cảnh ấy bị bức bách phải làm theo ý đồ của hắn, Vi Mẫn nhịn không được lại mặt đỏ.

Ác liệt nam nhân……

Lam Thư Đình lang lảnh nở nụ cười, khuôn mặt tuấn tú tràn đầy ngọt

ngào, Vi Mẫn