Duck hunt
Khách Quan, Không Thể Được

Khách Quan, Không Thể Được

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322752

Bình chọn: 7.5.00/10/275 lượt.

. ."

"Tôi lại hát thêm một bài 《ONLY YOU》. Only

you, có thể dẫn tôi đến tây thiên"

Bắt đầu hát to lên (#Ami: dưới đây là 1 bài nhạc thiếu

nhi TQ, tên Sai hoàn toàn đừng nên tới) ——

Sai

hoàn toàn đừng nên tới vũ nhục vẻ đẹp của tôi


Tôi

không phải style của bạn, vì sao cố tình bám lấy tôi


Tôi

là một bà chủ nhà luống tuổi bình thường


Mỗi

ngày nấu cơm giặt quần áo còn phải đi ra ngoài làm việc




được chồng yêu hơn mà thoa mặt nạ mỗi ngày


Nhưng

chồng trở về nhìn tôi vẫn không động lòng


Ông

xã vay tiền của tôi nói là muốn làm ăn


Kết

quả bị tôi bắt được bên ngoài nuôi hồ ly tinh


Lão

già bụng phệ này thật không có lương tâm


Sai

hoàn toàn đừng nên tới vũ nhục vẻ đẹp của tôi


Tôi

không phải style của bạn, vì sao cố tình muốn cưới tôi


Nhưng

nếu bạn vẫn thích tôi thì mau chóng lớn tiếng nói ra, yeah!


* * *

****

Phát âm không chuẩn, làm người ta giận sôi. Người chết

đều bị cô hát cho sống lại, huống chi anh chỉ là một người hôn mê.

Chiêm Diệc Dương từ từ mở mắt.

Tỉnh lại, giống như có sinh mạng thứ hai.

Những ngày hôn mê, giống như đã là trí nhớ của kiếp

trước.

Cô gái đó, âm sắc không tệ, nhưng ca hát luôn lệch

điệu.

Trong đồ ngọt chỉ thích ăn bánh ngọt, cả ngày luôn ăn

thử các sản phẩm mới.

Thích màu hồng đến nỗi tục, cả khăn ở đầu giường của

anh cũng đổi thành màu hồng.

Thích trai đẹp, cả khu nội trú da ai tốt nhất, cơ ngực

ai lớn nhất cô đều

Đề cử mỹ phẩm dưỡng da của nam sĩ với anh, mặt mày hớn

hở kể xong, rồi lại than thở: "Anh rốt cuộc có nghe hay không?"

Đặc biệt khó nói, nói nhiều, lúc cười thì thanh âm hèn

hạ ti tiện, có lúc lại rất yếu ớt, sau khi hiến máu xong thì muốn người ta

thương, muốn người ta quan tâm.

Hôn lễ trong mộng là Bugatti mở đường, Aston Martin

quay phim, Zepplin DSS hộ tống, cô dâu chú rể cởi lừa vào giáo đường.

Rất biết chơi mạt chược, mạt chược Quảng Đông, mạt

chược Tứ Xuyên, mạt chược Thượng Hải, mạt chược Đài Loan. . . . Mọi thứ đều

tinh thông.

Mỗi ngày đều sẽ nhắc tới một người họ Hứa hoặc họ Từ,

còn đúng giờ hơn ba bữa cơm.

Anh còn chưa biết cô, cũng đã rất hiểu cô.

Ba tháng sau anh chuyển viện, người bạn tặng anh một

phần quà lớn: một nghĩa công. Hồ Diệc Hạ

Anh rốt cuộc tìm được cô, cố gắng thử, nhưng cảm giác

không đúng. Sau khi anh xuất viện vẫn bận làm việc, có lúc anh bận đến cơ hồ

quên sự tồn tại của cô.

Cô muốn cãi vả với anh, nhưng anh lại không phải người

lãng phí thời gian vào chuyện cãi vả. Cuối cùng như người lạ. Cô lựa chọn Lục

Hải văn. Lựa chọn một loại phương thức làm người ta không còn cách nào trở lại

trong cuộc sống của một người đàn ông tên Chiêm Diệc Dương.

Nhưng cuộc sống của Chiêm Diệc Dương, đã xuất hiện một

người khác.

Cô dám uống rượu say trong bữa tiệc làm ăn của anh, cô

dám đoạt Microphone của khách hát to: "Cho mọi người thưởng thức bài hát

sở trường nhất của tôi, 《Sai

hoàn toàn đừng nên tới vũ nhục vẻ đẹp của tôi》

Sai hoàn toàn đừng nên tới vũ nhục vẻ đẹp của tôi

Tôi không phải style của bạn, vì sao cố tình bám lấy

tôi

Tôi là một bà chủ nhà luống tuổi bình thường

Mỗi ngày nấu cơm giặt quần áo còn phải đi ra ngoài làm

việc

Vì được chồng yêu hơn mà thoa mặt nạ mỗi ngày

Nhưng chồng trở về nhìn tôi vẫn không động lòng

Ông xã vay tiền của tôi nói là muốn làm ăn

Kết quả bị tôi bắt được bên ngoài nuôi hồ ly tinh

Lão già bụng phệ này thật không có lương tâm

Sai hoàn toàn đừng nên tới vũ nhục vẻ đẹp của tôi

Tôi không phải style của bạn, vì sao cố tình muốn cưới

tôi

Nhưng nếu bạn vẫn thích tôi thì mau chóng lớn tiếng

nói ra, yeah!

Cô dám rủa anh ở sau lưng, trước mặt anh lại chỉ dám

chân chó (nịnh nọt) cười.

Đến nhà anh lấy đồ thì có thể ăn hết bánh ngọt trong

tủ lạnh, hơn nữa xong rồi thì hoàn toàn quên có chuyện này.

Mỗi ngày không còn nhắc tới Hứa Phương Chu đúng giờ

như ba bữa cơm, nhưng lúc ngủ lại thở dài thì thầm một tiếng.

Lúc hôn cô, cô sẽ cười "Khanh khách", hơn

nữa hung ác phản pháo.

Cô sẽ thừa dịp anh ngủ, chụp bên mặt của anh gửi lên

diên đàn, kết quả bị anh lấy xuống. . . . . Có một ngày cô đau lưng tỉnh lại,

phát hiện hình bị xóa, thay vào đó là hình một đôi nam nữ ôm nhau ngủ, xác thực

mà nói, chỉ có bên nữ ngủ say sưa, bên nam một tay ôm cô, một tay cầm máy chụp.

Cô sẽ ghét bỏ: "Chụp em thật xấu xí." Rồi lại dùng nó làm hình bảo vệ

điện thoại.

Chiêm Diệc Dương gặp được một thiên đường giàu có mà

tốt đẹp, tên của cô gọi là Hồ Nhất Hạ.

Trước kia anh trừ kiếm tiền không còn niềm vui thú

khác, đột nhiên nảy sinh ra ý niệm tà ác muốn chiếm một người phụ nữ thành của

mình.

Bị hỏi tại sao không nói với cô chuyện năm đó, Chiêm

Diệc Dương chỉ cười không nói.



Khi hồ ly nho nhỏ còn là một phôi thai trong bụng mẹ,

có một lần ba phải đi công tác, mẹ vô cùng khéo hiểu lòng người nói:

"Không sao, anh đi đi."

Nhưng quay đầu liền vuốt cái bụng của mình đáng thương

nói: "Cục cưng, ba phải ra nước ngoài, cũng không biết lúc nào ba mới có

thể trở lại, chúng