
iều mạng lắc đầu.
Phải bình tĩnh phải bình tĩnh, đánh chết cũng không thừa nhận!
“Thật?” Âm cuối anh ta nhấn mạnh, mắt phượng lại mở một chút, hai mắt sáng giống như ánh trăng phản chiếu xuống dòng sông, đầu tôi bị thiên lôi đánh “Bang” một tiếng, cái mũi có chút cảm giác ngưa ngứa.
“Thế vì sao trong mơ mơ hồ hồ tôi nghe bên tai có người mắng tôi bao cỏ, ngu ngốc, còn gọi cái gì là Tiểu Diệp, nơi này trừ tôi cùng tôi, không có người thứ ba, cho nên trừ cô ra còn có thể là ai?”
Lý trí tôi nhất thời tìm về, chỉ vào mũi anh ta mắng: “Anh còn có mặt mũi nói à, nửa đêm anh vô duyên vô cớ chạy đến của tôi phòng làm gì?”
Tôi thao thao bất tuyệt, miệng lưỡi lưu loát rèn sắt khi còn nóng tiếp tục mắng: “Anh không cần giải thích, chẳng lẽ tôi không biết lòng muông dạ thú của anh sao? Không cần mở miệng, chờ tôi nói xong, anh chính là cái sói đội lốt cừu, một con cầm thú, nửa đêm chạy đến trong phòng tiểu thư khuê các, anh thật là bụng dạ khó lường!”
Tôi mắng xong một hơi, muốn nhìn Diệp Tử Ninh có giải thích gì không, chỉ thấy anh ta mỉm cười: “Nơi này là phòng của tôi.”
Làm sao có thể như thế? !
Tôi nâng lên nữa cái đầu nhìn khắp phòng, Diệp Tử Ninh tay dài chân dài với qua đầu của tôi đi mở đèn trên đầu giường, đèn sáng ngời, tôi lập tức ngây ngẩn cả người, đây. . . . . . đây chính xác không phải phòng của tôi mà là phòng của Diệp ma quỷ!
A a a a. . . . . . Đây là chuyện gì xảy ra? !
Hay là tôi mộng du? Phẩm chất ngủ của tôi ngủ xác thật không tốt, khi ngủ, đầu nằm hướng đông, tỉnh lại thường thường chính là chân nằm hướng đông, bằng không chính là thường xuyên ngã nhào từ trên giường đến trên mặt đất, mùa đông thường xuyên bởi vậy mà cảm mạo, điều kỳ quái nhất chính là có một lần nửa đêm đi WC, đi rất mệt nhọc, sau đó. . . . . . Ở bồn cầu ngủ luôn, chuyện này còn trở thành chuyện cười của toàn bộ bạn học, lúc ấy tôi danh chấn một phương, ngay cả học đệ học muội cách tôi hai lớp cũng biết lịch sử quang vinh của tôi!
Nói về sự tích ngủ ô long của tôi thì ba ngày ba đêm cũng nói không rõ, chính là tôi không vì mình chỗ nào cũng không đi lại cố tình đem chính mình đưa đến trên giường anh ta! >”
Tôi bỗng nhiên nhớ tới giấc mộng vừa rồi, tôi mộng đi rình coi Diệp Tử Ninh tắm rửa, hay là ban ngày tôi có chút suy nghĩ nên ban đêm có mộng đó, cho nên thuận tiện hành động giống như trong mộng luôn?
Tôi nhất thời xấu hổ, cảm thấy mình biến thành xấu, thế nhưng trở nên cầm thú như vậy! Tuy rằng người ta đẹp trai một chút, chân có dài một chút, cơ ngực rắn chắc một chút, nhưng tôi cũng không cầm thú thể như vậy, không biết xấu hổ chạy đến trên giường người ta? !
Chính là muốn tôi thừa nhận hành vi cầm thú của mình, đó là trăm lần không có khả năng đâu, vì thế tôi quyết định ———— Tiên! Phát! Chế! Nhân!
Tôi hùng hồn đầy lý lẽ mắng: “Nói, có phải anh trộm chạy đến phòng của tôi đem tôi ôm lại đây bên này không? !”
“Lý do?” Diệp Tử Ninh cũng không giận, nhàn nhã nhìn tôi, mắt phượng hơi hơi nhíu lại, bộ dạng rất quyến rũ.
“Cái gì?” Tôi sửng sốt một chút, theo không kịp đối thoại cùng anh ta.
” Lý do tôi làm như vậy là cái gì?” Tay anh ta bỗng nhiên vén một vài cọng tóc ra sau tai tôi.
Ánh mắt ẩn tình, động tác ôn nhu, giống như tôi chính là thê tử anh ta tìm kiếm ngàn năm đau khổ không bằng, tôi giật cả người, gắt gao rùng mình một cái.
Khoảng cách hai người thật sự gần, chỉ cách một chất vật liệu may mặc mỏng manh là đụng tới thân thể anh ta, không biết là nhiệt độ của ai lại nóng như thế nữa. >”
Khóe miệng Diệp Tử Ninh hơi hơi tà, đôi mắt có chút cảm giác ngả ngớn, bàn tay nhẹ nhàng sờ mặt của tôi, “Làm thế nào mặt đỏ như vậy, rất nóng sao?”
“Anh anh anh anh anh anh. . . . . . anh không nên động tay động chân, tôi nói cho anh biết…….!” Tôi run run ngay cả nói cũng không rõ ràng.
Tôi khẩn trương qua, hai tay đánh loạn lên mặt anh ta một trận, ngay sau đó, tay của tôi liền bị hai bàn tay to của Diệp Tử Ninh bắt được, thân mình anh ta lật lại đem tôi đặt ở dưới thân.
Má ơi, đây không phải muốn tiêu diệt cái mạng già của tôi sao? Anh ta anh ta anh ta đây là muốn làm à?
Cường gian?
Nháy mắt này hai chữ vọt vào trong óc, lòng tôi nhất thời cả kinh, sợ tới mức nói không ra lời, hai con heo con đáng ghét lại lên sân khấu, dùng cái mông heo của mình mà đá vào mông đối phương, điên cuồng mà quay tròn quay tròn: “Không khí siêu cấp ái muội nha nha da da, không khí siêu cấp ái muội nha nha da da, không khí siêu cấp ái muội nha nha da da. . . . . . Tiểu Trư cũng bị cường gian, Tiểu Trư cũng bị cường gian, Tiểu Trư cũng bị cường gian . . . . . . yeah~yeah~yeah!”
“Trư Trư đang sợ?” Anh ta buồn cười nhìn biểu tình của tôi, giống như cố ý đùa giỡn.
“Anh mau buông ra! Nếu không tôi sẽ cáo anh cường gian!” Tôi ở dưới thân anh ta kịch liệt giãy dụa.
“Không được lộn xộn.” Giọng nói Diệp Tử Ninh nghe có chút khàn khàn.
Tôi đỏ mặt, vội vàng giãy dụa.
“Đừng nhúc nhích.” Giọng nói của Diệp Tử Ninh rất nhẹ nhưng nghe có chút khàn khàn cùng ẩn nhẫn, lại hình như là ở ôn nhu nỉ non, tôi giống như bị trú chú định thân khôn