Huyết Vũ Vi Phong

Huyết Vũ Vi Phong

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325252

Bình chọn: 10.00/10/525 lượt.

?” Vẻ mặt Đường Vũ Tân cũng sùng bái y hệt.

“…”

Chẳng

những Ok Boh Wan trong phòng thẩm vấn thiếu điều co giật, Hwang Soon Bum ngồi bên ngoài phòng cách một lớp kính nghe nội dung Đường Vũ Tân tra

hỏi cũng muốn khóc… hai kẻ tâm thần này, rốt cuộc đang nói cái gì thế…

“Thẩm

vấn thế nào rồi?” Min Tae Yun kiểm tra hiện trường xong quay về, đến

phòng thẩm vấn xem thử tình hình hỏi cung Ok Boh Wan, kết quả lại thấy

Hwang Soon Bum sắp khóc đến nơi ngồi ngoài cửa.

“Anh, sao thế?” Min Tae Yun nhìn tình huống bên trong, không hiểu gì cả.

“Tae Yun à…” cảnh sát Hwang đứng dậy, chiếu lại tình cảnh Đường Vũ Tân lấy khẩu cung Ok Boh Wan ban nãy.

“…” Xem xong, Min Tae Yun thấy rối mù, cái gì mà họ Choi với chả họ Wo! Nói gì mà lung tung vậy!

“Tae Yun à, rốt cuộc công tố Đường gặp kích thích gì ở hiện trường vậy?” Hwang Soon Bum dùng ánh mắt chất vấn nhìn Min Tae Yun.

Chịu

kích thích gì hả… Min Tae Yun trợn trắng mắt, là anh chịu kích thích mới phải! Đến giờ Min Tae Yun còn thấy hai cái răng nanh của mình lành

lạnh…

Thấy vẻ

mặt Min Tae Yun âm u, Hwang Soon Bum càng không thể hiểu, có điều anh

nhận ra Min Tae Yun không muốn trả lời, bèn hỏi nữa: “Nói xem cậu ở hiện trường có nhìn thấy gì không?”

“Không thấy gì hết.” Lần này Min Tae Yun trả lời khá nhanh.

“Cái

gì?! Gì cũng không thấy?! Thật à?! Không lẽ một hình ảnh mờ mờ cũng

không thấy?” Không thấy? Vì sao không thấy? Cảnh sát Hwang nghĩ đến đó

đột nhiên liếc Đường Vũ Tân trong phòng thẩm vấn, chỉ tay hỏi: “Chẳng lẽ vì cô ấy nữa?”

“Không phải. Lúc Choi Wook chết hình như bị thủy tinh làm hư mắt.”

“Vậy sao giờ? Cả vụ án bị hẫng sao? Ôi trời, nhìn xem, đang kiểm tra lại bị cướp mất phao, còn dùng được cái gì mà lấy mười điểm hả?”

“Cái gì kiểm tra, cái gì phao?” Đường Vũ Tân ra khỏi phòng thẩm vấn thì nghe thấy đoạn đối thoại đó.

“Khụ,

không có gì, công tố Đường thẩm vấn sao rồi?” Cảnh sát Hwang còn chưa

biết Đường Vũ Tân đã biết thân phận Min Tae Yun, nên lái sang chuyện

khác.

“Thì vậy đó, người này không phải hung thủ, thật tình đến quấy rối thôi.” Đường Vũ Tân liếc Ok Boh Wan ngồi trên bàn tạo dáng.

“Dựa…

dựa vào vấn đề đó thôi?” Hwang Soon Bum mù mờ… chỉ dựa vào việc thảo

luận ngài có tồn tại hay không là biết người này không phải hung thủ?

“Đương

nhiên là không rồi!” Đường Vũ Tân đột nhiên cảm thấy IQ của cảnh sát

Hwang thấp quá mức, “Đương nhiên là thông qua tâm lý học tội phạm rồi,

cảnh sát Hwang!”

“Ờ ờ…” Hwang Soon Bum hơi xấu hổ vò đầu, anh quên mất vị công tố viên trước mặt là người lão luyện tâm lý học tội phạm…

Reng…

Điện thoại công tố Min đột ngột reo lên.

“A lô,

ừ, được, biết rồi.” Vài từ ngắn gọn, công tố Min ngắt điện thoại nói:

“Bác sĩ Sok gọi đến, nói chúng ta tới nghe báo cáo nghiệm xác.”

“Ừ, vậy chúng ta đi thôi.”

“Gọi Woo Jung In đi.” Công tố Min nói xong bước ra ngoài.

Để lại Đường Vũ Tân và Hwang Soon Bum đầu óc mù tịt.

“Tóm lại là kêu ai?” Cảnh sát Hwang hỏi.

Đường Vũ Tân chỉ nhún nhún vai, bám gót Min Tae Yun.

“…”

“Miệng

vết thương hẹp lại có dấu tròn, chắc là thứ gì đó giống như khoan điện.” Sở pháp y, người đẹp bác sĩ đứng canh thi thể, cúi đầu lộ ngực.

“Là tuốc nơ vít à? Hiện trường không thấy loại đó?” Hwang Soon Bum vất vả dời mắt đi chỗ khác, hỏi.

“Thông

thường tội phạm sẽ không để hung khí lại hiện trường hả?” Yoo Jung In

nhìn theo ánh mắt cảnh sát Hwang, cũng nhìn thấy khu vực hùng vĩ của bác sĩ Sok, nhìn cảnh sát Hwang lộ ra vẻ mặt khinh thường, không thể tin

được.

“Bác sĩ

Sok, tôi ngửi thấy mùi thuốc tẩy trắng ở hiện trường, còn nhìn thấy chai thuốc tẩy nổi trong bồn tắm nữa, hung thủ xóa toàn bộ dấu tay rồi sao?” Đường Vũ Tân quyết định coi như không biết hai tên háo sắc Hwang Soon

Bum và Choi Dong Man.

“Đúng

thế! Trên người nạn nhân phát hiện thành phần thuốc tẩy, xem ra nạn nhân và hung thủ có va chạm cơ thể, đến đó mới ngẫu nhiên xảy ra việc giết

người. Nhưng dùng thuốc tẩy xóa dấu vết phạm tội, cái này thật khiến

người ta bất ngờ, có khoảng cách với việc ngẫu nhiên gây án.”

“Hung thủ liệu có phải người bên cạnh Choi Wook không?” Đường Vũ Tân đứng cạnh thi thể đột ngột hỏi.

“Vì sao?” Yoo Jung In hỏi lại.

“Nếu căn cứ theo tình huống ngẫu nhiên phát sinh, hung thủ và nạn nhân tiếp xúc

thân thể rất nhiều, như vậy nếu không phải người thân cận sao có thể

tiếp xúc thân thể nhiều được chứ? Nhiều đến nỗi cần ngâm cả người nạn

nhân trong thuốc tẩy?” Đường Vũ Tân nói xong ngẩng đầu nhìn công tố Min

chứng thực.

“Cũng không loại trừ khả năng này.” Công tố Min gật đầu.

“Tóm

lại, từ điểm thuốc tẩy này mà suy ra, khả năng kẻ tình nghi có trí tuệ

rất cao.” Người đẹp bác sĩ hơi đâu mà quan tâm thân nhân hay là người

ngoài, có thể suy ra trình độ thông minh của kẻ tình nghi đã là cực hạn

của cô rồi.

“Choi Dong Man, cậu tới hiện trường, lấy dấu tay trên gương trong nhà tắm về đây.”

“Vâng.”

“Anh, anh đi thẩm vấn Ok Boh Wan.”

“Cái gì?” Cảnh sát Hwang lập tức xù lông lên.

“Có vấn đề?”

“Không…

không phải… Tae Yun à, vừa rồi không phải cậu nhìn thấy rồi sao, đó là

một tên đ


XtGem Forum catalog